Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 289: Có mắt nhìn người

Chương 289: Có mắt nhìn người
“Sếp này, anh tắm rửa chưa?”
Khi Dương Hạo đang yên lặng chờ đợi tiếp theo, Thái Mỹ Thần bỗng nhiên đứng lại.
“A, tắm rồi.”
Sáng nay trở về Tinh Vân Loan, Dương Hạo đã tắm rửa thay quần áo.
“Hay là lại rửa lần nữa? Trong phòng nghỉ ngơi có phòng tắm mà.” Thái Mỹ Thần đề nghị.
Dương Hạo cúi đầu nhìn ánh mắt của đối phương: “Cô đang chê tôi bẩn?”
“Có chút…”
Chủ nhiệm Thái thẳng thắn, tiếp đó lại bổ sung: “Dù sao cũng là thứ ăn vào miệng, vẫn phải chú ý vệ sinh!”
Đối mặt với chủ nhiệm Thái thẳng thắn, Dương Hạo không khỏi bật cười.
“Vậy cô tự rửa đi.”
Khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên, hắn chính là muốn làm khó vị chủ nhiệm mắc bệnh sạch sẽ này.
“Cũng được.”
Ý nghĩ của Thái Mỹ Thần lại là, mình tự rửa thì càng yên tâm hơn.
Thế là, Dương Hạo đưa vị chủ nhiệm Thái này vào phòng nghỉ mà chỉ có Di Bảo tiến vào.
Tiếp đó, chủ nhiệm Thái bắt đầu nghiêm túc hỗ trợ ông chủ nhà mình làm công tác vệ sinh.
Ở độ tuổi như nàng, tự nhiên có kinh nghiệm nhất định, chỉ là cá tính nữ cường nhân và ánh mắt cực cao của nàng khiến nàng nhiều năm rồi không có bạn trai, khiến có kỹ thuật hơi giảm xuống.
Nhưng vị chủ nhiệm Thái này rất thông minh, năng lực học tập mạnh, rất nhiều kiến thức chỉ cần hơi nhớ lại một chút là đã thành thạo rồi.
Cuối cùng Dương Hạo vẫn muốn đùa ác, lại làm trò mặt dán vào ‘cần gạt’, chính là muốn xem vị chủ nhiệm mắc bệnh sạch sẽ này sẽ ứng phó thế nào.
Có điều, để Dương Hạo không ngờ tới là, vị chủ nhiệm vừa lên đến đỉnh cao của cuộc đời này hình như đã quên chuyện mình thích sạch sẽ, dĩ nhiên lại là một mặt hưởng thụ, còn cmn thè lưỡi liếm liếm, điểm nhấn chính là tương phản!
Khá lắm!
Dương Hạo thầm cảm khái.
Mà lúc này, âm thanh của cha hack cũng vang lên trong đầu hắn.
Đinh!
Chúc mừng kí chủ đánh bại buff đỏ, thu hoạch được buff trong 1 tuần.
Đinh!
Đánh bại buff đỏ lần đầu sau khi online!
Rơi 18.88 triệu tiền mặt!
Thẻ kỹ năng x1!
Chủ nhiệm Thái quá trâu!
Dương Hạo thầm cho vị chủ nhiệm Thái này một like.
Tài chính bảo vệ buff mới có 20 triệu!
Kết quả lần đầu tiên đã rơi vào 18.88 triệu rồi!
Quá thoải mái!
Dương Hạo lại trực tiếp sử dụng thẻ kỹ năng kia.
Đinh!
Chúc mừng kí chủ nhận được kỹ năng: Có mắt nhìn người.
Chú: Sử dụng kỹ năng Có mắt nhìn người, có thể tổng hợp và ước định năng lực làm việc của mục tiêu.
Nhìn thấy giới thiệu kỹ năng, Dương Hạo lập tức mừng rỡ.
Thật ra đối với một người chủ mà nói, quan trọng nhất chính là biết nhìn và biết dùng người có năng lực, chỉ cần dùng người tốt, là có thể nằm kiếm tiền rồi, đám thuộc hạ có thể làm tất cả mọi người cho bạn!
Mà bạn chỉ cần sở hữu giang sơn, hưởng thụ cuộc sống.
Vì thử kỹ năng này, Dương Hạo trực tiếp sử dụng nó với Thái Mỹ Thần.
Đinh!
Hệ thống đang quét hình…
Thành công thu thập thông tin của mục tiêu.
Tên mục tiêu: Thái Mỹ Thần.
Tuổi: 34.
Năng lực làm việc: Cấp A.
Thành tín (đáng tin): Cấp A.
Lĩnh vực sở trường: Quản lý hành trình, điều hành công ty.
Chú 1: đẳng cấp năng lực làm việc được chia: S, A, B, C, D.
Chú 2: đẳng cấp thành tín được chia: S, A, B, C, D.
Khoảng tầm nửa phút, cha hack đã cho đáp án.
Mà đánh giá 2 A chính là sự công nhận cực lớn đối với Thái Mỹ Thần.
Cái gọi là thành tín, đại khái chính là độ trung thành, nói cách khác, Thái Mỹ Thần có độ thành tín cấp A, khả năng cao sẽ không xuất hiện tình huống vô cớ đổi nghề.
Huống hồ bây giờ nàng còn có quan hệ với mình, khả năng đổi nghề càng thấp hơn.
Cực kỳ nice!
Quả nhiên là chủ nhiệm Thái cực kỳ tài giỏi.
Dương Hạo vui vẻ, trực tiếp chuyển khoản cho vị buff đỏ này 3 triệu: “Mua chiếc xe mình thích đi, không đủ lại nói cho tôi biết.”
Thái Mỹ Thần thuộc về về loại thành phần tri thức điển hình ở đô thị, bình thường thích một số món đồ đắt tiền, quần thể như các nàng có thu nhập rất khá, mua được các món hàng hiệu, nhưng đắt quá thì lại không mua nổi.
Cho nên cái quần thể này thật ra rất kỳ lạ, thuộc về loại ‘nghèo’ trong mắt người giàu, cũng là ‘giàu’ trong mắt người nghèo.
Các nàng rất muốn bước lên tầng lớp giàu có chân chính, nhưng ví tiền lại không đủ dày.
Mà 3 triệu này của Dương Hạo tự nhiên có thể thay đổi hiện trạng ‘nghèo’ của Thái Mỹ Thần.
Nếu như lúc này Dương Hạo cho mấy trăm ngàn, với cá tính kiêu ngạo của vị chủ nhiệm này, nhất định nàng sẽ từ chối, trong lòng nàng vẫn muốn mưu cầu một mối quan hệ bình đẳng.
Nhưng 3 triệu nện vào người, nàng hoàn toàn không có dũng khí từ chối.
Văn phòng tổng tài.
Từ Nhã Lỵ tiến đến bên bàn làm việc của Tôn Tâm Di, nói nhỏ: “Hôm nay chủ nhiệm báo cáo công việc hơi lâu rồi đấy.”
Tôn Tâm Di bĩu môi đáp một câu: “Có thể là do gần đây Dương đại ca không đến công ty, công việc đọng lại khá nhiều thôi.”
“Tâm Di, cậu suy nghĩ thoáng thật. Nói không chừng cậu lại có thêm một đối thủ cạnh tranh đấy.” Từ Nhã Lỵ khẽ thở dài.
“Nào có đối thủ cạnh tranh gì. Cho đến giờ mình vẫn không muốn tranh giành cái gì ca,r bởi vì mình đã lấy được đủ nhiều rồi.”
Tôn Tâm Di lắc lắc đầu, tiếp đó lại vô thức sờ lên bụng, tâm nguyện lớn nhất của nàng bây giờ là sinh cho Dương đại ca một đứa con, mà bây giờ, nguyện vọng này dường như sắp thành hiện thực.
Bởi vì kỳ kinh nguyệt của nàng vẫn luôn rất ổn định, lúc này lại chậm ba ngày, nàng quyết định chờ một tuần, nếu như vẫn không có thì sẽ đi bệnh viện kiểm tra.
“Được thôi, đúng là hoàng thượng không vội thái giám đã gấp! Giữa trưa đi ăn cá nướng đi?”
Thấy Tôn Tâm Di như vậy, Từ Nhã Lỵ dứt khoát chuyển chủ đề.
“Ừm.” Tôn Tâm Di cười gật đầu: “Mình còn muốn ăn cay.”
Hai người đang thì thầm, cửa văn phòng mở ra, Thái Mỹ Thần và Dương Hạo một trước một sau đi ra, vẫn đang trao đổi công việc.
Tất cả nhìn như đều bình thường, không khác gì trước kia.
“Dương tổng. . .”
Các đóa hoa của văn phòng tổng tài vội vàng đứng lên chào hỏi, Dương Hạo khẽ gật đầu, tiếp đó trực tiếp đi thẳng vào thang máy.
Chuyện công việc đã xong, hắn muốn đi ăn buff xanh, tiếp đó cả tuần này sẽ có 2 buff!
Rời khỏi Nghiệp báo Giang Thành, Dương Hạo dựa theo địa chủ Vu Cửu Cửu gửi, đi đến một tiểu khu tên ‘Mỹ Hảo Hoa Viên’.
Đây là một tiểu khu cũ kỹ đã có gần 30 năm tuổi, Vu Cửu Cửu thuê một căn nhà gần 60m2, 2 phòng ngủ, trang trí cổ xưa, cũng không có đồ gia dụng gì.
Nhưng nhà dù rất cũ kỹ, lại được quét dọn sạch sẽ, đồ vật ngay ngắn gọn gàng.
“Hạo ca, anh ngồi đi! Em đi rót nước.”
Đối mặt với vị bạn học cũ này, Vu Cửu Cửu vẫn có tâm trạng cực kỳ phức tạp, tuy hai người cũng không rõ quan hệ của họ rốt cuộc là quan hệ gì.
Nhưng đối phương lại không trả giá mà cho mình vay 1 triệu, hai người cũng đã phát sinh quan hệ thân mật.
Cộng thêm thân phận tổng tài của vị bạn học cũ này, trong lòng Vu Cửu Cửu vẫn hiểu rõ vị trí của mình.
Danh phận là thứ mà nàng nghĩ cũng không dám nghĩ!
Có lẽ mình chỉ là một người khách qua đường trong cuộc đời của người ta thôi, chỉ là hai người gặp gỡ tương đôi sắp, sau đó lại gặp phải trên đường…
Bạn cần đăng nhập để bình luận