Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 268: Đại ca sống sung sướng thế nào chứ!

Chương 268: Đại ca sống sung sướng thế nào chứ!
Một tiếng sau.
Đinh!
Chúc mừng kí chủ đánh bại quái rừng!
Rơi 200.000 tiền mặt!
Thẻ học tập x1.
Khóe miệng Natasha vẫn còn sót lại chút protein.
Mà farm rừng xong, Dương Hạo đã nhận được phần thưởng.
Tâm trạng không tệ, Dương Hạo dựa vào lịch sử chuyển khoản lúc trước, lại chuyển cho Natasha 100 ngàn: “Thuê một căn nhà tốt đi, hoàn cảnh nơi này quá kém!”
Sau khi chuyển tiền, Dương Hạo thuận miệng dặn dò một câu.
Natasha và vị kim chủ ba ba này đã thương lượng một tháng 100 ngàn, mà lần trước đối phương đã chuyển 100 ngàn rồi, không ngờ lần này lại chuyển cho nàng 100 ngàn nữa.
Vị gái tây này lập tức hưng phấn mổ lên mặt Dương Hạo một cái, cảm giác mệt mỏi bị quét sạch: “Honey, em cảm thấy mình còn có thể!”

Trạm xe phía tây.
Dương Bằng và vợ Điền Toa Toa đi từ trong cổng ra.
Hai người đến Giang Thành là để tham gia hôn lễ của em họ Điền Toa Toa, thuận tiện thăm đại ca Dương Hạo và chị dâu Tôn Tâm Di.
“Chị dâu!”
Sau khi nhìn thấy Tôn Tâm Di, Điền Toa Toa cười vẫy vẫy tay.
Sau tiệc đầy tháng lần trước, Điền Toa Toa và Tôn Tâm Di đã xây dựng tình cảm trên wechat, thỉnh thoảng sẽ trò chuyện vài câu, coi như quen thuộc.
Tôn Tâm Di cũng cười vẫy tay, chờ hai người đến gần, nàng chỉ chỉ Từ Nhã Lỵ đến cùng mình: “Đây là Lỵ tủ, cũng là thư ký của Dương đại ca.”
“Chào Lỵ tỷ.”
Hai người tự nhiên chú ý đến Từ Nhã Lỵ, chỉ là không ngờ vị mỹ nữ này dĩ nhiên lại là thư ký của đại ca nhà mình.
Dương Bằng nhìn chị dâu có thể so với minh tinh một chút, lại nhìn thư ký xinh đẹp như hoa một chút, trong lòng không khỏi cảm khái: Đại ca sống sung sướng thế nào chứ!!
Đúng rồi, ngoại trừ vị chị dâu này, thì còn có hai người ‘bạn’ của đại ca cũng mừng 10 ngàn trong tiệc đầy tháng nữa.
Một người là Vương Tuyết Như, một là Mạnh Ngọc Ngọc.
Dương Bằng và Điền Toa Toa đến Giang Thành, cũng muốn gặp hai vị này một lần!
Nhà trọ Tân Hằng!
Rời khỏi phòng của Natasha, Dương Hạo bỗng cảm thấy cái tên thành cổ Tinh Tuyệt này cực kỳ chuẩn xác, loại người có cha hack phụ trợ như hắn mà còn có loại cảm giác bị móc sạch chứ đừng nói là người bình thường.
Tất nhiên, chủ yếu là quái rừng đến từ dân tộc chiến đấu Natasha kia hoàn toàn chính xác là cực kỳ có thể chiến đấu, vị quái rừng này đã rơi 500 ngàn.
Bạn nghĩ mà xem!
Đây cmn chính là tiền mồ hôi nước mắt nha!
“Đại ca, có thể add wechat không?”
Khi Dương Hạo đi về phía thang máy, cô em bươm bướm kia bỗng nhiên mở cửa và đuổi theo.
“Có chuyện gì sao?” Dương Hạo thuận miệng hỏi một câu.
“Đại ca, kết bạn thôi! Rảnh rỗi đến tìm tôi chơi, không lấy tiền.”
Cô em này ở bên cạnh nên đã nghe cả một buổi chiều, tiếp đó liền rất muốn kết bạn với Dương Hạo, phải biết chiều nay nàng đã tiễn bốn vị khách, mỗi một vị khách đều không ở trong phòng của nàng quá 40, đây là bao gồm thời gian tắm rửa, chuẩn bị trước chiến đấu và quét dọn chiến trường sau chiến đấu.
Tên hói đầu mà Dương Hạo nhìn thấy, còn có mười mấy phút liền rời đi.
Bởi vì làm loại chuyện này, nên ngưỡng cửa hưng phấn ngày càng cao, cho nên cô em này cực kỳ khó cảm nhận được niềm vui sướng trong đó.
Tuy mỗi lần đều nhìn như cực kỳ hưng phấn, nhưng thực ra chỉ là diễn mà thôi, vì nhanh chóng kết thúc công việc.
Mà Dương Hạo lại để cho nàng nhìn thấy hi vọng, nàng cũng muốn trải nghiệm niềm vui sướng như vị gái tây bên cạnh kia.
Thấy Dương Hạo không lên tiếng, cô em bươm bướm này lại mở miệng nói: “Đại ca, nếu không tôi đưa anh tiền cũng được.”
Dương Hạo thì lại cười, hắn thật sự không ngờ mình đã 35 rồi, mà còn có thể kiếm tiền bằng cách này.
Đối với một người đàn ông mà nói, đây là coi như lời ca ngợi lớn nhất!
Nhưng cô em bươm bướm này hiển nhiên là nghĩ nhiều rồi.
Đường đường là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành, sẽ kiếm số tiền này sao?
Dương Hạo vốn muốn từ chối luôn, nhưng thấy cô em bươm bướm này chân thành như vậy, hắn dứt khoát báo số của Lưu Tử Phong.
Người anh em kia của mình không kiêng rau thịt, ở tiệm mát xa mà còn có thể đại sát tứ phương kìa!
Có nên duyên phận một đêm hay không, vậy phải xem cô em bươm bướm và Phong huynh rồi.
Rời khỏi thành cổ Tinh Tuyệt đã là 5 giờ hớn.
Dương Hạo lái xe trở về tiệm lẩu.
Lúc này, việc kinh doanh của cửa hàng vẫn rất tốt.
Hắn cũng nhìn thấy em họ Dương Bằng và em dâu Điền Toa Toa.
Hai người cũng mới đến, đồ ăn còn chưa lên hết kìa.
“Đại ca, tiệm này là anh mơ rà?”
Dương Bằng và Điền Toa Toa đến thì Từ Mỹ Trúc đích thân tiếp đãi, còn dẫn hai người đến phòng riêng tốt nhất, có thể nói là rất có thể diện.
Vừa rồi Tôn Tâm Di đã nói tiệm này là Dương Hạo mở, nhưng sau khi nhìn thấy đại ca, Dương Bằng vẫn không nhịn được mà hỏi lại.
“Ừm, quay lại làm nghề cũ thôi.”
Dương Hạo gật đầu, tiếp đó ngồi xuống cạnh Tôn Tâm Di.
“Buôn bán tốt thật, em thấy bên ngoài toàn người là người.” Dương Bằng cảm khái.
“Mới khai trương nên vậy.”
Dương Hạo thuận miệng trả lời một câu, bây giờ hắn căn bản không để ý đến việc kinh doanh tiệm lẩu, mở tiệm lẩu càng nhiều là vì tình hoài và nhiệm vụ phúc lợi của cha hack.
“Không đưa con theo à?”
Dương Bằng lắc đầu: “Không, quá nhỏ, đi ra ngoài rất phiền, dù sao chiều mai cũng về rồi.”
“Còn tưởng hai đứa sẽ ở đây chơi mấy ngày cơ.”
“Em cũng muốn, nhưng còn phải làm việc!” Dương Bằng thở dài, lại cảm khái một câu nữa: “Vẫn là đại ca sống thoải mái.”
“Không muốn ở quê nhà, vậy hai đứa đến Giang Thành đi! Muốn làm công việc gì, anh sắp xếp cho!”
Dương Hạo cũng không khách sáo, đánh hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh mà. (hai anh em cùng đánh hổ, hai bố con cùng ra chân, ý nói đến vai trò của quan hệ máu mủ)
Chú hai vẫn luôn chiếu cố hắn, Dương Bằng cũng rất đáng tin, sau này Dương Hạo sẽ càng ngày càng nhiều sản nghiệp, thu xếp cho Dương Bằng vẫn là dễ như trở bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận