Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 150: Dương đại ca, em muốn sinh con cho anh!

Chương 150: Dương đại ca, em muốn sinh con cho anh!
Tôn Tâm Di có thẻ phòng, nàng trực tiếp quét thẻ vào phòng.
Bởi vì trưa uống nhiều rượu, lúc này Dương Hạo vẫn đang ngủ say, Tôn Tâm Di đầu tiên là ngồi bên giường một lúc, tiếp đó nàng dứt khoát chui vào trong chăn.
Động tác của nàng rất nhẹ, nhưng lúc này mới chạng vạng tối, Dương Hạo ngủ cũng không sâu, cảm giác được có người tiến vào chăn, hắn vô thức mở mắt ra, phát hiện là Tôn Tâm Di thì lập tức hào hứng, chuẩn bị so tài với bị ma pháp sư cấp thấp này.
Trong vòng 40 phút tiếp theo, Di Bảo lại phát động kỹ năng bị động tận 2 lần.
Mà khi Dương Hạo chuẩn bị kết thúc công kích, Di Bảo chợt duỗi tay ôm lấy eo hắn, miệng líu ríu: “Đừng đi ra, muốn bên trong.”
Thời khắc hiền giả.
Dương Hạo ôm Di Bảo hơi mất nước, trêu chọc nói: “Anh vốn muốn bồi bổ cho em.’
“Dương đại ca, em muốn sinh con trai cho anh.” Tôn Tâm Di thành thật nói.
“A…”
Dương Hạo hơi giật mình, không nghĩ đến chủ đề bỗng nhiên lại chuyển đến đây.
“Dương đại ca, anh quá tốt với em, em chỉ có thể báo đáp như vậy.” Đôi mắt đẹp của Tôn Tâm Di hiện lên vẻ nghiêm túc.
Dương Hạo có thể cảm giác được sự nghiêm túc của Di Bảo, hắn lập tức gật đầu một cái: “Vậy thì sinh thôi, nhưng một đứa con trai vẫn chưa đủ!!”
Lúc trước Dương Hạo cũng không có chấp niệm gì với việc sinh con trai, dù sao mình cũng không có gia sản gì đáng nói, nhưng bây giờ thì khác, hắn là người nhất định sẽ trở thành phú ông.
Dương gia, sẽ vùng dậy từ đây!
Mà tài phú lớn nhất của một gia tộc là gì?
Tất nhiên là người!!
Cho nên, sinh thôi!
Dù sao không phải không nuôi nổi!!
Ừm, quay đầu bảo Bành béo viết một bộ: Thần hào nhiều con nhiều phúc!!
Đã có ý định này, Dương Hạo cũng không kiềm chế nữa, hai lần sau trực tiếp rót vào bao tử.
Hôm sau.
Dương Hạo lái xe trở về Giang Thành.
Trên đường hắn gửi tin nhắn cho hai người anh em là Lưu Tử Phong và Ngụy Phát Tài, báo hôm nay mình muốn chuyển nhà, để hai người dẫn người nhà đến chơi.
Sau khi trở lại Giang Thành, Dương Hạo đến phòng tập điểm danh như thường lệ, còn mấy ngày nữa là phòng tập này sẽ thuộc về hắn!
Tập luyện xong, hắn trở lại nhà thuê và thu dọn một chút.
Bên Tinh Vân Loan có đồ mới, nên thật ra cũng không cần lấy cái gì, chủ yếu là quần áo của mình và Hề Hề.
Mang hai vali rời khỏi nhà thuê, Dương Hạo còn rất thổn thức.
Lúc chán nản, nơi này cũng cho mình rất nhiều ấm áp.
Quy đầu tìm chủ nhà nói chuyện, mua lại chỗ này, thỉnh thoảng có thể trở về!
Nhét vali vào cốp sau, Dương Hạo trực tiếp lái xe đến tiểu khu Phong Hoa.
Bởi vì đã báo trước, nên Lý Mạn Ny và Từ Văn Thiến đã dẫn Hề Hề xuống lầu.
“Ba ba, chúng ta sẽ chuyển nhà ư?” Hề Hề đã nghe dì nói hôm nay sẽ chuyển nhà, sau khi lên xe thì tò mò hỏi.
“Ừm, bây giờ ba dẫn con đến nhà mới!”
Dương Hạo cười sờ sờ đầu tiểu nha đầu.
“Ba ba, vậy nhà mới của chúng ta có rộng không nha?” Hề Hề lại truy vấn.
“Rất rộng.” Dương Hạo cười đáp.
“Rất rộng là rộng bao nhiêu nha? Còn rộng hơn nhà dì sao?”
Hề Hề rất tò mò với nhà mới, theo tiểu nha đầu này thì nhà dì rất rộng, bởi vì có hai phòng ngủ, mà nhà Hề Hề và ba ba chỉ có một phòng ngủ.
Vấn đề này lại làm Dương Hạo bật cười: “Nhà mới của chúng ta rộng hơn nhà dì gấp 10 lần!!”
“Gấp 10 lần??”
“Dương đại ca, lẽ nào anh mua biệt thự??” Từ Văn Thiến tò mò hỏi.
Lý Mạn Ny cũng tò mò nhìn về phía Dương Hạo, lúc trước Dương Hạo nói sẽ cho nàng và Hề Hề một bất ngờ, cho nên nàng cũng không hỏi Dương Hạo đã mua nhà ở đâu.
Mà bây giờ, đã đến thời khắc công bố đáp án.
“Biệt thự thì đúng là có một căn, nhưng không phải nơi hôm nay chúng ta đến.”
Dương Hạo thuận miệng trả lời một câu.
Nhưng sau khi nói xong, hắn lại hơi nhíu mày.
Cmn, trang bức ở Kinh Môn quen rồi, bây giờ mở miệng lại trang bức, thói quen này cần phải kiềm chế!
Từ Văn Thiến kinh hãi, tò mò hỏi: “Dương đại ca, anh có biệt thự thật á?”
“Ba ba, nhà chúng ta có biệt thự lớn thật ư??”
Hề Hề chớp chớp đôi mắt to, trên khuôn mặt nhỏ nhắn viết đầy khiếp sợ, trong mắt còn có vẻ nghiêm túc, tựa như đang nói: Chuyện lớn như vậy mà ba lại giấu con!!
Có loại cảm giác như bị phản phệ sau khi trang bức, Dương Hạo hắng giọng một cái: “Ừm, đúng là có một căn biệt thự.”
“Oa… Nhà chúng ta có biệt thự lớn!!” Hề Hề lập tức reo hò.
Tiếp đó lại cười hì hì hỏi: “Ba ba, vậy có thể để dì ở cùng không?”
“Khụ khụ…”
Hề Hề vừa dứt lời, Từ Văn Thiến liền chọc nách tiểu nha đầu, tiếp đó Hề Hề lại bổ sung: “Còn cả dì Văn Thiến nữa.”
Từ Văn Thiến hài lòng gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ hiền hòa.
Ừm, không uổng công chơi với tiểu nha đầu này hai ngày.
“Có thể!” Dương Hạo gật đầu cười.
“A…!”
“Dì, dì Văn Thiến, sau này hai dì có thể ở biệt thự lớn nhà con rồi!” Hề Hề hưng phấn nói.
“Ừm, được…”
Từ Văn Thiến liên tục gật đầu, lại bóp bóp khuôn mặt mũm mĩm của tiểu nha đầu.
Lý Mạn Ny thì cười lắc đầu, trẻ con đều có ý nghĩ hão huyền như vậy.
“Dương đại ca, vậy bây giờ chúng ta đi đâu?” Từ Văn Thiến kéo chủ đề về hiện tại.
“Tinh Vân Loan.” Dương Hạo thản nhiên đáp một câu.
“A? Tinh Vân Loan??”
Từ Văn Thiến kinh hãi, đây chính là khu nhà cao cấp nổi tiếng ở Giang Thành, nàng tự nhiên là biết.
Lý Mạn Ny tất nhiên cũng biết, nàng cũng giật mình không thôi.
Mặc dù biết anh rể phát đạt, trở thành tổng tài Nghiệp báo Giang Thành, nhưng cũng không ngờ anh rể lại mua nhà ở Tinh Vân Loan!
“Hề Hề, dì Văn Thiến không muốn ở biệt thự lớn. Ở Tinh Vân Loan với Hề Hề là được.” Từ Văn Thiến ôm Hề Hề, cười tủm tỉm và nói.
“Tinh Vân Loan là cái gì? Vì sao dì Văn Thiến không ở biệt thự lớn nha??”
Trong nhận thức của Hề Hề, biệt thự lớn càng tốt hơn.
“Văn Thiến, anh cũng để cho em một phòng đấy.” Dương Hạo cười trêu một câu.
“A? Thật sao??”
Từ Văn Thiến mừng rỡ không thôi, vừa rồi nàng chỉ đùa mà thôi, không ngờ Dương Hạo lại để cho nàng một phòng.
“Ừm! Chờ đến sẽ biết!”
Dương Hạo cười thần bí, Tinh Vân Loan có phòng bảo mẫu.
Từ Văn Thiến rất khá trong việc trông trẻ, Hề Hề cũng rất thích nàng, sau này có thể phát triển thành bảo mẫu trong nhà.
Nửa tiếng sau.
Dương Hạo dẫn ba người đến Tinh Vân Loan.
“Đây chính là nhà của kẻ có tiền nhà, nơi chờ thang máy cũng rộng như vậy!”
Khi chờ thang máy, Từ Văn Thiến cảm khái một câu.
Hề Hề thì lại chạy tới chạy lui quanh cây tài lộc, hiển nhiên là cực kỳ ưa thích hoàn cảnh vàng son lộng lẫy ở đây.
Thang máy dừng lại ở tầng 28.
Mà sau khi cửa thang mở ra, Từ Văn Thiến và Hề Hề đồng thời ‘Oa’ một tiếng.
Bởi vì từ cửa thang máy đến cửa nhà là hành lang riêng, nên Mạnh Trà Trà cũng để Ngải Vịnh Nghi thiết kế và trang trí, vì nịnh nọt tiểu công chúa Hề Hề này, Mạnh Trà Trà cố tình chọn màu sắc tươi đẹp và phong cách mà trẻ con thích.
Khoảnh khắc cửa thang mở ra, tựa như tiến vào một thế giới khác, trẻ con nhìn thấy sẽ cực kỳ yêu thích, mà người lớn nhìn thấy lại không cảm thấy ngây thơ, nhất là người có con thì sẽ cảm nhận được không khí ấm áp của gia đình.
Trong quá trình trang trí, Dương Hạo chưa từng đến, cho nên hắn cũng mới nhìn thấy lần đầu.
Yên lặng cho Mạnh Trà Trà một like.
Nghĩ thầm: Nên thưởng cho Trà Trà!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận