Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 356: Tuyết Như ở dưới gầm bàn làm gì?

Chương 356: Tuyết Như ở dưới gầm bàn làm gì?
“Nhược Hàm, em không đùa chứ? Anh ta thật sự là tổng tài của Truyền thông Thiên Mỹ??”
Hàn Tuệ phụ trách công việc mời sinh viên ưu tú quay về trường, nàng là người gọi từng cú điện thoại, trước mắt liên hệ được với vị sinh viên có giá trị con người cao nhất là khoảng 1 tỷ.
Nhưng nếu Dương Hạo là tổng tài của Truyền thông Thiên Mỹ, đối phương chính là đại lão có giá trị con người vài tỷ, có một nhân vật cấp đại lão như vậy tốt nghiệp từ học viện tài chính và kinh tế Giang Thành, nhân viên nhà trường lại không biết gì cả, quả thực là nói linh tinh!
“Cô Hàn, chuyện này không giả được, em với mới ký hợp đồng với Truyền thông Thiên Mỹ, trước mắt coi như là nghệ sĩ của Truyền thông Thiên Mỹ rồi!”
Trần Nhược Hàm vừa nói vừa đưa hợp đồng vừa ký ra.
“A? Em ký hợp đồng với Truyền thông Thiên Mỹ?”
Hàn Tuệ lại khiếp sợ lần nữa, học viện tài chính và kinh tế Giang Thành không có khoa nghệ thuật, bao nhiêu năm nay cũng không có sinh viên nào của trường có thành tựu trong ngành giải trí, càng chưa nghe nói đến có người nào ký kết với một công ty giải trí hàng đầu như Thiên Mỹ.
Nhưng mà, một sinh viên vẫn còn ở trong trường như Trần Nhược Hàm lại đạt được thành tựu này.
“Nhược Hàm, Dương Hạo thật sự là tổng tài của Truyền thông Thiên Mỹ??” Vu Nhiễm Nhiễm vẫn không thể tin nổi.
“Cô Vu, cô hàn, hai người không tin thì lên mạng mà xem!”
Trần Nhược Hàm nhún vai, tiểu trà xanh này đã tiến vào nhân vật, dáng vẻ như sếp tổng nhà em trâu bò nhất.
Hàn Tuệ yên lặng lấy điện thoại, nhập tên Dương Hạo vào.
Cũng không biết là người của Nghiệp báo Giang Thành hay Truyền thông Thiên Mỹ làm wikipedia cho Dương Hạo.
Dương Hạo, nam, 35 tuổi, tổng tài Truyền thông Thiên Mỹ, tổng tài Nghiệp báo Giang Thành…
“Là thật, trời ạ! Trường chúng ta dĩ nhiên lại có một nhân vật như vậy!”
“Tôi phải báo cáo với thư ký Trương!”
“Không đúng, ai làm cái wikipedia này? Tại sao lại không viết tốt nghiệp từ trường nào! Đây chính là sinh viên học viện tài chính và kinh tế Giang Thành chúng ta!”
Hàn Tuệ nói liên miên lải nhải, đồng thời screenshot màn hình rồi gửi cho chủ nhiệm đoàn ủy Trương Vạn Quân.
Mà tâm trạng của Vu Nhiễm Nhiễm thì cực kỳ phức tạp, nàng cũng lên mạng tìm tài liệu tương quan về Dương Hạo, tiếp đó nhìn những tin tức kia và rơi vào trầm tư.
Bạn trai cũ phát đạt, trở thành tổng tài tập đoàn lớn, giá trị con người vài tỷ, nội tâm chỉ có thể nói là ngũ vị tạp trần.

Nhà hàng Giang Đinh Tư Phòng.
Đây là một nhà hàng cao cấp ở bờ sông, rất sang chảnh, Dương Hạo đến phòng mà Vương Tuyết Như đã đặt trước.
Nhưng lúc này, trong phòng chỉ có một mình Vương Tuyết Như, ‘chị vợ’ thục phụ xinh đẹp kiêm chủ nhiệm văn phòng tổng tài tương lai vẫn còn chưa đến.
“Dương đại ca…”
Vương Tuyết Như ngọt ngào chào một tiếng, tiếp đó trực tiếp nhào vào trong ngực Dương Hạo.
Dương Hạo vốn cho rằng đây chỉ là một cái ôm bình thường, dù sao mấy ngày gần đây hai người cũng không giao lưu sâu, vị thiếu phụ xinh đẹp này muốn ân ân ái ái với mình cũng là rất bình thường.
Nhưng mà chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện chuyện này không bình thường, vị thiếu phụ xinh đẹp này bắt đầu ra tay, tiếp đó nhỏ giọng nói bên tai hắn: “Dương đại ca, rất lâu rồi không sửa máy hút mùi.”
Hả?”
Dương Hạo nhìn thời gian, đã 6 giờ rồi, căn bản không đủ thời gian.
“Chị em đang kẹt xe, ít nhất cũng phải nửa tiếng nữa mới đến.”
Đoán được Dương Hạo đang cố kị cái gì, Vương Tuyết Như lại nhỏ giọng bổ sung một câu.
Trên thực tế, nàng đã biết chị mình kẹt xe nên sẽ đến muộn, nhưng nàng vẫn gọi Dương Hạo đến đúng giờ, chính là lòng mang ý xấu.
Vương Tuyết Như lại cắn tai Dương Hạo, nói nhỏ: “Dương đại ca, em còn mang kẹo nổ nha…”
Khá lắm, đây là có chuẩn bị mà đến nha!
Dối với Dương Hạo mà nói, nửa tiếng có chút miễn cưỡng.
Nhưng đã đến nước này rồi, hơn nữa thiếu phụ xinh đẹp còn nói nàng màng kẹo nổ.
Ừm, vậy thì phải dùng thôi!

Nửa tiếng sau.
Vương Tĩnh Như và bạn thân Trịnh Thiến Thiến đi vào nhà hàng ở bờ sông này.
“Hoàn cảnh không tệ lắm, xem ra vị sếp Dương kia rất coi trọng cậu.”
Trịnh Thiến Thiến có thói quen tiện tay quay chụp, chuẩn bị tài liệu cho video tiếp theo.
Nữ nhân viên phong thái yểu điệu cười nói: “Tiểu thư, nhà hàng chúng tôi là nhà hàng riêng tư số một số hai ở Giang Thành!”
Vương Tĩnh Như thật ra không có tâm tình ngắm nghía phong cảnh, nàng chỉ muốn gặp mặt và nói chuyện công việc với vị em rể kia thôi, như vậy cũng coi như bắt đầu cuộc sống mới.
“Hai vị, chính là phòng này.”
Cửa phòng là loại đẩy ngược, có vẻ cực kỳ cao cấp, lúc này còn có một nhân viên phục vụ đang đứng ở cửa.
Chẳng qua là, sắc mặt của nữ nhân viên này ít nhiều có hơi kỳ lạ.
Căn cứ theo quá trình, nữ nhân viên tiếp khách và nữ nhân viên đứng ở cửa sẽ cùng đẩy hai cánh cửa phòng, thể hiện đầy đủ nghi thức.
Tuy nhiên, nữ nhân viên đứng ở trước cửa há miệng, muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, phối hợp với đồng nghiệp đẩy cửa phòng ra.
Tiếp đó, mọi người liền nhìn thấy… cả căn phòng rộng rãi chỉ có một mình Dương Hạo.
“A, Tuyết Như còn chưa đến à?”
Vương Tĩnh Như nghi ngờ nhìn hai bên một chút.
“A, cô ấy ở dưới gầm bàn.”
Loại việc này không thể nào nói dối, nên Dương Hạo đành phải nói thật.
“A? Tuyết Như chui xuống gầm bàn làm gì?” Vương Tĩnh Như ngẩn người.
“Rơi điện thoại, chui xuống nhặt! Đã tìm thấy chưa?”
Nói xong, Dương Hạo còn làm bộ cúi đầu nhìn xuống gầm bàn.
“Ô, đây rồi.”
Dưới gầm bàn truyền đến tiếng nói hàm hồ của Vương Tuyết Như.
Vương Tĩnh Như vốn không nghĩ nhiều, nhưng nghe thấy giọng nói là lạ của em gái, nàng là người từng trải nên lập tức ý thức được chuyện gì.
Trịnh Thiến Thiến ở bên cạnh còn đang quay phim kìa, nhưng lúc này cũng ý thức được chuyện gì, nàng cũng ngơ ngác.
Vị sếp mới này của bạn thân mình, có vẻ như không phải người đàng hoàng gì!
Mà trong bầu không khí lúng túng này, Vương Tuyết Như cuối cùng cũng đứng lên, vừa rồi nàng đang giải quyết nốt hậu quả, dù sao cũng không thể để Dương Hạo ăn bữa cơm sền sệt được, phải không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận