Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 431: Dương tổng và Nhược Hàm quá xứng đôi

Chương 431: Dương tổng và Nhược Hàm quá xứng đôi
Đúng lúc này, bên ngoài khách sạn bỗng vang lên tiếng pháo, mọi người đang nói chuyện đều dừng lại và nhìn qua bên ngoài.
Phòng yến hội này ở tầng một, bên trái là một loạt cửa sổ sát đất, có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài.
Khói pháo tản đi, một chiếc Rolls Royce Cullinan xuất hiện trong tầm mắt mọi người, đằng sau còn có hai chiếc Mercedes và mấy chiếc Audi A6.
“Cullinan màu đỏ!”
“Lần đầu tiên nhìn thấy ở Giang Thành!”
Vương Soái cảm khái một câu.
Lưu Trương Hà thì nhìn về phía cháu gái Trần Nhược Hàm một chút, lý do gã không dám lớn tiếng là vì những lời nói sáng nay của Trần Hải Âu.
Cháu ngoại của mình đã xưa đâu bằng nay, ký hợp đồng với công ty giải trí cỡ lớn, còn mua xe sang như Rolls Royce, trong lòng tự nhiên có vài phần kiêng kỵ.
“Sao dì lại là lái xe??”
Lưu Viện Viện nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, nàng đến tương đối muộn, nên mẹ Trần Hải Anh chỉ mới nói một ít chuyện của Trần Nhược Hàm.
Nhưng còn chưa nói hết thì Trần Hải Anh đã đi ra cửa khách sạn giúp đón khách.
Trần Nhã Lệ tò mò hỏi một câu: “Nhược Hàm, sao cô cô lại làm tài xế rồi?”
Trần Nhược Hàm đáp: “Mẹ em cho mượn xe mà!”
“A?” Trần Nhã Lệ giật mình, hỏi: “Cô cô cho mượn xe?”
“Xe là của em.”
Trần Nhược Hàm nói xong liền kéo tay Dương Hạo, tựa đầu vào vai hắn: “Là chú Dương nhà em tặng!”
“Hả??”
Lần này không chỉ Trần Nhã Lệ kinh ngạc.
Cha con Lưu gia và Vương Soái đều kinh hãi, ba người sáu con mắt đều đồng loạt nhìn về phía Dương Hạo.
Nếu Trần Nhược Hàm nói là thật, vậy chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung tài lực của người đàn ông này.
Tùy tiện tặng bán gái một chiếc xe sang như Rolls Royce Cullinan, chỉ sợ tài sản cá nhân phải vài tỷ!
Sửng sốt chốc lát, Vương Soái mở miệng hỏi: “Ông anh, không phải anh bảo mở tiệm lẩu sao?”
Vấn đề này cũng là thứ cha con Lưu gia quan tâm, hai người cũng chờ đợi câu trả lời của Dương Hạo.
“Đúng vậy.” Dương Hạo gật gù: “Nhưng ngoài tiệm lẩu ra thì vẫn còn một ít sản nghiệp khác.”
“A, sản nghiệp gì?”
“Trung tâm thể hình, nhà trẻ này, Nghiệp báo Giang Thành. . .”
“Khoan đã. Nghiệp báo Giang Thành??”
Nghe thây trung tâm thể hình và nhà trẻ, thì Vương Soái còn khó hiểu, tuy sản nghiệp không ít, nhưng cấp bậc quá thấp, dường như không thể hào phóng đến mức tặng Rolls Royce chứ, mãi đến khi nghe thấy mấy chữ Nghiệp báo Giang Thành thì mới hiểu ra.
“Anh là chủ mới của Nghiệp báo Giang Thành?”
Đoạn thời gian trước Nghiệp báo Giang Thành đổi tổng tài, bắt đầu coi trọng nghiệp vụ truyền thông mới, các công ty truyền thông có quy mô nhất định ở Giang Thành còn không quan tâm lắm, dù sao truyền thông mới cũng khác với truyền thông truyền thống.
Nhưng để mọi người bất ngờ là, nghiệp vụ truyền thông mới của Nghiệp báo Giang Thành lại phát triển rất mạnh, tài khoản ‘quan sát Giang Thành’ đã có hơn 5 triệu fam.
Lý Mạn Ny cũng trở thành một nhân vật nổi tiếng ở Giang Thành.
Lúc này này các công ty truyền thông như Ưu Hòa của Vương Soái mới ý thức được, truyền thông truyền thống tiến vào truyền thống mới là có ưu thế rất lớn, ví dụ như các MC ưu tú.
Mấy tài khoản truyền thông mới của Nghiệp báo Giang Thành cũng không chỉ có một mình Lý Mạn Ny là hot lên, mà còn có các MC khác xuất hiện, mà mỗi người đều có tố chất nghiệp vụ cực cao.
“Ông chủ thì chưa nói. Dù sao Nghiệp báo Giang Thành cũng là của quốc gia, tôi chỉ là người quản lý mà thôi!”
Chính phủ chiếm 51% cổ phần, nên Dương Hạo nói vậy cũng không sai.
“Dương tổng, ngài quá khiêm tốn rồi! Tại Nghiệp báo Giang Thành, lời nói của ngài chính là số một!”
Vương Soái trực tiếp đứng lên, xưng hô từ ông anh đã biến thành Dương tổng, trên mặt tràn đầy nụ cười nịnh nọt.
Gã chỉ là một người phụ trách nhỏ, tự nhiên không cùng một đẳng cấp với một đại lão như Dương Hạo.
Mà cha con Lưu gia nghe hai người đối thoại thì lại ngẩn ngơ không thôi!
Tổng tài Nghiệp báo Giang Thành!
Loại nhân vật cấp bậc này, không phải người họ có thể đắc tội!
Có điều, bọn họ đã đắc tội rồi!
Mà Lưu Viện Viện vẫn đang tìm việc lại rất phiền muộn, trước đây không lâu nàng còn đi phỏng vấn ở bộ truyền thông mới Nghiệp báo Giang Thành.
Bởi vì nghiệp vụ truyền thông mới phát triển mạnh mẽ, cho nên bộ truyền thông mới của Nghiệp báo Giang Thành vẫn đang tuyển người, đồng thời đãi ngộ rất tốt.
Khi đó Lưu Viện Viện vượt qua vòng đầu tiên, nhưng bị đào thải ở vòng thứ hai.
Trong lòng đám sinh viên tốt nghiệp khóa này như Lưu Viện Viện, xí nghiệp có bối cảnh chính phủ như Nghiệp báo Giang Thành tuyệt đối là lựa chọn đầu tiên khi vào nghề, trong mắt đại đa số người, tiến vào Nghiệp báo Giang Thành chẳng khác gì có bát sắt!
Cho nên khi qua vòng đầu tiên, Lưu Viện Viện còn cực kỳ hưng phấn, thậm chí đã khát khao trở thành một nhân viên của Nghiệp báo Giang Thành, nhưng vòng thứ hai cạnh tranh quá quyết liệt, nàng cuối cùng vẫn thất bại.
Nàng còn vì thế mà đau lòng rất lâu!
Nếu như có vị ‘em rể’ tổng tài này, vào Nghiệp báo Giang Thành chẳng phải dễ như trở bàn tay?
Lúc này, cô dâu chú rể và đội ngũ đón dâu đã đi vào phòng yến hội.
Trịnh Phỉ Phỉ cũng là người địa phương Giang Thành, bạn bè và họ hàng cũng đến không ít, cho nên các bàn trống đã kín mít.
Chị em Trần Hải Âu và Trần Hải Anh hoàn thành nhiệm vụ cũng đi đến một bàn này.
“Tiểu Dương, cậu đến rồi!’
Trần Hải Âu đầu tiên là vẫy tay với Dương Hạo, tiếp đó ngồi xuống bên cạnh Dương Hạo.
Trần Hải Anh nghe Trần Hải Âu nói, có vẻ như người bạn trai này của cháu gái rất có tiền.
Mà còn Trần Hải Anh không biết, mình mới rời đi một lúc, mà chồng và con gái của mình đã đắc tội với Dương Hạo.
“Tiểu Dương, đây là dì hai của Nhược Hàm.”
Trần Hải Âu lập tức giới thiệu.
Dương Hạo cũng không nói chuyện, chỉ gật đầu coi như chào hỏi.
Trần Hải Anh cảm thấy người này còn rất cao ngạo lạnh lùng, nhưng nghĩ lại rất nhiều kẻ có tiền đều như vậy, liền tươi cười nói: “Tiểu Dương đúng là tuấn tú lịch sự!”
“Cũng rất xứng với Nhược Hàm nhà ta, nhìn kỹ còn có tướng phu thê nha!”
Trần Hải Anh cũng coi là người co được dãn được, dù Dương Hạo biểu hiện lạnh nhạt, nhưng Trần Hải Anh vẫn rất nhiệt tình, bắt đầu bợ đít.
Mà Trần Hải Anh không phát giác ra, sắc mặt của chồng mình đã rất khó coi, khóe miệng còn run rẩy mấy lần.
Vừa rồi Lưu Trương Hà còn phun Dương Hạo, ý nói Dương Hạo trâu già gặm cỏ non, không tự hiểu lấy ình.
Kết quả bây giờ vợ mình lại bợ đít người ta, chuyện này tương đương với đánh mặt gã!
“Dì hai rất có ánh mắt nha! Dương tổng và Nhược Hàm quả thực rất xứng đôi!”
Vương Soái lập tức phụ họa, gã tất nhiên không bỏ qua cơ hội bợ đít như vậy.
Mà lúc này, cửa phòng yến hội bỗng nhiên rối loạn tưng bừng.
Theo sát đó là tiếng kêu gào của đám khách khứa.
“Cmn, Hùng Hiểu Nghiên!!”
“Là Hùng Hiểu Nghiên thật!”
“Trời ạ, sao Hùng Hùng lại đến đây! Nữ thần. . .”
“. . .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận