Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 201: Nợ đặt mông, lấy mông trả

Chương 201: Nợ đặt mông, lấy mông trả
Thật ra Lý Mạn Ny bây giờ cũng không hiểu tình cảm của mình với anh rể trước là thế nào.
Ban đầu, nàng chỉ sùng bái và cảm kích anh rể, về sau chị gái và anh rể ly hôn, trong lòng nàng lại có thêm vài phần áy náy.
Tuy người bỏ chồng bỏ con không phải nàng, nhưng nàng thấy xấu hổ thay cho chị mình, dù sao anh rể cũng có ân với nhà mình.
Cho nên nàng mang theo tâm lý báo ân, cố gắng giúp anh rể một tay, đến làm cơm hoặc là trông Hề Hề.
Về sau anh rể xoay người, nàng lại trở thành phía được trợ giúp.
Lý Mạn Ny nói: “Chờ đón cha mẹ xong, em lại hỏi ý kiến của họ đã.”
“Được, cứ vậy đi.”
Dương Hạo đáp ứng, sau khi ra khỏi trung tâm truyền thông mới, hắn liền gửi wechat cho mẹ vợ Khang Tuệ Chi.
Tuy đã ly hôn với Lý Mạn Thù, nhưng hắn không định đổi bố mẹ vợ, nên nhất định phải tiếp đón chu đáo.
Nếu không phải vì tối nay Lý Mạn Thù cũng đi đón, thì hắn đã đích thân đi đón họ rồi.
Mà mẹ vợ Khang Tuệ Chi vẫn luôn vô cùng hài lòng với con rể Dương Hạo này, chuyện ly hôn bà vẫn đứng về phía con rể, cho nên nhận được tin nhắn của Dương Hạo, bà lập tức đáp ứng.
Tất nhiên, Khang Tuệ Chi cũng không biết vị con rể này của mình đã phát đạt, bà chỉ ôm tâm tư trấn an con rể một phen, lại đi thăm Hề Hề.
Khi Dương Hạo gửi tin nhắn cho Khang Tuệ Chi, hắn lại nhận được tin nhắn của Vu Cửu Cửu, vị Lam Bảo này hỏi hắn có rảnh không, cùng đi ăn bữa cơm.
Dương Hạo còn không biết hành động của Hoàng Thanh, nhưng hắn cũng có chuyện muốn nói với Vu Cửu Cửu.
Hiện giờ đối phương đã chuyển hóa thành buff xanh lam của mình, mặc kệ là công việc hay đời sống, vẫn phải thu xếp một chút.
Thế là Dương Hạo đáp ứng lời mời của Vu Cửu Cửu.
Buổi trưa.
Hai người gặp mặt ở một quán mỳ.
Địa điểm là Dương Hạo chọn.
Dương Hạo thường xuyên ăn mỳ ở đây khi còn làm shipper, rất lâu rồi không quay lại, cũng thấy hơi nhớ.
Mà Vu Cửu Cửu đã thay quần áo bình thường, lại có cảm giác hoàn toàn khác biệt với lúc trong tiệm mát xa, nàng mặc một chiếc áo lông mỏng màu đen, phối hợp với quần jean, tuy quần áo nhìn qua đã biết không đắt, nhưng bởi vì dáng người Vu Cửu Cửu khá đẹp, quần áo giá rẻ ở trên người nàng cũng thấy không tệ.
Mặt khác, nàng còn đeo một chiếc kính nửa khung, hình tượng bây giờ căn bản là không thể liên hệ đến kỹ thuật viên ở tiệm mát xa.
Trái lại càng phù hợp với mấy từ ‘Bạch Nguyệt Quang’ hơn.
Sau khi ngồi xuống, Vu Cửu Cửu vào thẳng vấn đề: “Bà chủ đổi việc cho tôi, là cậu nói chuyện với cô ấy à?”
“Chỉ nói bừa một câu thôi. Công việc gì?” Dương Hạo còn rất tò mò.
“Là một chức vụ vốn không có trong tiệm, trợ lý quản lý bộ phận phục vụ, lương tháng 15.000! Tôi cầm tiền này có chút không yên lòng.” Vu Cửu Cửu ăn ngay nói thật.
Nghe vậy, Dương Hạo lại cười, trong lòng đang nghĩ Cô nàng màu sắc này rất quyết đoán.
“Vậy cậu có ý nghĩ gì không? Có muốn tiếp tục làm ở đó nữa không? Hoặc là, cậu có việc gì muốn làm không?” Dương Hạo hỏi vài vấn đề.
Mà nghe thấy những vấn đề này, Vu Cửu Cửu lại nhíu mày, nói nhỏ: “Tối qua là tôi tự nguyện, chúng ta không ai thua thiệt cả.”
Dương Hạo cười gật đầu: “Đúng là như vậy!”
“Có điều, tôi hi vọng chúng ta có thể duy trì quan hệ như vậy.”
Dương Hạo lại thẳng thắn, bổ sung thêm một câu.
Vu Cửu Cửu hơi nhíu mày, thật ra nàng còn rất rầu rĩ về quan hệ của mình và Dương Hạo, theo nàng thì tối hôm qua là do bầu không khí đó nên không kìm được lòng thôi.
Hai người thậm chí còn không tính là tình nhân, nhiều nhất cũng chỉ là bạn đánh bài.
Còn là loại bán đánh bài một đêm!
Mà nàng gọi Dương Hạo đến, thật ra chỉ muốn hỏi chuyện điều động, vì trong lòng nàng thấy hơi bất an.
Nhưng bây giờ, Dương Hạo lại nói muốn duy trì quan hệ như vậy.
Nói cách khác, hắn muốn từ bạn đánh bài một đêm, biến thành bạn đánh bài lâu dài.
Vu Cửu Cửu tự nhiên cũng có hảo cảm với vị bạn học cũ này, bằng không sẽ không có chuyện tối hôm qua.
Nhưng việc này không giống với cuộc sống mà nàng khao khát lắm.
Ý tưởng của nàng là, sau khi trả hết nợ, lại làm cho em trai một cái màng nhĩ nhân tạo, tiếp đó sẽ tìm một công việc bình thường, bắt đầu lại từ đầu.
Đinh!
Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Tâm nguyện của Vu Cửu Cửu.
Tâm nguyện lớn nhất của Vu Cửu Cửu là trả hết nợ nần, sau đó làm cho em trai một cái màng nhĩ nhân tạo.
Giúp nàng hoàn thành tâm nguyện đi!
Ban thưởng 1: Kỹ năng ngôn ngữ tay cấp S.
Ban thưởng 2: Kỹ năng môi ngữ cấp S.
Âm thanh của cha hack chợt vang lên.
Dương Hạo đã quen với chuyện này, hắn chỉ hơi ngẩn người, tiếp đó nhìn về phía Vu Cửu Cửu: “Em trai cậu bị tai nạn, chữa trị tốn không ít tiền nhỉ?”
“Ừm.”
Vu Cửu Cửu gật đầu, khi đó em trai nàng bị đâm rất nghiêm trọng, nằm một tuần trong ICU, một tuần đó mất hơn 90.000, tiền chữa trị tổng cộng gần 200.000.
Số tiền này, ngoại trừ một ít là tiền dành dụng của nàng, còn lại đều là Vu Cửu Cửu quét thẻ tín dụng hoặc là vay mượn.
Bây giờ còn nợ hơn 50.000 chưa trả hết!
“Còn mắc nợ chứ?” Thấy Vu Cửu Cửu không chủ động nói, Dương Hạo chỉ có thể hỏi.
“Ừm.”
Vu Cửu Cửu lại gật đầu, nhưng cũng không nói nợ bao nhiêu.
Mà lúc này, nhân viên đã mang mỳ của hai người đến.
Dương Hạo cũng không tiếp tục đề tài này, mà bắt đầu ăn mỳ, bởi vì vẫn đang giảm cân, nên lâu rồi hắn không ăn mỳ, bởi vậy một bát mỳ mà cũng ăn rất say sưa.
Chờ ăn xong, hắn mới nói tiếp: “Tôi sẽ trả nợ cho cậu! Ngoài ra, tôi nghe nói kỹ thuật màng nhĩ nhân tạo bây giờ rất hoàn thiện, có thể làm một cái cho em cậu, tôi sẽ bỏ tiền!”
“A??”
Vốn đang ăn mỳ, Vu Cửu Cửu lập tức kinh hãi, miệng nhỏ há hốc.
Nàng giật mình không chỉ là vì thái độ của Dương Hạo.
Mà là hai chuyện này đều chọc trúng chỗ ngứa của nàng, là hai chuyện nàng quan tâm nhất bây giờ.
“Hay là thôi đi! Tôi không thể vô duyên vô cớ lấy tiền của cậu.”
Sửng sốt giây lát, Vu Cửu Cửu vẫn lắc đầu.
Tuy đều là chuyện nàng muốn làm, nhưng nàng cảm thấy một khi nhận tiền, thì quan hệ của hai người sẽ biến chát.
Từ bạn đánh bài biến thành bao nuôi.
Nếu như chỉ là bạn đánh bài, quan hệ của hai người là bình đẳng, nhưng chuyển hóa thành quan hệ bao nuôi, vậy sẽ biến thành phụ thuộc.
“Nếu cậu không muốn, vậy coi như tôi cho cậu vây đi.”
Làm ngành ăn uống nhiều năm, Dương Hạo cũng luyện được bản lĩnh nhìn người cực chuẩn.
Theo ấn tượng từ hồi còn đi học, lại thêm tiếp xúc hai ngày nay, Dương Hạo có thể đánh giá ra Vu Cửu Cửu là một người cực kỳ cố chấp.
Tương đối cứng nhắc, thích so sánh.
Loại người này rất có tính bền dẻo, thuộc về loại Tiểu Cường đánh mãi không chết.
Cho nên nàng sẽ không thể thản nhiên tiếp nhận ‘bố thí’ của Dương Hạo.
Vu Cửu Cửu cau mày, rơi vào trầm tư.
Nếu không dính đến vấn đề của em trai, nàng sẽ từ chối ngay.
Nhưng bây giờ, nàng thật sự không nói được lời từ chối.
Yên lặng một lúc lâu, Vu Cửu Cửu mới lên tiếng: “Vậy cho tôi vay 300.000, tôi sẽ viết giấy vay nợ!”
Dương Hạo thì nhún vai: “Được. Gửi số thẻ của cậu cho tôi.”
Vu Cửu Cửu gật đầu, tiếp đó gửi số tài khoản qua wechat.
Một lát sau.
Vu Cửu Cửu nhận được tin nhắn từ ngân hàng.
Chỉ là sau khi nhìn thấy con số kia, nàng lại ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Dương Hạo lại chuyển tận 1 triệu!
“Cái này…” Vu Cửu Cửu há to miệng, rầu rĩ nói: “Quá rồi nhiều, tôi chỉ cần 300.000 là được.”
Dương Hạo cười xua tay: “Tôi nghe nói màng nhĩ nhập khẩu phải 300, 400 ngàn, thậm chí còn đắt hơn.”
“Nếu đã làm, vậy phải làm tốt nhất!”
“Về phần tiền nha, tôi tin tưởng năng lực của cậu, sẽ trả hết thôi!”
Dương Hạo miệng thì nói vậy, trong lòng lại hơi tiếc nuối, tuy Vu Cửu Cửu không thể chuyển hóa thành NPC, nhưng cũng có 20 triệu tiền bảo vệ.
Kết quả mình còn phải dùng danh nghĩa cho vay để đưa số tiền này cho đối phương.
Mà Lam Bảo còn cực kỳ sợ hãi!
Như vậy hắn có vẻ như một tên gian thương!
Nhưng cũng hết cách rồi, hắn cũng không thể nói với Vu Cửu Cửu là: Bây giờ cô là buff xanh lam của ông, có 20 triệu tiền bảo vệ!
Cho nên, chỉ có thể làm như vậy.
Về phần trả tiền, đương nhiên là không cần rồi.
Dương Hạo sẽ chỉ làm cho Lam Bảo càng nợ càng nhiều, cuối cùng hoàn toàn không có lòng tin trả nợ.
Tiếp đó chính là: Nợ đặt mông, lấy mông trả!
Yên ổn làm Lam Bảo của mình, mỗi tuần tăng buff cho hắn, thuận tiện lại rơi vàng, rơi kỹ năng gì gì đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận