Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 128: Lỗ Tấn tiên sinh đã nói

Chương 128: Lỗ Tấn tiên sinh đã nói
“Ba ba…”
Hề Hề phát hiện cha già, hưng phấn quơ quơ tay nhỏ.
“Dương đại ca.”
Thấy vị tổng tài biết sửa máy hút mùi này đi tới, Giang Ngọc Kỳ cũng vội vàng lên tiếng chào.
“Làm phiền cô giáo rồi.”
Dương Hạo nhận Hề Hề từ trong ngực Giang Ngọc Kỳ.
“Không phiền, nên làm mà. Huống hồ hôm qua Dương đại ca còn vất vả hơn!’ Giang Ngọc Kỳ cười tủm tỉm nói.
“Máy hút mùi dùng tốt chứ?” Dương Hạo thuận miệng hỏi một câu.
“Dùng tốt. Dương đại ca cũng thật lợi hại!” Giang Ngọc Kỳ cười tán dương một câu.
Trong lòng thì đang diss bản thân mình, dĩ nhiên lại gọi một tổng tài đến sửa máy hút mùi cho mình.
Hành động này đúng là không phải ai cũng làm được!
Mấu chốt là người ta còn đồng ý.
Giang Ngọc Kỳ vô thức đánh giá vị tổng tài khiêm tốn này, Dương Hạo hôm nay không giống lúc trước, mặc một bộ âu phục gọn gàng, giày da sáng bóng, lúc bế Hề Hề thì ống tay áo hơi kéo lên, để lộ chiếc đồng hồ trên cổ tay.
Chiếc đồng hồ kia có mặt màu xanh ngọc, chiếu sáng rực rỡ, vừa nhìn đã biết không rẻ!
Hôm nay có phong phạm của tổng tài bá đạo!
Xem ra là ngả bài rồi, không giả bộ nữa.
Giang Ngọc Kỳ nghĩ như vậy.
“Dương đại ca, nghe nói hôm qua anh hỗ trợ sửa máy hút mùi, rất cảm ơn!”
Khi Dương Hạo chuẩn bị rời đi, chủ nhiệm lớp 2 kiêm bạn cùng nhà với Giang Ngọc Kỳ là Lương Tiểu Lộ đi tới.
Hôm qua khi Dương Hạo sửa máy hút mùi, Lương Tiểu Lộ đang trực ở nhà trẻ, cho nên không gặp.
“Cô Giang đã cảm ơn nhiều lần rồi. Chuyện nhỏ thôi…” Dương Hạo cười lắc đầu.
“Dương đại ca, vậy anh biết sửa tủ không? Tủ phòng tôi không mở được cửa, có thể giúp tôi một tay không?” Lương Tiểu Lộ mong chờ hỏi một câu, còn làm ra thủ thể nhờ cậy.
“A?”
Dương Hạo thì lại ngẩn người, nghĩ thầm: Đây là thật sự coi mình thành thợ sửa chữa rồi.
“Lộ Lộ, chút chuyện nhỏ này thì đừng làm phiền Dương đại ca!! Dương đại ca người ta rất bận rộn!!” Giang Ngọc Kỳ vội vàng tiếp lời, vừa trừng mắt với bạn thân một cái.
Để tổng tài người ta đi sửa cửa tủ cho cậu?
Mình thấy đầu cậu bị cửa tủ kẹp hỏng rồi thì có!!
Giang Ngọc Kỳ điên cuồng đậu xanh rau muống.
Giang Ngọc Kỳ tranh thủ thời gian nói với Dương Hạo: “Dương đại ca, không cần để ý đến cô ấy. Tôi cũng biết sửa cửa tủ!’
“Được rồi, nếu không giải quyết được thì gọi cho tôi!”
Trong mắt Dương Hạo, Lương Tiểu Lộ chính là không có mặt mũi gì, dù Giang Ngọc Kỳ không nói, hắn cũng sẽ tìm lý do để từ chối.
Ông đây đường đường là tổng tài Nghiệp báo Giang Thành!
Lại còn coi ông thành thợ máy thật!!
“Hề Hề, tạm biệt cô Kỳ Kỳ và cô Lộ Lộ đi…”
Dương Hạo sờ đầu con gái bảo bối, tiểu nha đầu lập tức vẫy tay chào tạm biệt hai cô giáo.
Chờ Dương Hạo bế Hề Hề đi xa, Lương Tiểu Lộ bắt đầu chất vấn bạn thân.
“Kỳ Kỳ, cậu làm sao vậy! Mình mời Dương đại ca sửa cửa tủ thì có vấn đề gì?”
Giang Ngọc Kỳ hỏi vặn lại: “Cậu biết thân phận của Dương đại ca không?”
“Thân phận gì? Trước kia không phải đi ship sao?” Lương Tiểu Lộ khó hiểu.
“Người ta làm shipper là để giảm cân, trải nghiệm cuộc sống.”
Giang Ngọc Kỳ nhún vau, tiếp đó nghiêm túc nói: “Thân phận chân thật của Dương đại ca là, tổng tài tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành!”
“Cho nên, cậu cảm thấy bảo một tổng tài đi sửa cửa tủ cho cậu có thích hợp không?”
“Tổng tài tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành? Chính là Nghiệp báo Giang Thành mà chị Thần đi phỏng vấn á?” Lương Tiểu Lộ mắt đầy vẻ không dám tin.
“Phải gọi là cô!” Giang Ngọc Kỳ lườm bạn thân một cái, lúc trước có nói qua hai người không chỉ là đồng nghiệp, mà còn là bạn cùng phòng thời đại học, rất thân thiết.
“Lúc này còn quan tâm đến xưng hô làm gì.” Lương Tiểu Lộ tiếp tục truy vấn: “Dương đại ca là tổng tài Nghiệp báo Giang Thành thật?”
“Tổng tài còn có giả sao? Cô mình đã gọi điện báo cho mình biết, mình vốn không muốn nói cho cậu biết, sợ cậu miệng rộng! Nhưng vừa rồi cậu lại nhờ người ta sửa cửa tủ, cái này quả thực là…”
Lương Tiểu Lộ nhún vai: “Mình nào biết anh ta là tổng tài có giá trị con người hơn trăm triệu chứ!”
“Tổng tài tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành, tài sản phải hơn trăm triệu nhỉ?”
Lương Tiểu Lộ lại bổ sung một câu.
Giang Ngọc Kỳ nói: “Sáng nay mình mới lên mạng tìm hiểu, Dương đại ca có 28% cổ phần của Nghiệp báo Giang Thành, chỉ những cổ phần này đã có giá khoảng 150 triệu.”
Sau khi nghe máy của Thái Mỹ Thần, Giang Ngọc Kỳ cũng lên mạng tìm hiểu về Nghiệp báo Giang Thành, chẳng mấy chốc đã tìm hiểu rõ ràng.
“150 triệu??” Mắt Lương Tiểu Lộ trợn trừng, tiếp đó lại nói: “Cho nên, tối qua cậu gọi một phú ông trăm triệu đến sửa máy hút mùi?”
“A… Hôm qua mình cũng không biết mà!”
Nhớ đến chuyện này, Giang Ngọc Kỳ cảm thấy mình cũng quá hung hãn.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, Dương đại ca người dĩ nhiên lại đáp ứng, vị này đúng là bình dị dễ gần.
Lương Tiểu Lộ đột nhiên hỏi: “Kỳ Kỳ, lúc trước cậu nói Dương đại ca đã ly hôn rồi đúng không?”
“Đúng, sao vậy?” Giang Ngọc Kỳ nghi ngờ nhìn bạn thân.
“Cũng không có gì, chỉ là mình rất thích Hề Hề. Nếu như có một cô con gái dễ thương như Hề Hề thì tốt.” Lương Tiểu Lộ cười tủm tỉm.
“A…! Giang Ngọc Kỳ cười lạnh một tiếng: “Nghĩ hay lắm!”
“Kỳ Kỳ, xem cậu nói kìa, mình chỉ muốn cho Hề Hề một cái nhà hoàn chỉnh, mình sai rồi ư?” Lương Tiểu Lộ nhún vai.
Giang Ngọc Kỳ lườm bạn thân một cái: “Tặng cậu một câu mà Lỗ Tấn tiên sinh đã nói!”
“Câu gì?”
“Cậu tuy xấu xí, nhưng nghĩ rất đẹp!”
“A? Lỗ Tấn nói lời này bao giờ?? Không đúng, cái này không liên quan gì với ai nói. Giang Ngọc Kỳ, cậu mắng mình xấu đúng không!!!”
Một bên khác, Dương Hạo chuẩn bị đưa Hề Hề về nhà thì nhận được điện thoại của Lý Mạn Ny, nói là đã gói sủi cảo, bảo hai người qua ăn.
Nghe thấy muốn đến nhà dì ăn sủi cảo, ăn hàng Hề Hề tự nhiên hưng phấn không thôi, đương nhiên, Hề Hề vui vẻ không chỉ vì có sủi cảo ăn, mà chủ yếu là thích chơi với dì và chị Văn Thiến.
Thế mà Dương Hạo lái xe đến tiểu khu Phong Hoa.
Chờ hắn dẫn Hề Hề vào nhà, sủi cảo đã gói xong, trên mặt Lý Mạn Ny và Từ Văn Thiến cũng dính ít bột, nhìn qua khá buồn cười.
“Hôm nay là ngày gì mà lại gói sủi cảo rồi?”
Sau khi Hề Hề vào phòng liền chạy đến cạnh dì nhỏ, Dương Hạo thì lại tò mò hỏi một câu.
“Văn Thiến nói muốn chúc mừng nhập chức Nghiệp báo Giang Thành!’
Trên tay Lý Mạn Ny dính ít bột, điểm vào mũi Hề Hề, làm tiểu nha đầu cười khanh khách.
“Dương đại ca, em vốn định mời anh và Hề Hề ra ngoài ăn tiệc, nhưng em nghỉ việc nên bị công ty trừ nửa tháng lương, trong túi không tiền.” Từ Văn Thiến đau khổ nói.
“Sủi cảo cũng ngon rồi! TIệc thì chờ tháng sau đi!”
Thật ra mặc kệ là sủi cảo hay là ăn tiệc, thì Dương Hạo cũng chỉ nếm thử một chút, hắn rất chờ mong phần thưởng tiếp theo khi tiến độ nhiệm vụ chính tuyến tăng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận