Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 328: Không phải ông chủ nghiêm chỉnh

Chương 328: Không phải ông chủ nghiêm chỉnh
Sau khi lên xe, Triệu Kim Long vẻ mặt như đưa đám nói: “Cha, chúng ta cứ đi như vậy? Vậy hôn sự của con và Tiểu Thanh phải làm sao?”
“Bọn họ đang đóng kịch thôi.” Triệu Duyệt Sơn bĩu môi khinh thường: “Yên tâm đi, không quá ba ngày, Hoàng Đại Trung sẽ chủ động tới cửa, còn trực tiếp mang con gái theo! Đến khi đó, Hoàng Thanh chính là người của con!”
“Thật sao?”
Nghe cha nói vậy, Triệu Kim Long lập tức mừng như điên, khuôn mặt béo chất đầy nụ cười.
“Đương nhiên là thật.”
“Họ Dương kia chỉ là một tên lừa gạt do Hoàng Đại Trung tìm đến thôi, bằng không sao chỉ nói vài ba câu như vậy đã hợp tác rồi.”
Triệu Duyệt Sơn sờ lên cằm, dáng vẻ như bày mưu nghĩ kế, sau đó ông lại nhìn con trai một chút, khiển trách: “Con cũng hơn 20 rồi, gặp chuyện gì cũng phải trầm ổn bình tĩnh, hỉ nộ không lộ ra ngoài, phải có lòng dạ, biết không?”
“Cha, vừa rồi là con quá vội. Sau này nhất định sẽ chú ý.”
Triệu Kim Long liên tục gật đầu, tiếp đó liền ảo tưởng đến cảnh Hoàng Đại Trung dẫn Hoàng Thanh đến cửa, hắn lại quay đầu nói với cha mình: “Cha, nếu hai ngày nữa Tiểu Thanh đến, con muốn để cô ấy ở lại qua đêm, sau đó mới ký hợp đồng hợp tác!”
“Nhìn chút tiền đồ của con này!”
Triệu Duyệt Sơn trợn mắt, nhưng vừa nghĩ đến dáng người lồi lõm của Hoàng Thanh, Triệu Duyệt Sơn cũng hơi động lòng.
Hay là mình thử trước một chút?
Triệu Duyệt Sơn nuôi hai tiểu tình nhân bên ngoài, đều mới hơn 20 tuổi, nhưng khuôn mặt và dáng người đều không thể so sánh với Hoàng Thanh!
Phải bỏ ra hơn 100 triệu, mình thoải mái trước cũng không quá đáng nha?
Triệu Duyệt Sơn yên lặng tính toán, thật ra ông cũng chướng mắt đứa con trai bình gas này, nhưng không biết vì sao lại chỉ có mỗi một đứa này.
Triệu Kim Long là con trai độc nhất, mà Triệu Duyệt Sơn đã bắt đầu nghĩ đến đời thứ ba rồi, bây giờ ông chủ hi vọng con trai nhanh chóng kết hôn, tiếp đó bồi dưỡng đời sau.
Theo ông thì Triệu Kim Long không thể tiếp nhận sản nghiệp được, chỉ có thể ký thác hi vọng lên cháu trai.
Triệu Kim Long thề son sắt: “Cha, dù sao con cũng không cần ai khác, chỉ muốn cưới Tiểu Thanh!”
“BIết rồi. Lái xe đi!”
Triệu Duyệt Sơn không nhịn được mà khoát tay, tiếp đó lại quét mắt nhìn biệt thự của Hoàng gia, trong lòng thầm nói: “Hoàng Đại Trung ơi Hoàng Đại Trung, chưa đến phút cuối cùng thì chưa thôi đúng không, ông nhất định muốn đóng kịch đúng không!
Để tôi xem xem ông diễn đến bao giờ!
Trong biệt thự.
Sau khi đưa tiễn cha con Triệu gia, Hoàng Đại Trung quay lại quầy trà: “Ông chủ Dương, cậu xem bao giờ ký hợp đồng thì tiện?”
Chưa ký hợp đồng, Hoàng Đại Trung vẫn lo lắng.
“Lúc nào cũng được.”
Hoàng Đại Trung không biết là, Dương Hạo thật ra còn vội hơn cả ông, dù sao ký hợp đồng sớm, có thể hoàn thành nhiệm vụ sớm.
Lần này hoàn trả tận ba cái mục tiêu nhỏ kìa!
Là khoản hoàn trả lớn nhất đến bây giờ, Dương Hạo vẫn vô cùng coi trọng.
“Vậy tôi để thư ký đi làm hợp đồng nhé?”
Thấy Dương Hạo sảng khoái như vậy, Hoàng Đại Trung lập tức rèn sắt khi còn nóng.
“Không có vấn đề.”
Dương Hạo gật đầu.
“Tiểu Thanh, con tiếp ông chủ Dương đi, cha đi gọi điện thoại.”
Hoàng Đại Trung lên tiếng rồi cầm điện thoại đi vào phòng sách.
Chờ cha rời đi, Hoàng Thanh nhỏ giọng nói: “Anh Hạo, nếu là 150 triệu, thật ra có thể lấy nhiều cổ phần hơn.”
Theo nàng thì Dương Hạo bơm tiền thoải mái như vậy tự nhiên là vì mình, nhưng ân tình này quá lớn, sợ là phải trả cả đời.
Cho nên, lời này của nàng hoàn toàn là nghĩ cho Dương Hạo.
“Hôm qua tôi đã tìm hiểu qua về thương mậu Đại Trung, cái tiền này cũng hợp lý.”
Dương Hạo nhìn vào mắt Hoàng Thanh, nói: “Huống chi tôi đến để hỗ trợ, chứ không phải nhân lúc cháy nhà mà hôi của.”
Mà câu nói phía sau của hắn cũng để Hoàng Thanh cảm động không thôi, cô nàng màu sắc này vốn là người trọng tình nghĩa, những lời nói của Dương Hạo lộ ra vài phần tổng tài bá đạo, nhưng lại rất ấm lòng.
“Cảm ơn anh!”
Hoàng Thanh trịnh trọng nói cảm ơn, tiếp đó lại bổ sung: “Từ hôm nay trở đi, tôi là người của anh.”
Nghe vậy, Dương Hạo thì cười khoát tay: “Đây chỉ là một vụ hợp tác bình thường, không dính đến bất kỳ điều kiện kèm theo nào.”
“Chuyện này…”
Những lời này của Dương Hạo lại đánh trúng trái tim có vỏ ngoài cứng rắn và bên trong mềm mại của Hoàng Thanh.
Nàng là loại người, bạn tốt với nàng, nàng sẽ hoàn trả gấp trăm lần.
Có thể nghĩ trạng thái tâm lý của cô nàng màu sắc bây giờ là như thế nào.
Mà đúng lúc này, tiếng động cơ gào thét truyền vào từ bên ngoài, một chiếc Ferrari 488 màu đỏ dừng lại ở trong sân.
Tiếp đó, một thanh niên để tóc dài nhuộm vàng mở cửa xuống xe, tiếp đó chạy chậm vào nhà: “Cha, chúng ta và Triệu gia có đàm phán thành công rồi sao?”
Tóc vàng đứng thay dép ở cửa thì hô lên về phía phòng khách.
Nhưng lại không nhận được câu trả lời nào.
Chờ hắn đi vào phòng khách, liền nhìn thấy Hoàng Thanh và Dương Hạo ngồi ở quầy trà.
“Chị, chị về rồi.”
Tên tóc vàng này là Hoàng Cát, em trai của Hoàng Thanh, hắn sinh ra trong ngày hoàng đạo, một vị đại sư nào đó trực tiếp ban tên là Hoàng Cát.
Hoàng Cát vừa đánh giá Dương Hạo vừa nói: “Vị này là… anh rể?”
Hắn hỏi như vậy cũng không phải vô căn cứ, bởi vì lúc này tay của Dương Hạo vẫn đang đặt lên đùi của Hoàng Thanh.
Hoàng Cát nhìn thấy chi tiết này, mới cho rằng quan hệ của hai người không tầm thường.
“Ông chủ của chị, anh Hạo.”
“Câu lạc bộ Hào Tước và Hồng Lãng Mạn đều là của anh ấy.”
Hoàng Thanh nghiêm nghị giới thiệu.
Lúc trước vì làm dịu nguy cơ tình chính cho gia đình, sau khi trở về Hào Tước, nàng đã bán tiệm mát xa Hồng Lãng Mạn cho Dương Hạo, tập trung vào làm dân làm thuê.
Bởi vậy, Dương Hạo bây giờ cũng là một người đàn ông có cả tiệm mát xa.
“Anh Hạo, chào anh.”
Nghe thấy đối phương là ông chủ của chị mình, Hoàng Cát vội vàng chào hỏi, nhưng ánh mắt vẫn vô tình hay cố ý liếc nhìn bàn tay trên đùi chị mình kia.
Trong lòng lại nghĩ: Dù là ông chủ, dường như cũng không phải là ông chủ nghiêm chỉnh gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận