Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 81: Kết hôn lần hai cũng tốt

Chương 81: Kết hôn lần hai cũng tốt
“Nếu mọi người không ngại phiền, thì có thể đi qua tham quan.”
Dương Hạo cũng không quan trọng, dù sao nhà cũng ở đó.
“Không phiền, nơi này cũng không xa Tinh Vân Loan lắm.” Từ Diễm Hà lập tức nói tiếp, sau đó lại liếc mắt ra hiệu với em gái Từ Diễm Phân: “Tiểu Phân, chúng ta qua xem một chút nhé?”
“Cũng được, thuận tiện qua phố thương mại bên đó ăn bữa cơm!” Từ Diễm Phân gật đầu phụ họa.
Thấy thế, Quan Manh Manh triệt để khẩn trương: “Đừng mà, đi thật à?”
Nàng dùng sức tóm tay Dương Hạo, ý bảo hắn ngăn cản, mà đối phương lại vỗ vai trấn an nàng: “Đi thì đi thôi, em cũng qua xem luôn.”
Quan Manh Manh khóc cười không xong, nghĩ thầm: Đại ca, có phải anh diễn quá sâu rồi không!!
Xin cầm lại kịch bản ly dị nuôi con, vừa già vừa nghèo của anh đi!!!
Nhân vật của anh không phải là đại gia!
Không phải đại gia!!
Không phải đại gia!!!
A a a, chuyện quan trọng phải nói ba lần!
Hơn nữa khi chém gió, có thể chọn cái nhà nào rẻ một chút không, như vậy dì hai cũng sẽ không yêu cầu đi xem.
Anh nói Tinh Vân Loan, có ai không tò mò chứ!
Quan Manh Manh điên cuồng đậu xanh rau muống, thế nhưng vị bạn trai tạm thời này của mình lại có vẻ rất bình tĩnh, giống như là có một căn nhà mấy chục triệu ở nơi đó vậy.
Nếu như đây là thật, chị họ và anh Phong đã nói cho mình rồi!
Huống chi, nếu như anh là đại gia, vậy vợ cũ sao có thể thành vợ cũ, lại còn là bị đối phương đá!
Có người phụ nữ nào không muốn có một ông chồng ‘phú ông chục triệu’ chứ!!
Chẳng lẽ tìm được một phú ông trăm triệu??
Thế nhưng lúc nãy gặp mặt, đối phương cũng không giống một bà chủ của một gia đình cấp trăm triệu.
Quan Manh Manh trăm mối không có lời giải, nhưng đoàn người đã đi thang máy đến tầng hầm.
Quan Vi Dân có một chiếc Toyota Camry, chị em Từ gia đều lên xe ông.
Mà Phùng Trường Phú thì ngồi vào buồng lái Ora Ballet Cat, làm tài xế, bởi vì Quan Manh Manh và Dương Hạo đã uống rượu nên không thể lái xe.
“Dương đại ca, lẽ nào anh định dẫn họ đi nhìn bản mẫu?”
Quan Manh Manh cố ý chậm một bước, giữ chặt tay Dương Hạo và hỏi nhỏ, đây là phương án duy nhất mà nàng có thể nghĩ ra.
“Bản mẫu gì? Đương nhiên là nhà của anh!” Dương Hạo nhún vai.
“Này này, đừng diễn nữa! Bây giờ chỉ có hai chúng ta thôi.” Quan Manh Manh có chút cạn lời.
Dương Hạo thở dài, có đôi khi quá khiêm tốn cũng là vấn đề, bạn nói gì người ta cũng không tin.
“Được rồi! Anh ngả bài, anh là đại gia!”
Dương Hạo bắt chước giọng điệu của Vương Đa Ngư.
“A, anh…” Quan Manh Manh vẫn không quá tin tưởng, cảm thấy Dương Hạo đang nói đùa.
Dù sao, hắn cũng đang nói lời thoại trong phim.
“Manh Manh, Tiểu Dương, lên xe thôi!” Phùng Trường Phú gọi hai người lên xe.
“Được rồi.”
Dương Hạo lên tiếng, trực tiếp ngồi vào tay lái phụ, thứ nhất là có thể chỉ đường, thứ hai là tránh cho Quan Manh Manh tiếp tục dây dưa ở đề tài này.
Thế là, hai chiếc xe lái ra khỏi tầng hầm, đi về phía Tinh Vân Loan.
Quan Manh Manh ngồi trên ghế sau, tâm tình rất không yên.
Có một loại cảm giác đang ngồi trên xe tù, trên đường đi đến pháp trường.
Mà Dương Hạo thì chính là đao phủ!
Thế nhưng, đao phủ lại đang trò chuyện vui vẻ với Phùng Trường Phú, hoàn toàn không có cảm giác căng thẳng khi đi đến pháp trường.
Ah…
Người là đao phủ nha!
Căng thẳng cái rắm!!
Quan Manh Manh bỗng nhiên hiểu ra, có chết thì cũng chỉ là nàng chết thôi!
Đao phủ kia không biết người nhà nàng, có thể trực tiếp phủi mông rời đi!
Không âm hiểm như vậy chứ??
Quan Manh Manh vô thức liếc nhìn ghế lái phụ một chút, trong lòng thì đang cầu nguyện: Đại ca, tôi giúp anh trang bức trước mặt vợ cũ rồi đấy, xin anh nhất định phải lương thiện!
Trên một chiếc xe khác.
“Chị hai, chị nói Tiểu Dương nói thật không?”
Lúc này, tâm trạng của Từ Diễm Phân rất phức tạp, bà vẫn làm ở chính phủ thành phố, nên tiếp xúc với rất nhiều người có quyền có thế, dưới hoàn cảnh đó hun đúc, bà cũng khó tránh khỏi có một loại tâm lý hướng tới quyền thế.
Tự nhiên hi vọng con gái mình có thể gả vào gia đình như vậy, thế nhưng người có quyền thế rất coi trọng môn đăng hộ đối, mạnh mạnh liên thủ.
So với dân chúng bình thường, nhà họ xem như là rất tốt, nhưng so với tầng lớp kia, thì căn bản là không sờ được vào bậc cửa.
Mà bây giờ, đối tượng xem mắt của con gái lại sở hữu căn nhà cao cấp trị giá mấy chục triệu, nếu như là thật, đó chính là tầng lớp quyền thế chân chính.
Thế nhưng đối phương ly dị và nuôi con một mình, khiến cho bà hơi cố kỵ, dù sao con gái mình cũng chưa từng kết hôn, thậm chí chưa từng yêu đương.
Tìm một người đàn ông ly dị và nuôi con, luôn cảm thấy thua thiệt.
“Chị thấy Tiểu Dương rất tự tin, không giống nói dối.” Từ Diễm Hà trả lời.
Từ Diễm Phân hỏi: “Vậy nếu cậu ta thật sự là phú ông có giá trị con người mấy chục triệu thì phải làm sao?”
“Làm sao là làm sao? Đương nhiên là nhanh chóng kết hôn chứ sao! Tiểu Dương cũng không nhiều tuổi, mới hơn 30 thôi, hơn nữa chỉ có con gái, nếu sau này Manh Manh sinh một đứa con trai, nửa đời sau không cần lo lắng nữa.” Từ Diễm Hà cảm khái một câu.
“Chị hai, chúng ta không thể chỉ nhìn tiền!” Quan Vi Dân đang lái xe, phản bác quan điểm của Từ Diễm Hà: “Manh Manh nhà chúng ta trẻ tuổi xinh đẹp học vấn cao, căn bản là không lo không gả được, vừa vào cửa đã làm mẹ kế, loại việc này phải cẩn thận.”
“Ừm, Vi Dân nói đúng!”
Từ Diễm Hà gật đầu, tiếp đó lại cười nói: “Nếu hai người không vừa lòng, vậy để Tiểu Dương cho Na Na nhà tôi đi! Tôi không chê, Tiểu Dương và Na Na cũng không chênh nhiều tuổi.”
Từ Diễm Phân cạn lời: “Chị hai, Na Na có bạn trai rồi còn gì?”
“Đó là bạn trai, chứ chưa kết hôn! Lại nói, kết hôn cũng có thể ly hôn mà.” Từ Diễm Hà nhún vai nói: “Thời đại đã khác trước, lúc chúng ta còn trẻ, nhà nhà đều nghèo, gần như không được chọn!”
“Nhưng bây giờ có lựa chọn, dù sao đàn ông cũng tốt mà đàn bà cũng được, trên bản chất đều giống nhau, nghèo cũng là một đời, giàu cũng là một đời, vậy tại sao không chọn một cuộc đời giàu có chứ?”
Quan Vi Dân không đồng ý loại tư tưởng hám của này, nhưng cũng không phản bác được.
Thật ra cuộc sống ở bệnh viện của ông cũng không tốt lắm, bằng vào năng lực của mình, ông vốn có thể leo lên cao hơn, thế nhưng không có bối cảnh, nên không lên nổi.
Từ Diễm Phân thì lại thở dài: “Xem trước rồi tính đi!”
Rất nhanh, hai chiếc xe đã chạy đến Tinh Vân Loan.
Quan Manh Manh nhìn thanh chắn phía trước, khẩn trương xoa xoa tay nhỏ.
Làm không tốt, liền xong đời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận