Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 393: Làm mẹ cũng có thể tự thân xuất mã

Chương 393: Làm mẹ cũng có thể tự thân xuất mã
“Dương tiên sinh, Dương phu nhân, mời vào trong.”
Nữ nhân viên bán hàng vội vàng nhiệt tình mời chào.
Nhưng một tiếng Dương tiên sinh và Dương phu nhân này lại làm ba người Dương Hạo lúng túng.
Người này rõ ràng là cảm thấy Dương Hạo với Trần Hải Âu mới là một đôi, dù sao hai hai người cũng tầm tuổi, hình tượng và khí chất tương đối phù hợp.
Dương Hạo tự nhiên không tiện uốn nắn lại, hắn chỉ có thể bình tĩnh nắm tay nhỏ của Trần Nhược Hàm, sau đó đi cùng nữ lễ tân vào bên trong.
Trần Hải Âu thì cố tình đi sau nửa bước, giữ một khoảng cách với Dương Hạo và con gái, dùng cái này để phân chia quan hệ của song phương.
Nữ lễ tân cũng là kiến thức rộng rãi, thấy Dương Hạo nắm tay Trần Nhược Hàm đi bên cạnh mình, nàng lập tức biết mình nhận nhầm người.
Nhưng nàng liền cười khanh khách nói: “Dương phu nhân thật là trẻ tuổi, tiên sinh thật có phúc!”
Dương Hạo cười không nói, Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm thì mặt đầy hạnh phúc dựa vào bả vai của chú Dương nhà mình.
Nữ lễ tân đưa ba người đến phòng nghỉ VIP, quản lý Roman (La Mạn) đích thân tiếp đãi ba người.
“Dương tiên sinh, đây là hợp đồng, ngài ký tên là sẽ có hiệu lực.”
Roman đưa hai phần hợp đồng đến trước mặt Dương Hạo.
Dương Hạo thì chuyển hợp đồng cho Trần Nhược Hàm ở bên cạnh: “Ký tên đi, rồi ngày mai đi làm giấy tờ bất động sản.”
“A.”
Trần Nhược Hàm ngơ ngác tiếp nhận hợp đồng, trên đường đến đây, nàng đã lên mạng tìm hiểu về già nhà ở Sơn Thủy Trang Viên.
Mỗi mét vuông khoảng 60 ngàn, 1260m2 chính là khoảng 70 triệu.
Nàng cũng biết, sau khi đi theo chú Dương thì sau này áo cơm không lo, nhưng tuyệt đối không ngờ chú Dương nhà mình lại tặng căn biệt thự 70 triệu!
Đây chính là 70 triệu đấy!
Người thường phấn đấu cả đời cũng không mua nổi.
Khi Tiểu bạch hoa đang ngây người, Trần Hải Âu lại cầm hợp đồng, tiếp đó nghiêm túc xem xét, miệng thì cười ha hả nói: “Hợp đồng là chuyện lớn, phải xem kỹ một chút.”
“Không vội, mời ngài xem.” Roman cười ha ha phụ họa một câu.
Thật ra đến giờ nàng cũng không biết quan hệ của ba người này là thế nào.
Ban đầu nàng cũng cho rằng Dương Hạo và Trần Hải Âu là một đôi, về sau phát hiện không đúng, Dương Hạo và cô bé xinh đẹp này mới là một đôi.
Vậy vị thiếu phụ xinh đẹp này là chị gái của cô bé kia sao?
Hay là thế nào của vị đại gia trẻ tuổi này??
Trần Hải Âu trông rất trẻ, cho nên Roman cũng không cho rằng nàng là mẹ của Trần Nhược Hàm.
“Nhược Hàm, ký tên đi! Hợp đồng không có vấn đề!”
Sau khi xem xong, Trần Hải Âu hưng phấn gật đầu với con gái, vừa rồi nàng còn lo lắng có bẫy rập gì không, dù sao xã hội hiểm ác, phải có tâm đề phòng người khác.
Nhưng nội dung hợp đồng không có vấn đề gì, chỉ là một hợp đồng mua bán bình thường, hơn nữa phía trên còn có giá cả, 80 triệu!
Biệt thự 80 triệu!
Phòng mắt toàn bộ Giang Thành này, cũng là hiếm lại càng hiếm!
“A, vâng!”
Trần Nhược Hàm vẫn rất nghe lời mẹ, nàng cầm bút ký tên mình lên hai phần hợp đồng.
Chờ Trần Nhược Hàm ký xong, Roman cười ha ha hỏi: “Trần tiểu thư có mang thẻ căn cước không?”
“Ừm, có mang.”
“Chúng tôi cần sao chép thẻ căn cước để làm thủ tục bất động sản, Trần tiểu thư yên tâm, sẽ không để lộ thông tin cá nhân của ngài, thẻ căn cước chỉ được dùng để làm giấy tờ. . .” Roman giải thích.
Trần Nhược Hàm gật đầu, trực tiếp đưa thẻ căn cước qua.
Trần Hải Âu lại không kịp chờ đợi, hỏi một câu: “Chúng tôi có thể nhận nhà luôn hôm nay không?”
“Tất nhiên là được. Không chỉ có thể nhận nhà, ngài muốn chuyển vào luôn cũng được.” Roman cười đáp lại.
Căn biệt thự này đã sửa sang và trang trí xong, nếu là nhà không thì chỉ khoảng 70 triệu thôi, mà căn nhà Dương Hạo mua thì chủ cũ đã bỏ hơn 20 triệu để trang trí và sửa sang, cho nên giá 80 triệu là rất ok.
“Vậy thì tốt quá!”
Trần Hải Âu đã không kịp chờ đợi, rất muốn đi xem căn biệt thự 1260m2 này, tuy nói nhà này là mau cho con gái mình, nhưng con gái sao có thể ở hết được, huống hồ con gái thường xuyên ngủ ở trường học, nên nàng qua đây trông nhà cho con gái cũng không quá nhỉ?
Làm thủ tục xong, Roman và quản lý tiểu khu đưa ba người đến căn biệt thự đã thuộc về Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm.
Trong Sơn Thủy Trang Viên chỉ có 10 căn biệt thự 1260m2, mà mười căn này đều nằm ở vị trí trung tâm của Sơn Thủy Trang Viên.
Cha hack ban thưởng là căn biệt thự số 6, khác với những căn biệt thự năm sáu trăm mét vuông, 1260m2 là có tường vây quanh sân, hơn nữa diện tích sân trước và sau cộng lại cũng hơn 500m2, sân trước còn có một cái bể bơi ngoài trời, sân sau thì có một số máy tập và các loại thang trượt xích đu cho trẻ em.
Từ khi bước vào sân, khóe miệng của Trần Hải Âu đã không ép xuống được, nàng chỉ từng nhìn thấy những căn nhà đẹp thế này ở trên TikTok, mỗi khi lướt đến thì nàng đều hâm mộ không thôi.
Đã từng ảo tưởng, nếu mình có thể sống trong nơi này thì sẽ thế nào?
Hôm nay giấc mơ đã chiếu vào hiện thực. . .
Trần Nhược Hàm thì mắt đầy khiếp sợ nhìn tất cả mọi thứ chung quanh, luôn cảm giác như mình đang nằm mơ.
Một căn biệt thự như vậy, lại là của mình?
Chú Dương thật sự tặng biệt thự này cho mình??
Trần Nhược Hàm vô thức giữ chặt tay của Dương Hạo, vẫn luôn cảm thấy không quá chân thật, nàng mới 19 tuổi thôi, vẫn chỉ là một sinh viên năm 2.
Tuy Tiểu bạch hoa rất có dã tâm, lúc trước chủ động liên hệ với Dương Hạo cũng vì đối phương là một đại gia, nhưng Trần Nhược Hàm cũng chỉ ôm tâm tư thử một lần mà thôi, cho đến hôm nay đi khách sạn với Dương Hạo, nàng cũng không nghĩ chú Dương sẽ trực tiếp tặng mình một căn biệt thự 80 triệu!
Tất cả những thứ này đều như mộng ảo, giấc mơ của nàng cứ thành hiện thực như vậy!
Hơn nữa nàng còn lấy được nhiều hơn cả giấc mơ của nàng nữa.
Cho dù là lúc ảo tưởng, Tiểu bạch hoa cũng không từng nghĩ đến mình có thể sở hữu một căn biệt thự 80 triệu!
“Chú Dương, nhà này cho em thật sao?”
Trần Nhược Hàm ngẩng đầu nhìn chú Dương của mình, đôi mắt trong suốt có hơi nước dập dờn, Tiểu bạch hoa đã có chút kích động muốn khóc.
“Em ký hợp đồng rồi, ngày mai có thể đi làm giấy tờ bất động sản.”
“Nên đương nhiên là của em rồi!”
Dương Hạo cưng chiều xoa xoa đầu Tiểu bạch hoa.
“Ô ô ô. . .”
“Chú Dương quá tốt rồi!”
“Em thật sự không biết báo đáp thế nào nữa. . .”
Trần Nhược Hàm nhào vào ngực Dương Hạo, nước mắt vui sướng lướt qua gương mặt xinh đẹp, từ nhỏ đến lớn nàng vẫn chưa được cưng chiều như này.
Bởi vậy khi được một tổng tài bá động như Dương Hạo cưng chiều, nàng sẽ cảm động đến rơi lệ.
Dương Hạo vỗ nhẹ lên eo thon của Tiểu bạch hoa, cười tủm tỉm trêu đùa một câu: “Muốn báo đáp thì rất đơn giản, bình thường học thêm kiến thức mới đi.”
“Tri thức gì nha??”
Tiểu bạch hoa nghe không hiểu, nàng ngửa đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn chú Dương của mình, đôi mắt đẹp trong suốt tràn đầy tò mò.
“A, tối rồi nói.”
Dương Hạo dùng khóe mắt liếc nhìn Trần Hải Âu ở cách đó không xa, cảm thấy không tiện nói chuyện này khi đang ở trước mặt mẹ của người ta.
Mà Dương Hạo không biết là, vị ‘mẹ vợ’ chỉ hơn bốn tuổi này còn đang tính toán, có nên truyền thụ cho con gái một số bí tịch độc môn hay không?
Con gái mình dù sao cũng không có kinh nghiêm, chưa chắc đã trói được một người đàn ông như vậy, ban đầu có thể là thèm cái mới mẻ, nhưng thời gian lâu dần thì vẫn cần kỹ thuật.
Ừm, nếu thật sự không được, người làm mẹ như mình cũng có thể tự thân xuất mã, vốn chính là người đồng lứa mà!
Có điều, cái này phải sử dụng như tuyệt chiêu cuối cùng!!
Theo Trần Hải Âu, không có người đàn ông nào có thể từ chối được cái này, dù sao đám đàn ông chó má này đều rất thích tìm kiếm kích thích, chuyện càng kích thích thì họ sẽ càng thích!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận