Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 320: Ông chủ, anh thấy tôi đáng giá bao nhiêu tiền

Chương 320: Ông chủ, anh thấy tôi đáng giá bao nhiêu tiền
Sự kiện ba năm khẩu trang kia để một nửa tài sản của Hoàng gia ngâm nước, với một gia đình giàu có như Hoàng gia, chỉ ngâm nước một nửa tài sản cũng có thể sống tốt.
Nhưng trong mấy năm rảnh rỗi, cha của Hoàng Thanh không có việc gì làm, liền bắt đầu đánh bạc, thua gần hai cái ‘mục tiêu nhỏ’, gần như móc sạch vốn liếng trong nhà.
Trước sự kiện khẩu trang, tổng tài sản của Hoàng gia khoảng 500 triệu, ngâm nước một nửa nên chỉ còn lại khoảng 250 triệu, kết quả cha của Hoàng Thanh lại thua hai cái mục tiêu nhỏ, cộng thêm mấy năm nay em trai của Hoàng Thanh cũng thua mấy chục triệu.
Hoàng gia bây giờ gần như chỉ còn cái xác không, còn nợ ngân hàng gần trăm triệu, trước mắt sắp đến hạn trả tiền, nếu như không có tiền trả nợ, vậy chỉ có thể bán công ty và bất động sản để trả.
Sau khi thanh toán xong, Hoàng gia cũng chỉ còn cái nịt, nói không chừng còn nợ thêm hai ba chục triệu, dù sao tòa án bán đấu giá tài sản cũng thấp hơn giá thị trường, huống hồ kinh tế đang đình trệ…
Diệp Vi nói vậy, xem như chạm vào nỗi đau của Hoàng Thanh, thật ra nàng cũng có thể không quan tâm và từ chối cuộc hôn nhân do gia đình sắp xếp, nhưng nhà nàng còn đang chờ Triệu gia bơm tiền, một khi đầu tư thất bại, gia đình nàng sẽ gặp nguy cơ phá sản.
Hoàng Thanh đúng là có thể chỉ lo cho thân mình, nhưng cha mẹ ông bà và em trai sẽ ra sao thì không nói được rồi.
Dù sao đều đã sống quen với cuộc sống giàu sang.
Mà khi Hoàng Thanh đang suy nghĩ lung tung, điện thoại của nàng chợt vang lên, là mẹ nàng gọi đến.
Hoàng Thanh chợt nở nụ cười khổ.
Đây là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.
Mẹ gọi điện thoại vào lúc này, quá nửa là chuyện thông gia.
“Cô trông đi, tôi đi nghe máy.”
Hoàng Thanh chép miệng với Diệp Vi, tiếp đó đi qua một bên nghe điện thoại.
Điện thoại kết nối, mẹ đi thẳng vào vấn đề: “Tiểu Thanh, ngày mai về nhà một chuyến đi. Cha con có việc muốn nói với con.”
“Không thể nói trong điện thoại sao? Con vừa mới tiếp nhận câu lạc bộ, còn rất nhiều việc, không về được.” Hoàng Thanh uyển chuyển từ chối.
“Con vẫn phải về một chuyến đi! Có vài việc gặp mặt nói chuyện thì tốt hơn.”
“Nếu như là việc đính hôn với Triệu Kim Long thì không cần nói, con còn chưa suy nghĩ xong!”
Triệu Kim Long này chỉ cao 1m6, lại nặng hơn 90kg, quả thực là bình gas thành tinh.
Mặc dù đối phương xấu xí, nhưng từ nhỏ đã sinh hoạt trong một hội, hắn vẫn luôn ham muốn sắc đẹp của Hoàng Thanh, lúc trước không có cơ hội, hiện giờ Hoàng gia gặp nạn, Triệu Kim Long lại có cơ hội, hắn là con trai độc nhất trong nhà, một khóc hai làm loạn ba thắt cổ để thuyết phục cha mẹ, chỉ muốn cưới Hoàng Thanh.
Chỉ cần Hoàng gia đồng ý gả Hoàng Thanh cho hắn, Triêu gia sẽ bơm 100 triệu cho Hoàng gia.
Ngoài ra, còn có 18.88 triệu tiền lễ hỏi!
Mà đối với Hoàng gia mà nói, đây là một cơ hội tự cứu.
Có 100 này, công ty có thể vượt qua cửa ải khó, lại có Triệu gia hỗ trợ, Hoàng gia có thể khôi phục vinh quang.
“Còn suy nghĩ cái rắm! Mẹ nó, con còn suy nghĩ nữa, nhà chúng ta sẽ phá sản!”
Lúc này, giọng nói của cha Hoàng Thanh là Hoàng Đại Trung chợt truyền ra từ ống nghe.
Trước kia Hoàng Đại Trung lập nghiệp bằng trung tâm giải trí, không có văn hóa gì, chỉ dựa vào nhiều anh em, về sau tuy chuyển hình thành xí nghiệp gia, nhưng vẫn nói chuyện thô tục như cũ.
Hoàng Thanh hiểu rất rõ tính cách của cha mình, bởi vì nàng di truyền đại bộ phận gen của cha, cho nên đối mặt với sự nóng giận này, nàng vẫn rất bình tĩnh.
“Cha, không phải con không muốn giúp gia đình, nhưng cha còn không biết tên họ Triệu đó ra sao ư?”
“Chẳng phải 100 triệu thôi sao, con sẽ nghĩ cách!”
“Con nghĩ cách? Con có cách gì? Đó là 100 triệu, không phải 1 triệu hay 10 triệu!!” Hoàng Đại Trung vẫn rất giận.
“Tóm lại, cha lại cho con mấy ngày là được!”
Hoàng Thanh yên lặng tính toán đề nghị của DIệp Vi.
Nàng cũng không biết bản thân mình đáng giá bao nhiêu tiền trong mắt Dương Hạo, nhưng chung quy là có thể thử một lần.
Giống như Diệp Vi nói, đi theo Dương Hạo dù sao cũng tốt hơn là cái bình gas thành tinh kia!
“Cha cũng muốn cho con thời gian, nhưng ngân hàng không có cha thời gian! Ngày mai, con trở về nhà đi!”
Hoàng Đại Trung trực tiếp ra lệnh, tiếp đó lại truyền đến tiếng ông đi xa.
“Tiểu Thanh, con hiểu rõ cha con, ông ấy cũng không cam tâm khi phải gả con cho Triệu Kim Long kia!”
“Nhưng hiện giờ gia đình chúng ta đang gặp khó khăn, một khi công ty phá sản, không chỉ chúng ta không vượt qua nỗi, mà đám anh em đi theo cha con nhiều năm cũng không chịu nổi!”
“Hai ngày nay cha con đã gọi điện thoại cho tất cả những người có thể giúp đỡ, đám người bình thường xưng anh gọi em kia, đến thời khắc mấu chốt lại không dựa vào được. . .”
“Cho nên, đây cũng là hết cách rồi!”
Mẹ Hoàng Thanh vừa thở dài vừa giải thích.
“Con biết, cứ vậy đi!”
Hoàng Thanh trực tiếp cúp máy, nàng rất hiểu cha mình, nếu không phải hết cách, cha sẽ không đi đến bước này.
Từ nhỏ đến lớn, Hoàng Đại Trung hết sức yêu thương đứa con gái này, Hoàng Thanh bắt đầu lập nghiệp lúc học đại học, mấy năm trước cũng thua lỗ không ít tiền.
Cái gọi là thương nghiệp thiên tài thật sự quá ít, thậm chí có thể nói là cực hiếm, đại đa số người đều là tổng kết kinh nghiệm từ nhiều lần thất bại, mới chậm rãi đi đến thành công.
Bởi vậy, có nhiều cơ hội thử lỗi là rất quan trọng, đây cũng là lý do vì sao đám người bình thường như Dương Hạo chỉ thất bại một lần là sẽ vạn kiếp bất phục!
Nếu không có cha hack phụ trợ, Dương Hạo bây giờ quá nửa vẫn còn đang khổ sở chạy ship kìa!
Cho nên nói, Hoàng Thanh là Hoàng Thanh ngày hôm nay, cũng không thoát được sự ủng hộ từ gia đình.
Cô nàng màu sắc này còn là người nặng tình, rất nghĩa khí, đương nhiên sẽ không bỏ mặc gia đình phá sản.
Trở về cửa phòng, Diệp Vi hỏi: “Là điện thoại của gia đình à?”
“Ừm.”
Hoàng Thanh gật đầu, lại cẩn thận nghe ngóng, trong phòng cực kỳ yên tĩnh.
“Chắc là kết thúc rồi, khoảng 50 phút đấy!”
Diệp Vi vẫn tính thời gian, đồng thời hâm mộ đến chảy nước miếng.
Hoàng Thanh không lên tiếng, mà yên lặng châm điếu thuốc, chỉ chốc lát sau, cửa phòng mở ra, Dương Hạo và Vương Tuyết Như đi ra.
“Việc kinh doanh gần đây thế nào?”
Dương Hạo thuận miệng hỏi một câu, hắn biết hai người này vẫn luôn ở ngoài cửa, cho nên không bất ngờ khi nhìn thấy họ.
“Rất tốt, nhưng vẫn có thể tốt hơn.” Hoàng Thanh đáp.
“Ừm, cố lên.”
Dương Hạo gật đầu, chuẩn bị dẫn Vương Tuyết Như trở về phòng.
Nhưng lúc này Hoàng Thanh lại gọi hắn lại: “Dương tổng, tôi có việc muốn báo cáo với anh, có được không?”
Dương Hạo nhìn Hoàng Thanh một chút, hắn đã giao toàn bộ câu lạc bộ Hào Tước cho nàng, bởi vì đối phương trung thành cấp S, nên Dương Hạo cực kỳ yên tâm.
Cho nên đối phương bỗng nhiên nói báo cáo công việc, vậy nhất định là có chuyện khác.
“Được.” Dương Hạo gật đầu, tiếp đó nói với Vương Tuyết Như: “Tuyết Như, em về phòng trước đi.”
“Ừm.” Vương Tuyết Như lên tiếng, một mình trở về phòng.
“Chuyện gì, nói đi.” Dương Hạo cũng không vòng vèo, hỏi thẳng.
Hoàng Thanh xưa nay vẫn luôn thẳng thắn, lúc này lại rầu rĩ, nàng nhìn Dương Hạo một chút, hít sâu một hơi rồi mới lên tiếng: “Dương tổng, anh cảm thấy tôi đáng giá bao nhiêu tiền?”
“Hả?”
Dương Hạo mờ mịt, còn tưởng mình nghe nhầm.
Hắn nhìn cô nàng màu sắc đứng đối diện mình, người sau rất là nghiêm túc.
Dương Hạo hỏi: “Là ý gì? Tôi không hiểu lắm!”
“Bán thân!” Hoàng Thanh nghiêm trang nói.
Dương Hạo giật mình: “Gặp khó khăn gì sao? Đến phòng làm việc trò chuyện đi!”
Trong hành lang người đến người đi, không tiện trò chuyện chủ đề này.
“Ừm.”
Hoàng Thanh gật đầu, đi theo Dương Hạo đến văn phòng ở cuối hành lang.
Đinh!
Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Người đầu tư.
Là một phú ông, bạn cần có ý thức đầu tư, để tiền đẻ ra tiền.
Nội dung: Đầu tư ‘thương mậu Đại Trung’ và trợ giúp nó vượt qua khó khăn.
Ban thưởng: Hoàn trả gấp đôi tiền đầu tư, thẻ kỹ năng x1.
Dương Hạo vừa tiến vào phòng, âm thanh của cha hack đã vang lên trong đầu hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận