Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 375: 4 chữ 6.66 triệu

Chương 375: 4 chữ 6.66 triệu
Bởi vì song phương đã hòa giải, lúc này mấy người Triệu Kim Long cũng được thả ra, tiếp đó thành khẩn xin lỗi Dương Hạo và Hoàng Thanh trước mặt cảnh sát.
Triệu Kim Long bị đánh thành đầu heo đã không dám phách lối ngông cuồng, hắn vốn đã nhát chết, lúc ở trong phòng thẩm vấn, còn suýt nữa tè ra quần.
Lúc này hắn chỉ muốn nhanh chóng kết thúc tất cả, sau này cũng không dám trêu chọc tên Diêm Vương Dương Hạo này nữa, lúc bị đánh hắn còn có một loại ảo giác, chỉ cần đối phương muốn là có thể đánh chết mình.
Dương Hạo cười ha ha nói với Triệu Kim Long: “Câu lạc bộ Hào Tước vẫn hoan nghênh Triệu công tử, hôm nào thấy không vui lại đến phá quán cũng được!”
Hắn cũng nói thật lòng, dù sao đập xong cũng có Triệu Duyệt Sơn lật tẩy.
Triệu Kim Long thì lắc đầu như trống lúc lắng, cho hắn hai lá gan hắn cũng không dám nữa.
“Dương tổng yên tâm, sau khi về nhà tôi nhất định sẽ giáo dục lại nó, sẽ không để nó gây sự với Dương tổng và Tiểu Thanh.”
Triệu Duyệt Sơn lại tỏ thái độ, tiếp đó liền kéo đứa con ngu xuẩn của mình lên xe.
Chờ Triệu Kim Long ngồi lên xe, Triệu Duyệt Sơn cũng mặc kệ hắn đã bị đánh thành đầu heo, trực tiếp cho một cái tát.
“Cmn, mày có biết nghĩ hay không?”
“Còn dám làm loại chuyện này, tao sẽ cho mày vào ăn cơm tù!!”
Mất 66.66 triệu, Triệu Duyệt Sơn rất đau lòng, tát một cái căn bản không hết giận, nhưng Triệu Kim Long đã bị đánh thành đầu heo, Triệu Duyệt Sơn cũng không tiện ra tay.
Triệu Kim Long che mặt béo không dám lên tiếng, một lúc sau mới buồn buồn nói: “Họ Dương kia cũng quá đen rồi, chút việc này cũng đòi hơn 60 triệu!’
“Nếu không phải mày cmn ngu xuẩn, tên đó có cơ hội lừa đảo sao?”
“Tao mà không bỏ tiền, mày đã vào ăn cơm tù rồi!”
Triệu Duyệt Sơn lại chửi ầm lên.
Triệu Kim Long cúi đầu, không dám lên tiếng nữa.
“Đi bệnh viện.”
Triệu Duyệt Sơn phân phó tài xế, mắng thì mắng, nhưng Triệu Kim Long đã bị đánh thành đầu heo, vẫn phải đi bệnh viện xem.
Thời gian này bệnh viện chỉ có khoa cấp cứu, đến bệnh viện xong, Triệu Duyệt Sơn cũng lười xuống xe, để tài xế đi vào kiểm tra với Triệu Kim Long.
Triệu Kim Long vốn còn rất buồn bực, dù sao cũng phải bồi thường nhiều tiền như vậy, mình còn bị đánh một trận, nhất là sau lần này, hắn cảm thấy mình và Hoàng Thanh coi như xong, trong lòng chỉ thấy cay đắng vì thất tình.
Nhưng sau khi hắn nhìn thấy Quan Manh Manh đang trực đêm, hai mắt lập tức sáng lên.
Mình lại tìm thấy mùa xuân rồi!!
Tâm trạng uất ức khi thất tình đã bị quét sạch, Triệu Kim Long sửa sang lại đầu tóc rối bời, nhanh chân đi vào phòng.
“Triệu Kim Long?”
“Đúng, là tôi!”
“Anh đi nhầm phòng, phòng của anh ở bên cạnh! Người tiếp theo!”
Quan Manh Manh ném sổ khám về, tiếp đó một đôi nam nữ có dáng vẻ như tình nhân bước nhanh vào.
“Nhường một chút!”
Người đàn ông kia đẩy Triệu Kim Long vẫn đang sững sờ, tiếp đó vẻ mặt đau khổ nói với Quan Manh Manh: “Bác sĩ, bạn gái tôi… bị … bị … thứ kia rơi vào trong. . .”
Một bên khác.
Dương Hạo phân phối 66.66 triệu mới nhận được, trực tiếp chuyển 60 triệu cho Hoàng Thanh: “Em chuyển nhà mới, cần mua không ít thứ, cầm tiền này mua đi.”
Còn 6.66 triệu còn lại, Dương Hạo chuyển cho tiểu trợ lý Diệp Vi.
Đối phương vẫn rất xứng với chức vụ trợ lý đánh bài, mấu chốt là nàng còn xăm bốn chữ kia lên người, nếu Dương Hạo không thể hiện một chút, hình như không có phong phạm tổng tài rồi.
Muốn quảng cáo cũng phải mất tiền kia, huống chi là loại hình xăm sẽ theo cả đời này.
4 chữ 6.66 triệu.
Mỗi chữ có giá khoảng 1.66 triệu.
Dương Hạo cảm thấy cực kỳ hợp lý.
Mấu chốt đây không phải tiền của hắn, hắn cũng coi như của người phúc ta, dù sao hắn cũng không thiếu tiền, nên dùng tiền này ban thưởng cho Cô nàng màu sắc và tiểu trợ lý.
Hoàng Thanh là tuyệt đối trung thành, nên Dương Hạo tiêu tiền cho nàng, căn bản không đau lòng.
Huống chi cha hack còn cho 1.5 tỷ tài chính riêng, căn bản xài không hết.
Tuy có 300 triệu mở quán bar lúc trước, Hoàng Thanh đã được kiến thức năng lực tiền giấy của người đàn ông nhà mình, thế nhưng 300 triệu kia cũng xem như là đầu tư kinh doanh.
Mà 6 triệu này thì khác, hoàn toàn là tiền tiêu vặt.
Lúc này hai người đang ngồi hàng sau của chiếc Rolls Royce Hoàng Đại Trung, Hoàng Đại Trung hiểu chuyện ngồi ở ghế lái phụ, nghe thấy lời nói của Dương Hạo ở phía sau, ông cũng âm thầm khiếp sợ, 6 triệu nha, nói cho tiền cho!
Ông cũng là kẻ có tiền, nhưng cũng cảm thấy ‘con rể’ này quả thực không coi tiền là tiền!
Nhưng Hoàng Đại Trung vẫn rất vui vẻ, ôm được cái đùi Dương Hạo này, Hoàng gia ổn rồi.
Việc kinh doanh của Hào Tước cũng không bị ảnh hưởng bởi hành động của đám người Triệu Kim Long, trên thực tế thì rất nhiều khách căn bản không biết chuyện đã xảy ra, cách âm trong phòng cực tốt, tiếng nhạc rất to, mọi người đều chơi rất happy, nào có ai để ý đến phòng khác chứ.
Cho nên, Diệp Vi cũng đang khá bận rộn.
Nàng vừa mời mang mấy nữ ‘tiếp viên’ không được chọn đi ra khỏi phòng, điện thoại bỗng nhiên vang lên.
Nàng vốn cho rằng là ai gửi tin nhắn, liền liếc mắt nhìn qua, tiếp đó liền sửng sốt.
Là tin nhắn tiền vào sổ.
Móa!!!
6.660.000 NDT!!
Chuyện này. . .!!
Diệp Vi trực tiếp kêu lên.
“Chị Vi, làm sao vậy?”
“Chị Vi, 6.66 triệu cái gì? Chẳng lẽ trúng số rồi?”
Hai nữ tiếp viên đi sau lưng nàng cười ha hả hỏi.
Diệp Vi đầu tiên là hít sâu một hơi, tiếp đó khoát tay nói: “Các cô không hiểu, dù sao cũng là chuyện tốt!”
Diệp Vi biết đây là ông chủ biểu hiện hài lòng với mình, tất nhiên công lao lớn nhất vẫn là bốn chữ sau lưng.
Lúc ấy Diệp Vi chỉ nghĩ, nàng cũng xăm bốn chữ, cho 3 triệu là được.
Kết quả Dương Hạo trực tiếp chuyển khoản 6.66 triệu, không ngờ một chữ lại có giá trị 1.66 triệu.
Biết thế mình nên xăm nhiều chữ hơn.
Diệp Vi vừa mừng rỡ vừa hơi hối hận.
Ừm, mất bò mới lo làm chuồng cũng không muộn.
Ngày mai đi tìm Đệ ca xăm thêm mấy chữ.
Nên xăm chữ gì đây?
Đầu óc vị trợ lý đánh bài này bắt đầu vận chuyển. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận