Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 41: Tâm động

Chương 41: Tâm động
Tính ra thì đây đã là ngày thứ 8 Lục Cảnh đến hòn đảo nhỏ này. Từ khi phát hiện cục đá màu đen có thể tiêu hao nội lực trong đan điền của mình một cách hiệu quả, Lục Cảnh như nhặt được bảo vật, vùi đầu vào việc thu thập thứ này. Mà vào tối hôm qua, sau khi chạm trán hắc vu sư trong cơn bão cát, Lục Cảnh cuối cùng đã tiêu diệt đội thiết giáp võ sĩ hơn hai trăm người, chỉ còn lại hai người. Sau đó Lục Cảnh không ngừng cố gắng, xử lý cả tên chỉ huy đội quân, kẻ có vóc dáng cao lớn nhất, khôi giáp và binh khí xịn nhất. Ngoài cục đá màu đen, hắn còn lấy được một thanh đao đá có vẻ tinh xảo. Lục Cảnh cầm lên xem, không biết công dụng của nó là gì nên tạm thời cất đi. Còn về tên thiết giáp võ sĩ cuối cùng, Lục Cảnh chưa vội động thủ. Trước khi chết, Bá Lao từng nói, kẻ đứng sau giật dây gây ra tai họa này muốn khống chế đội quân thiết giáp võ sĩ trong bão cát, mà lúc đó hắn còn không biết đội quân này đã bị Lục Cảnh tiêu hao gần hết. Nếu Lục Cảnh xử lý luôn cả tên cuối cùng thì không còn gì để nói. Mặc dù việc khiến cơn bão cát ngày càng nghiêm trọng dừng lại đối với người dân Mã Lạp tát Nhĩ Hãn là một điều mong mỏi từ lâu, nhưng nếu vậy, có thể những kẻ cầm đầu sẽ không bao giờ bị tìm ra. Vì thế, Lục Cảnh do dự một lát rồi quyết định tạm thời thay đổi kế hoạch, để tên thiết giáp võ sĩ cuối cùng sống sót. Và giờ, tên thiết giáp võ sĩ này cũng xem như đã hoàn thành sứ mệnh của mình. Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Đồ Tư, rõ ràng hắn còn chưa biết chiêu cuối mà hắn coi là át chủ bài lại chỉ như con tép riu. Trong khi Đồ Tư còn đang ngẩn người, Lục Cảnh đã ra tay với tên thiết giáp võ sĩ cuối cùng. Hắn vung thiền trượng, một chiêu gọn gàng ngăn lại đòn tấn công, rồi nhanh tay lấy ra cục đá màu đen từ trong đống cát bọc giáp. Chỉ trong mấy hơi thở, tên thiết giáp võ sĩ được Đồ Tư gọi tới ứng cứu đã hóa thành một đống cát vàng. Đồ Tư đứng chết trân, không tin nổi những gì vừa xảy ra trước mắt. Hắn không tiếc tự hủy mình, tung đại chiêu, kết quả chỉ được một chút xíu hiệu quả khởi động trận mà thôi. Ngay cả chút thời gian để chống đỡ và chạy trốn cũng không có. Sự tương phản này khiến Đồ Tư tức muốn hộc máu. Hơn nữa, không cần hỏi cũng biết đám thiết giáp võ sĩ trong bão cát đã biến mất thế nào. Nhìn động tác thuần thục của Lục Cảnh, đủ biết hắn là kẻ "tái phạm". Thấy bão cát bên ngoài nhanh chóng rút lui, bầu trời lại sáng sủa, Đồ Tư biết mình đã hết cơ. Nhưng đương nhiên hắn không cam lòng ngồi chờ chết, một bên tiếp tục giằng co với Lục Cảnh, một bên lớn giọng la hét. Nếu như nữ chưởng quỹ không ngất xỉu thì Lục Cảnh đã biết lúc này Đồ Tư đang kêu gọi vệ binh, cố dùng thân phận thành chủ để gọi người đến giúp. Thực tế, trước đây đội trưởng đội vệ binh mới là Nạp Tân đã dẫn người canh gác ngoài thành, nhưng nói đến việc này thì lại phải trách chính Đồ Tư. Hắn dùng viên tim đen gọi bão cát, Nạp Tân lại nhớ mệnh lệnh của hắn, không ai được vào thành, nên thấy bão cát đột ngột ập đến, đành dẫn người tìm nơi trú ẩn gần đó. Lúc này bọn họ còn chưa ra, đương nhiên không nghe thấy tiếng gầm thét của Đồ Tư. Gọi mãi không thấy ai tới cứu, ánh mắt Đồ Tư ngày càng tuyệt vọng. Rất nhanh, tay chân của hắn đều bị thiền trượng đánh gãy, không thể động đậy. Thấy thiền trượng của Lục Cảnh sắp giáng xuống đầu, trong mắt Đồ Tư lại lóe lên vẻ cầu xin, hắn há miệng nhanh chóng nói gì đó, không còn vẻ kiêu ngạo như trước, giọng điệu cũng trở nên hèn mọn chưa từng có. Lục Cảnh lắc đầu, "Xin lỗi, phiên dịch của ta hiện tại không có ở đây." Sau đó một chiêu Đương Đầu Trượng Hát trực tiếp nện vỡ đầu lão thành chủ, sợ hắn chưa chết, Lục Cảnh bồi thêm vài nhát, đập nát cả trái tim Đồ Tư. Xác nhận hắn không thể chết thêm được nữa, lúc này mới thu thiền trượng lại, kiểm tra thân thể. Phát hiện nội lực của mình tiêu hao khoảng năm phần. Kết quả này thuận lợi hơn nhiều so với Lục Cảnh nghĩ, nhất là việc Đồ Tư nửa đường đã nổ tung, liều mạng bị thương, vẫn muốn xé toạc ngực mình, lấy tim đen ra chỉ để gọi thiết giáp võ sĩ càng làm Lục Cảnh cảm động. Nhưng nói đến quả tim đen đó, Lục Cảnh lại dời mắt xuống dưới chân. Vừa nãy khi tay chân Đồ Tư bị đánh gãy, trái tim đen này đã lăn xuống đất, quỷ dị thay, dù đã rời khỏi cơ thể Đồ Tư nhưng trái tim vẫn đập liên hồi. Hơn nữa còn phát ra tiếng như trống trận. Nghe một hồi, Lục Cảnh đã thấy hơi bực mình. Theo lý, bây giờ hắn nên đập nát viên tim đen tà khí và nguy hiểm này, vì bất kỳ ai ở đây, tám phần cũng sẽ chọn vậy. Nhưng đến lượt Lục Cảnh, hắn lại hơi tiếc. Hắn không tham sống sợ chết, cũng không thèm khát trường sinh bất lão như Đồ Tư, dù sao đã biến thành bộ dạng quỷ quái đó, có còn thanh xuân hay không cũng không quan trọng lắm trong mắt Lục Cảnh. Lục Cảnh thèm muốn là luồng khí âm hàn hủ bại trong cơ thể Đồ Tư, không có gì bất ngờ, luồng khí đó chính là do viên tim đen này sinh ra. Mà bây giờ, đám thiết giáp võ sĩ trong bão cát đã bị hắn tiêu diệt sạch, nên Lục Cảnh một cách tự nhiên lại nhìn về phía viên tim đen. Hơn nữa, khác với cục đá đen, viên tim đen này có khả năng sinh ra âm hàn hủ khí liên tục không ngừng, nếu vậy, nếu thao tác tốt, Lục Cảnh cảm thấy mình có thể giải quyết vấn đề nội lực quá thừa một cách dễ dàng. Khả năng này khiến hắn không thể không động tâm. Bởi vậy, Lục Cảnh cuối cùng vẫn không ra tay hủy nó, chỉ là đi tìm một chiếc hộp để đựng trái tim đen trước. Sau đó, hắn đánh thức nữ chưởng quỹ, nói vắn tắt những việc xảy ra sau khi cô ta ngất xỉu. Tiếp theo, hai người trở lại phòng nghị sự, đầu của Ngốc Ưng không nhất định không cứu được, nhưng Lục Cảnh kiểm tra những người khác, phát hiện họ vẫn còn mạch yếu ớt. Chỉ là do trong kinh mạch đều có một luồng khí âm hàn cực kỳ yếu, nên mới biến thành bộ dạng như sáp nặn thế này. Với Lục Cảnh thì chuyện này không khó. Hắn vận Tiểu Kim Cương Kình, giúp từng người trong phòng nghị sự hóa giải luồng khí âm hàn trong cơ thể họ. Điều Lục Cảnh không ngờ là những người này dù không thể nói và cử động, nhưng vẫn giữ được ý thức. Tuy do góc độ mà không thấy trận chiến vừa rồi, nhưng hai người vật lộn và tiếng động vẫn lọt vào tai họ. Điều đó khiến Lục Cảnh phải tốn một phen giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận