Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 386: Chú Dương và gái 18

Chương 386: Chú Dương và gái 18
Trần Nhược Hàm tuy không có nhiều kinh nghiệm lái xe, nhưng lái xe rất ổn, rất nhanh đã lái đến khu thương mại Hằng Long.
Dừng xe ở tầng hầm, bốn người đi thang máy lên tầng 5.
Ẩm thực Mitsui rất dễ tìm, phong cách trang trí màu tối cho người ta một loại cảm giác khiêm tốn lại xa hoa.
Nữ phục vụ lễ phép nghênh đón, hỏi thăm: “Chào bốn vị, xin hỏi có hẹn trước không?”
“Không!”
Dương Hạo liếc nhìn Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn, dù sao cũng là hai người chọn, kết quả cả hai đều lắc đầu.
Nữ phục vụ khách khó nói: “Xin lỗi tiên sinh, hôm nay đã kín chỗ, ngài cần tôi hẹn trước giúp ngài không?”
“Đã nghe nói bọn họ rất hot rồi!”
“Không ngờ đã hot đến mức cần phải đặt bàn trước!”
Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn đều buồn bực lắc đầu.
“Chú Dương, vậy chúng ta đổi chỗ khác đi!”
Trần Nhược Hàm kéo tay Dương Hạo, khéo léo nói: “Dù sao trong khu thương mại cũng có rất nhiều món ngon!”
Mà lúc này, vừa hay có một nam một nữ đi đến, người nam nhìn bốn người Dương Hạo bị ngăn ở ngoài cửa thì có chút đắc ý, nhếch miệng cười nói với nữ phục vụ: “Đã đặt trước ba ngày, Trương tiểu thư.”
“Vâng, hai vị chờ chút, tôi kiểm tra lại!”
Nữ phục vụ khách khí đáp lại, tiếp đó bắt đầu kiểm tra.
“Tiểu Mỹ, vẫn là em có ánh mắt, nếu như không đặt bàn trước, chúng ta cũng bị chặn ở ngoài cửa.”
Trên mặt người thanh niên này lộ ra nụ cười nịnh nọt.
Cô gái gọi ‘Tiểu Mỹ’ gật đầu, dáng vẻ lạnh lùng, nếu không phải tên liếm chó này chịu dẫn nàng đến đây ăn, nàng mới không cho đối phương cơ hội ăn cơm với mình!
“Tiểu Mỹ, ăn xong chúng ta đi xem phim nhé? Dạo này bộ phim xxx đang rất hot!”
Thanh niên nghĩ ăn xong lại đi xem phim, tiếp đó có lẽ đã rất muộn rồi.
“Ăn xong lại tính!”
Tiểu Mỹ qua loa một câu, nhưng trong lòng đã có đáp án, tự nhiên là ăn xong liền rút lui, sao có thể để liếm chó có cơ hội được.
Lúc này, nữ phục vụ mở miệng hỏi: “Trương tiểu thư, số đuôi của ngài là 6400 đúng không?”
“Đúng.”
“A, 15 phút nữa mới đến lượt ngài, mời hai vị chờ một lát.”
Cô gái tên TIểu Mỹ kia gật đầu, cất bước đi về phía sô pha.
Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn đều ném ánh mắt hâm mộ qua đó, hai người muốn checkin ở nhà hàng này từ lâu rồi, không ngờ khó khăn lắm mới có cơ hội, lại bị ngăn ở ngoài cửa.
“Chú Dương, chúng ta đi thôi!”
Trần Nhược Hàm thì nhẹ nhàng kéo tay Dương Hạo, nàng cũng không muốn checkin ở nơi nào đó, mà chỉ muốn ở cùng Dương Hạo.
Đinh!
Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Tâm nguyện của các cô bé.
Tâm nguyện 1: Check In tại nhà hàng (ẩm thực Mitsui).
Tâm nguyện 2: Đổi một chiếc điện thoại mới (Pocket2).
Tâm nguyện 3: Đi khách sạn cùng chú Dương.
Ban thưởng: Thẻ kỹ năng x1, tiêu phí hoàn trả x5 lần!
Âm thanh của cha hack lại vang lên trong đầu Dương Hạo, Dương Hạo vốn định dẫn Trần Nhược Hàm rời đi, lại chợt dừng bước lại.
Ba cái tâm nguyện đều rất đơn giản, lại có một tấm thẻ kỹ năng, quả thực là kiếm mạnh!
Làm rõ nhiệm vụ xong, Dương Hạo mở miệng hỏi: “Ba người rất muốn ăn ở đây sao?”
“Muốn nha, đương nhiên là muốn!”
“Ừm, cực kỳ muốn!”
Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn liên tục gật đầu.
“Được rồi, vậy chờ một lát.”
Dương Hạo khoát tay áo, trực tiếp đi về phía Tiểu Mỹ và thanh niên kia.
“Nhược Hàm, chú Dương nhà cậu định làm gì vậy?”
“Đối phương có đặt bàn, chắc chú Dương định thương lượng để đối phương nhường bàn cho chúng ta!”
“Chắc họ không nhường đâu, là mình mình cũng không nhường nha!”
Chu Minh Nguyệt và Tô Văn Văn nhỏ giọng bàn luận.
Trần Nhược Hàm thì mặt đầy nghi ngờ, nàng cũng không đoán được chú Dương nhà mình muốn làm gì!
Một bên khác, Dương Hạo đã đi đến trước mặt Tiểu Mỹ và thanh niên kia.
Thanh niên ngẩng đầu lên, cảnh giác nhìn Dương Hạo, tiếp đó cau mày hỏi: “Anh muốn làm gì? Không đặt trước thì đi đặt trước rồi chờ đi!”
Dương Hạo không để ý đến tên này, mà nhìn Tiểu Mỹ, tiếp đó chỉ chỉ Chu Minh Nguyệt nói: “Em gái tôi có bệnh nặng, em ấy rất muốn ăn ở đây, có thể nhường bàn cho chúng tôi không? Tất nhiên, cũng không phải là nhường không, tôi sẽ bồi thường cho cô con số này!”
Dương Hạo nói xong liền đưa di động đến trước mặt TIểu Mỹ.
Mà lúc này, thanh niên kia đã không nhịn nổi: “Ai thèm chút tiền của anh! Anh thấy tôi là người thiếu tiền sao??”
Dương Hạo căn bản không để ý đến tên này, mà chân thành nhìn Tiểu Mỹ: “Thế nào? Có được không?”
Tiểu Mỹ đứng dậy, gật đầu một cái: “Tôi rất đồng tình với em gái anh, sau này tôi còn nhiều cơ hội, cho nên tôi quyết định nhường cho các anh!”
“A…”
Thanh niên trực tiếp sững sờ: “Tiểu Mỹ, em đồng ý?? Em rất thích ăn ở đây mà, hơn nữa đã đặt trước vài ngày rồi!”
Tiểu Mỹ căn bản không để ý đến thanh niên này, mà nói với Dương Hạo: “Bảo em gái anh qua đây đi, tôi sẽ nói với nhân viên phục vụ.”
“Ừm, chúng ta add wechat, tôi chuyển tiền cho cô!”
“Được.”
Tiểu Mỹ gật đầu, lập tức mở mã QR của mình ra.
“Chờ đã! Tiểu Mỹ, tên này rõ ràng là muốn lừa wechat của em!”
Thanh niên lại ngăn cản.
Nhưng Dương Hạo đã quét mã xong, kết bạn với Tiểu Mỹ tiếp đó trực tiếp chuyển 10 ngàn qua, đây là phí bồi thường.
Nhà hàng này bình quân 1000/ 1 người, cho nên nếu Dương Hạo chỉ cho ha ba ngàn thì người ta chưa chắc đã đồng ý, nên dứt khoát cho chục ngàn, dù sao cũng có cha hack tính tiền.
Thu tiền xong, khuôn mặt lạnh lùng của Tiểu Mỹ lại nở nụ cười, nàng hỏi Dương Hạo: “Đại ca tên gì?”
“Họ Dương.”
“Dương đại ca, tôi là Trương Mỹ Mỹ, là một thợ trang điểm, nếu cần hóa trang hay trang điểm tạo hình thì cứ tìm tôi nha.”
Trương Mỹ Mỹ vừa nói vừa cười tươi như hoa.
Mà thanh niên ở bên cạnh lại nghiến răng nghiến lợi, bởi vì Trương Mỹ Mỹ luôn lạnh lùng với hắn, bây giờ lại tươi cười với một người đàn ông xa lạ, cảm giác chênh lệch này quả thực quá mãnh liệt!!
“Tiểu Mỹ, anh ta cho em bao nhiêu tiền?”
“Anh cho em là được, chúng ta khó khăn lắm mới đặt được bàn, không thể cứ đi như thế!”
Thanh niên rất muốn thể hiện tài lực trước mặt nữ thần, cũng cảm thấy mất mặt khi bán chỗ ngồi như vậy.
Trương Mỹ Mỹ có chút khinh thường quét mắt nhìn thanh niên một chút, nàng tự nhiên biết năng lực tiêu phí của vị liếm chó này, ăn một bữa ở đây đã là giới hạn cao nhất của vị này rồi, bảo tên này bỏ chục ngàn để mua một chỗ ngồi, căn bản là không thể nào.
“Dương đại ca, để tôi đi nói với nhân viên.”
Trương Mỹ Mỹ chủ động đi đến quầy lễ tân, nói rõ tình hình với nhân viên phục vụ.
Thật ra nữ nhân viên kia cũng đang chú ý đến tình hình bên này, tuy không biết Dương Hạo bỏ bao nhiêu tiền, thế nhưng nhất định là giá cả khiến vị Trương tiểu thư này không thể từ chối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận