Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 186: Tiểu phú bà

Chương 186: Tiểu phú bà
“Hề Hề, gọi bà cô út đi.” Dương Tuệ Trân bế Hề Hề lên, giới thiệu.
“Chào bà cô út.”
Hề Hề ngoan ngoãn chào hỏi, tiểu nha đầu này từ xưa đến nay đều không biết sợ, thậm chí càng nhiều người lạ thì càng hưng phấn.
“Tiểu nha đầu này thật đáng yêu…”
Dương Tuệ Chi tiếp cận, sờ sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của Hề Hề.
Lúc này, Lương Hiểu Quân thì lại nhìn Tôn Tâm Di hỏi: “Tâm Di, năm nay cháu bao tuổi rồi?”
“Chú út, cháu 24.”
“24…”
Lương Hiểu Quân thầm tính toán, cái này phải nhỏ hơn Dương Hạo 11 tuổi.
Mà chú ba Dương Quốc Phú và vợ Hách Phương nghe thấy tuổi của Tôn Tâm Di thì vô thức liếc nhau một cái, trên mặt viết đầy khiếp sợ.
Xinh đẹp như vậy, lại còn trẻ tuổi nữa!
Vì sao lại nhìn trúng cháu bọn họ chứ??
“Tâm Di, cháu biết tình hình của tiểu Hạo nhà bọn cô chứ?”
Hách Phương mở miệng hỏi, trong lòng bà đang nghĩ, lẽ nào cháu trai mình lừa gạt con gái nhà người ta!
“A?” Tôn Tâm Di giật mình, cảm giác vấn đề của vị cô ba này hơi lạ.
Nhưng nàng vẫn gật đầu: “Biết rõ!”
Hai người thẳng thắn, tìm hiểu ‘sâu và sát’ rồi, không có gì là không biết.
“Vậy thì tốt rồi.”
Hách Phương khẽ gật đầu, trong lòng lại nghĩ cháu mình không lừa con gái nhà người ta là được.
“Chị dâu, em làm tự truyền thông, với điều kiện này của chị mà không làm streamer thì đáng tiếc, có hứng thú đến công ty em không?”
Thấy vị chị dâu xinh đẹp này có vẻ rất hiền hòa, Lương Phi trực tiếp phát lời mời.
“Xin lỗi, tôi không có hứng thú với livestream.”
Tôn Tâm Di dứt khoát lắc đầu, khi nàng làm ở Bác Lực thì cũng chơi TikTok, nhưng rất ít khi đăng video.
Đối với livestream và video ngắn, nàng thật sự không có hứng thú.
“Chị dâu, có lẽ chị không hiểu rõ về cái nghề tự truyền thông này rồi, thật là làm streamer rất đơn giản, không khó như chị nghĩ đâu.”
“Nhất là với người có điều kiện tốt như chị, không cần tài nghệ gì cũng có thể làm streamer rồi.”
“Chị dâu, nếu chị đến công ty em, em có thể cho chị một hợp đồng cấp A, lương cơ bản 100.000 một năm, chưa tính tiền chia livestream và bán hàng.”
“Nếu tính cả hai thứ kia, vậy lương không có giới hạn cao nhất.”
Lương Phi cũng không tuyệt vọng, ý đồ dụng lợi ích để dụ dỗ.
Theo hắn vị đại ca mình chỉ là loser, có lẽ cũng không thể cho vị chị dâu xinh đẹp này cuộc sống tốt, dưới tình huống lương cao, có lẽ sẽ dao động.
Công ty họ cũng từng bị hai nữ streamer từ chối, sau đó họ tăng lương, hai người đều đáp ứng.
Lúc này, Tôn Tâm Di còn chưa trả lời, Dương Tuệ Trân đã trực tiếp diss: “Tiểu Phi, đầu óc cháu có vấn đề không, không nghe thấy chị dâu cháu nói là không có hứng thú sao!’
“Dì tư, xem dì nói này, cháu cũng chỉ muốn giúp chị dâu kiếm nhiều tiền chút thôi mà.” Lương Phi cười gượng.
Lúc này, Lương Hiểu Quân lại đứng ra bao che cho con, vừa rít Hoa Tử miễn phí vừa nói: “Chị tư, chị không thể quyết định thay Tâm Di người ta được.”
“Tôi cảm thấy Tiểu Phi nói không sai, đây là tốt cho Tâm Di, lương cơ bản 100.000 một năm, nào có chỗ nào dễ kiếm như vậy!”
“Tâm Di, thu nhập của cháu bây giờ là bao nhiêu?”
Nói xong, Lương Hiểu Quân lại nhìn về phía Tôn Tâm Di.
Dưới hoàn cảnh xã hội bây giờ, lương năm 100.000 đúng là không thấp, huống chi Tôn Tâm Di mới 24 tuổi, nếu không có gì bất ngờ thì chỉ tốt nghiệp một hai năm, tiền lương 4000, 5000 là chết no.
Tôn Tâm Di hơi do dự một chút, tiếp đó trả lời thật lòng: “Lương một năm khoảng 250.000.”
Thật ra sau khi trải qua những chuyện gần đây, Tôn Tâm Di cảm thấy lương một năm đã không còn quan trọng nữa, dù sao tiền tiêu vặt Dương đại ca cho cũng là 10 triệu, 10 triệu.
Hôm qua sau khi biết mình đã tiêu hết 10 triệu cho cha mẹ, Dương đại ca trực tiếp chuyển cho nàng 10 triệu, nói giữ lại tiêu.
Nói cách khác, một lần Dương đại ca cho tiền tiêu vặt, đã bằng 40 năm tiền lương rồi.
Cho nên, lương một năm quan trọng sao?
Hai ngày nay Tôn Tâm Di thậm chí còn không có khái niệm gì với tiền, cảm thấy dây chỉ là một chuỗi số mà thôi.
Nhưng tất cả mọi người ở đây thì lại khác, Dương Quốc Phú làm sở trưởng nhỏ ở cục bưu chính, lương một năm từ 100.000 – 200.000, còn phải xem công trạng.
Đừng thấy công việc ở bưu chính nhẹ nhàng, nhưng thật ra có đủ loại nhiệm vụ, trung thu bán bánh trung thu, đoan ngọ bán bánh ú, còn có đủ loại nhiệm vụ về tạp chí, tiêu phụ báo, vân vân…
Bán không được cũng không sao, tự mua đi.
Phía trên giao nhiệm vụ, khả năng cao là không thể làm được, cho nên hàng năm đã chi tiêu không ít tiền vào việc làm nhiệm vụ.
Cho nên công việc của Dương Quốc Phú nhìn như không tệ, nhưng thu nhập thực tế lại không quá cao, trước đây ít năm khi quản lý tài sản mới xuất hiện thì đúng là kiếm được tiền, nhưng bởi vì trong này có nhiều bẫy rập, mà mấy năm gần đây ý thức cảnh giác của dân chúng đã tăng cao, đã không dễ lừa như trước.
Mà thu nhập của Lương Hiểu Quân thì còn ít hơn, tiểu tổ trưởng chỉ được 6000, 7000 một tháng, cộng thêm thưởng cuối năm, cực kỳ khó đạt đến 100.000.
Cho nên, khi Tôn Tâm Di báo lương năm 250.000, hai người này đều bị đả kích không nhỏ.
Lương Phi phát lời mời thì khóe miệng co quắp lại, hắn cũng không ngờ thu nhập của vị chị dâu này lại cao như vậy!!
Thế nhưng, thu nhập cao như vậy lại còn tìm một ông già ly hôn nuôi con riêng làm gì??
Quả thực là khó hiểu!
“Tôi nói cho mọi người biết nhé, Tâm DI người ta nói 250.000 là sợ nói nhiều sẽ làm mọi người sợ hết hồn thôi! Hôm qua Tâm Di đã xài hơn mấy trăm ngàn để mua dụng cụ câu cá cho đại ca đấy.”
Làm họ hàng thân thích nhiều năm, Dương Tuệ Trân rất hiểu cha con Lương Hiểu Quân, hai cha con này xưa nay đều là ghét nghèo thích giàu, khi Dương Hạo còn phong quang đã nịnh bợ không ít.
Hiện giờ bọn họ cho rằng Dương Hạo xuống dốc, thì mới nói chuyện với Tôn Tâm Di như vậy, bằng không bọn họ đã đổi một bộ mặt khác.
Mà thông qua hai ngày tiếp xúc, Dương Tuệ Trân biết Tôn Tâm Di là một người tương đối hiền hòa, không có nhiều tâm tư xấu xa, bà cũng không muốn cô cháu dâu này bị bắt nạt, cho nên trực tiếp đứng ra.
Quả nhiên, bà vừa nói xong, hai cha con Lương Hiểu Quân và Lương Phi đều ngẩn ngơ.
Lương năm 250.000 còn là nói bảo thủ.
Tặng quà thôi cũng mấy trăm ngàn rồi!
Không ngờ vị này còn là tiểu phú bà?
Bạn cần đăng nhập để bình luận