Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 130: Phù lục cùng áo giáp

Chương 130: Phù lục cùng áo giáp
Lục Cảnh mở danh đường cung, đúng lúc là khi hắn tiến vào thư viện được 430 ngày, cũng là ngày thứ 300 hắn chính thức bước vào con đường tu hành. Tốc độ này xưa nay chưa từng có, về sau có lẽ cũng không ai đạt được. Hơn nữa, thượng đan điền của Lục Cảnh và thượng đan điền của các tu sĩ bình thường khác có kích thước không giống nhau, lượng bí lực dự trữ trong cơ thể hắn hiện tại thậm chí đã vượt qua phần lớn các đại tu sĩ tứ cung. May mắn hắn đã phòng ngừa trước, có lẽ đã bắt đầu thu thập phi kiếm từ trước, bây giờ mang theo mười một thanh phi kiếm, lúc này mới tạm thời không cần phải lo lắng về việc hao tổn bí lực. Nhưng nếu đột phá nữa, hắn sẽ lại phải cân nhắc xem mỗi ngày phải phân bổ thời gian thế nào. Mặt khác, bí lực khác với nội lực, việc tăng cảnh giới chỉ có thể giúp hắn kéo dài thời gian bay liên tục, nhưng ảnh hưởng đến việc thu phát lại có hạn. Cân nhắc đến đối thủ hắn phải đối mặt lần này, dựa vào mười một thanh phi kiếm, thêm ngự thú đại trận, một tấm phù bảo và một vài pháp thuật nhỏ nhặt chắc chắn không đủ. Vì vậy, Lục Cảnh tiếp theo còn muốn tìm kiếm thêm các phương thức thu phát kiếm mới.
Đầu tiên hắn nghĩ đến phù lục. Loại vật này có lẽ không tu sĩ nào có thể từ chối, nguyên lý tác dụng của nó là dùng một phương pháp đặc thù để phong ấn trước pháp thuật lên lá bùa, khi cần chỉ cần vận dụng một chút bí lực là có thể kích hoạt pháp thuật đã được khắc lên. Rất thuận tiện và nhanh chóng, hơn nữa gần như không tốn chi phí học tập. Cho dù bản thân không nắm giữ pháp thuật, chỉ cần có được phù lục tương ứng cũng có thể thi triển dễ dàng. Vì thế, nó rất phù hợp với con đường tăng cường chiến lực nhanh chóng của Lục Cảnh. Đương nhiên, phù lục không phải không có thiếu sót, nhược điểm lớn nhất của nó là đắt. Việc chế tạo một tấm bùa không hề dễ dàng, đầu tiên là vật liệu, giấy vàng và chu sa thông thường không thể dùng để chứa đựng pháp thuật, chi phí nhân công cũng không thể bỏ qua, lượng bí lực tiêu hao khi chế tạo một tấm bùa còn lớn hơn so với khi thi triển trực tiếp pháp thuật tương ứng. Nhất là sau khi tiến vào thời đại mạt pháp, bí lực càng trở nên quý giá hơn, khi những đồ vật khác cần đến bí lực để vận hành đều đang hạ giá thì chỉ có giá phù lục lại tăng lên chóng mặt. Tuy nhiên, đối với Lục Cảnh thì đây không phải vấn đề quá nghiêm trọng. Hắn trực tiếp tìm đến Hoàng giám viện hiện đang trông nom hộ ti thiên giám, thỉnh cầu ông từ chỗ Kim chưởng quỹ chuyển thẳng cho hắn một phần phù lục.
"Ngươi muốn loại phù lục gì, muốn bao nhiêu tấm?" Hoàng giám viện đang định đến Vân Thủy Tĩnh Từ Các gặp Thu Mặc Ly, lúc xuống lầu thì đụng phải Lục Cảnh, nên dừng bước nói.
"Phù lục có uy lực càng mạnh càng tốt, ví dụ như Cửu Tiêu Thần Lôi Phù, số lượng..." Lục Cảnh nghĩ nghĩ, "Cho ta 10 nghìn tấm đi."
Hoàng giám viện liếc Lục Cảnh.
"Cửu Tiêu Thần Lôi Phù... Toàn bộ giới tu hành cộng lại có khi chưa đến 100 tấm, Kim chưởng quỹ bên kia, ta nhớ không nhầm thì trước kia còn 20 tấm, bí lực suy yếu khiến số người đổi phù lục ngày càng nhiều, còn bao nhiêu tấm thì ta không chắc nữa."
"Loại phù lục có uy lực tương tự thì sao?"
"Uy lực cũng xấp xỉ... Tính thêm vào có lẽ được 200-300 tấm, nếu muốn lấy ít một chút thì có lẽ sẽ nhiều hơn, nhưng cũng không quá 2 nghìn tấm."
"Phù lục cấp thấp cũng được." Lục Cảnh vẫn không từ bỏ. Tuy rằng hắn không cảm thấy phù lục cấp thấp có thể làm tổn thương con rồng kia, nhưng lúc mấu chốt lấy ra làm bom khói thì cũng tốt.
"Phù lục cấp thấp ti thiên giám cất giữ không nhiều, bởi vì chỉ cần ai biết một chút về chế phù là có thể tự vẽ ra hoặc là tìm người vẽ giúp." Hoàng giám viện nói đến đây dừng một chút, "Nếu ngươi thực sự rất cần, ta có thể tìm người làm giúp, có điều chắc chắn số lượng sẽ chênh lệch rất nhiều so với con số ngươi yêu cầu."
Lục Cảnh cũng không có cách nào tốt hơn, đương nhiên hắn biết Hoàng giám viện khó xử. Thời đại mạt pháp, bí lực vô cùng trân quý với tất cả mọi người, thêm vào đó, các giám sát viên cấp cao của ti thiên giám hầu như đã tử thương hết trong lần thám hiểm trước, những người còn lại phần lớn chỉ như các đệ tử thư viện giống như ông, tu vi bản thân có hạn. Coi như Hoàng giám viện tìm người bắt đầu chế phù, cũng không làm ra được mấy tấm. Còn Lục Cảnh thì bí lực lại đủ, nhưng chắc chắn không thể tiêu thời gian vào việc chế tác bùa chú.
"Không cần làm nữa, đem những gì còn lại cho ta là được, ngoài ra ta có thể qua chỗ Kim chưởng quỹ xem còn có đồ gì khác dùng được không?" Lục Cảnh đưa ra một yêu cầu khác.
Hoàng giám viện không chút do dự đáp ứng ngay.
"Đồ ở chỗ Kim chưởng quỹ, ngươi thấy cái gì ưng ý đều có thể lấy dùng, sau đó ta sẽ viết thư báo cho hắn chuyện này, còn về các bí tịch pháp thuật ti thiên giám đang cất giữ, từ bây giờ ngươi cũng có thể tùy ý xem, tóm lại phàm là có liên quan đến việc chuẩn bị để đối phó với con rồng, ta đều cho phép." Nói đến đây Hoàng giám viện lại không nhịn được hỏi, "Thuật đồ long của ngươi...?"
"Ta hiện tại đã là tu sĩ tam cung rồi." Lục Cảnh nói.
"Quả không hổ là kỳ thuật do thượng tiên để lại thế gian, mới có 3 ngày mà ngươi đã đột phá đến cảnh giới như vậy." Hoàng giám viện nghe vậy không khỏi chấn động tinh thần, mở miệng khen, "Ta lúc đầu quả nhiên đã không nhìn lầm ngươi." Cuối cùng lại thở dài, "Ôi, nếu có lựa chọn, ta cũng không muốn đem gánh nặng sinh tồn của thiên hạ đặt hết lên vai ngươi."
"Giám viện ngài cần gì phải nói những lời như vậy, chẳng phải ngài đang một mình chống đỡ ti thiên giám sao?" Lục Cảnh nói.
Hoàng giám viện lắc đầu, "Ngươi và ta đều biết ti thiên giám thật ra đã không còn tồn tại nữa rồi, chúng ta tổn thất quá nhiều nhân lực, không cách nào duy trì trật tự như xưa, sự tồn tại của quỷ vật đã bị càng ngày càng nhiều người biết đến." Cho dù có thể vượt qua ải quỷ môn quan này, sau này cũng sẽ vẫn phải đối mặt với những xáo trộn khác, nếu như bí lực thực sự không cách nào khôi phục thì ta đang tính đến việc chuyển ti thiên giám thành một tổ chức chỉ thuần túy thu thập thông tin và tình báo mà thôi."
"Như vậy có khi lại không hẳn là một chuyện xấu." Lục Cảnh an ủi.
Hoàng giám viện sau đó không nói thêm gì nữa, vỗ vai Lục Cảnh rồi quay người rời đi. Sau đó, Lục Cảnh cũng đi đến phòng của Kim chưởng quỹ.
"Cái gì, ngươi cần pháp khí có khả năng tiêu hao nhiều bí lực?" Kim chưởng quỹ dạo gần đây trông có vẻ buồn bã ủ rũ, đây là do những bảo vật quý hiếm mà ông tích trữ trên tay ngày càng mất giá, khiến ông vô cùng đau lòng. Hiếm khi có con dê béo đến, cuối cùng cũng làm ông tỉnh táo lại một chút. Nhưng ngay sau đó, ông nhận được thư tay của Hoàng giám viện, sau khi xem xong sắc mặt của ông trở nên khó coi hơn, vốn tưởng có một con dê béo đến, ai ngờ lại là cái đồ không thu được gì. Chỉ có điều sau đó ông vẫn gắng gượng lên tinh thần, mang ra một bộ khôi giáp từ trong phòng.
"Bất Động Minh Vương Khải." Kim chưởng quỹ giới thiệu, "Do luyện khí đại sư Phi Yên chế tạo, trên đó khắc 9 9 81 đạo phù văn, khi kích hoạt toàn bộ có thể cung cấp một lực phòng ngự kinh người, không những đao thương bất nhập mà cho dù núi lở đá trôi, bị chôn vùi bên dưới cũng sẽ không bị tổn thương gì. Khuyết điểm lớn nhất của nó là đắt. Đương nhiên cái đó thật ra là do người mua nghèo thôi, chứ không phải do khuyết điểm của nó."
"Đắt cỡ nào?" Lục Cảnh hỏi.
"1400 đồng tệ của ti thiên giám." Kim chưởng quỹ vuốt râu nói, "Ngoài ra nó còn thỏa mãn nhu cầu của ngươi một cách hoàn hảo, khi kích hoạt sẽ tiêu hao bí lực cực kỳ lớn, không biết người trẻ tuổi như ngươi có chống nổi hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận