Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 358: Bị bắt tại trận thì sao

Chương 358: Bị bắt tại trận thì sao
Vương Tĩnh Như và Trịnh Thiến Thiến đều vô cùng ngạc nhiên, chờ Dương Hạo đi vào thang máy, hai người mới lấy lại tinh thần.
“Đây… đây là ký túc xá của nhiệm vụ?”
Trịnh Thiến Thiến nhìn căn nhà ít nhất cũng 200m2 này, chợt kêu lên.
Thật ra Vương Tĩnh Như cũng thấy vậy, căn nhà này quá to, có thể nói là nhà sang, người thường căn bản không mua nổi, nhưng vị em rể tổng tài kia lại mang ra làm ký túc xá cho nhân viên!
Quả thực là vô nhân tính!
“Tĩnh Như, mình cảm thấy Dương tổng không đúng lắm!”
Trịnh Thiến Thiến lượn một vòng, tiếp đó mở miệng nói: “Lẽ nào anh ta có ý đồ xấu với cậu?”
Vị Dương tổng này dùng phương thức ‘đó’ để xuất hiện, hiển nhiên không phải người đàng hoàng gì, hiện giờ lại ân cần với Vương Tĩnh Như như vậy, khó tránh khỏi làm người ta sinh lòng lo nghĩ.
“Chắc là không đâu.” Vương Tĩnh Như law2sc đầu: “Mình là một bà già đã ly hôn, người ta là tổng tài Thiên Mỹ, bên cạnh có vô số mỹ nữ, sao có thể để ý đến mình! Mình cảm thấy là nể mặt Tuyết Như thôi!”
Trịnh Thiến Thiến lắc đầu, nghiêm túc nói: “Tĩnh Như, cậu quá ngây thơ rồi, cậu không hiểu đàn ông, có một số đàn ông có đam mê kỳ lạ, ví dụ như có người thích thiếu phụ, có người thích vợ người khác, vân vân… huống hồ cậu còn là chị của Tuyết Như, đây là tăng thêm buff đấy!”
“Chuyện này…”
Nghe thấy bạn thân nói vậy, Vương Tĩnh Như lập tức nhíu mày: “Cậu nói vậy, làm mình không dám ở đây nữa!”
Nghe vậy, Trịnh Thiến Thiến lại cười: “Tĩnh Như, cậu cứ yên tâm ở đi, nếu giống như mình nghĩ thật, vậy mình thấy cũng rất tốt mà.”
“Vị Dương tổng này mạnh hơn Tôn Cát Tinh nhiều! Lớn lên đẹp trai, ra tay hào phóng, nếu như cậu đến với anh ta, chắc hẳn anh ta sẽ không bạc đãi cậu, nửa đời sau cũng không cần lo lắng!”
Nghe bạn thân nói vậy, Vương Tĩnh Như trực tiếp hết ý kiến, người bạn thân này trở mặt quá nhanh, vừa rồi còn nói Dương Hạo có vấn đề, bây giờ lại nói tốt.
Dưới lầu.
Dương Hạo không có rời khỏi khuôn viên, mà trực tiếp đi qua tòa nhà khác, mẹ và dì ba của tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ đang ở nơi này.
Sáng nay lúc Thái Mỹ Thần báo cáo công tác, đã nói tối nay sẽ đến đây ăn cơm.
Khi đó Dương Hạo đã muốn tham gia, nhưng bên Vương Tĩnh Như dù sao cũng là chuyện công việc, Truyền thông Thiên Mỹ cũng đang thiếu một người nhà thông minh tài giỏi.
Giờ mới hơn 8 giờ, chắc bên này vẫn chưa kết thúc.
Quả nhiên, khi Dương Hạo đến thì Thái Mỹ Thần và tiểu bảo mẫu, Giang Tiểu Hải và Trương Đan vẫn ở đây.
Lúc này mọi người đã ăn tối xong, đang ngồi nói chuyện trong phòng khách, trên mặt mỗi người là nụ cười xán lạn, bởi vì gần đây mọi người sống rất thoải mái.
Giang Thục Vân ngã gãy chân lại béo hơn một vòng, hết cách rồi, cơm nước quá tốt, lại thêm hai đứa con đều yên ổn, bà cũng không cần lo lắng nữa, tâm trạng vừa thả lỏng, cân nặng cũng tăng lên.
“Tiểu Dương, mau ngồi đi, gần đây bận lắm nhỉ!”
Giang Thục Vân vẫy vẫy tay với Dương Hạo, trên mặt chất đầy nụ cười, bà vô cùng hài lòng với người con rể này, chỉ hi vọng hai đứa mau chóng kết hôn, người đàn ông ưu tú như vậy, không cẩn thận sẽ bị người khác cướp đi.
“Tiểu Dương, ăn trái cây đi!”
Dì ba Giang Thục Tuệ đưa đĩa trái cây qua, những ngày này bà cũng rất thoải mái, còn không muốn về nhà.
Dương Hạo hỏi thăm tình hình khôi phục của ‘mẹ vợ’, lại trò chuyện trời đất với mọi người.
Thời gian qua dần, Giang Tiểu Hải và bạn gái Trương Đan còn phải đi làm, nên đi về trước.
Hôm nay Hề Hề ở bên Lý Mạn Ny, cho nên Giang Ngọc Kỳ đã nói hôm nay sẽ ngủ ở đây.
“Tiểu Dương, tối nay cũng ngủ lại đi!”
Sau khi Giang Tiểu Hải và Trương Đan rời đi, Giang Thục Vân cười nói với Dương Hạo, bà hi vọng tiếp xúc nhiều với con rể hơn, cũng tìm cơ hội trò chuyện việc kết hôn.
“Vâng, không có vấn đề.”
Dương Hạo đáp ứng rất sảng khoái, còn liếc trộm Thái Mỹ Thần một cái.
Mà lúc này, chủ nhiệm Thái lại cực kỳ rầu rĩ, thậm chí còn có chút sợ.
Lúc ăn cơm, Giang Thục Vân đã mời nàng ngủ lại, bởi vì nhà rất rộng, cho nên Thái Mỹ Thần cũng đồng ý luôn.
Nhưng bây giờ Dương Hạo cũng ở lại, tình hình đã khác rồi, Dương Hạo nhất định sẽ ngủ cùng Giang Ngọc Kỳ, cái này không có vấn đề gì.
Nhưng vấn đề là, phòng của Thái Mỹ Thần lại ở cạnh phòng hai người, theo nàng hiểu vị sếp tổng háo sắc này, đối phương tuyệt đối sẽ mò qua chỗ mình.
Nhưng năng lực của Dương Hạo rất mạnh, mỗi lần Thái Mỹ Thần đều không kiềm chế được, có một lần nàng còn lén lút ghi âm lại, chỉ vì muốn nghe biểu hiện khi đó của mình, kết quả vừa nghe xong nàng liền muốn tìm cái lỗ để chui vào.
Cho nên nàng căn bản không dám tưởng tượng, nếu tối này Dương Hạo mò vào phòng nàng, thì có thể bị cháu gái phát hiện hay không?
Lỡ như bị bắt tại trận thì sao đây??
“Chị dâu, hay là em về nhé!”
Thái Mỹ Thần đánh trống lui quân, lúc nói chuyện còn dùng khóe mắt liếc trộm Dương Hạo.
“Muộn rồi, đừng về nữa, dù sao cũng đủ phòng mà!”
Giang Thục Vân tự nhiên không biết lo lắng của Thái Mỹ Thần, vẫn nhiệt tình giữ lại.
“Đúng vậy, cô đừng về mà.” Giang Ngọc Kỳ cũng cười phụ họa theo.
Thấy hai người nói vậy, Thái Mỹ Thần cũng không kiên trì nữa, nàng lại dùng khóe mắt liếc trộm Dương Hạo một chút, nghĩ tối nay phải khóa kỹ cửa, như vậy sẽ an toàn hơn chút, tránh lúng túng.
Nhưng mà một lát sau, điện thoại của Thái Mỹ Thần vang lên, là Dương Hạo nhắn tin cho nàng, nội dung chỉ có ba chữ: Đừng khóa cửa!
Thái Mỹ Thần vô thức ngẩng đầu nhìn Dương Hạo một chút, người sau thì cười đầy tà ác với nàng.
Nàng suy nghĩ một chút, tiếp đó nhắn lại cho Dương Hạo: Sếp, tối nay tha cho tôi đi!
Vị chủ nhiệm Thái này không biết, nhắn tin như này không có hiệu quả gì, trái lại còn kích phát lòng ham muốn chinh phục của vị sếp này, đã coi như một loại tán tỉnh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận