Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 156: Giang Ngọc Kỳ: 20 tuổi làm bảo mẫu, bớt đi đường vòng 20 năm

Chương 156: Giang Ngọc Kỳ: 20 tuổi làm bảo mẫu, bớt đi đường vòng 20 năm
15 phút sau.
Chiếc xe dừng ở ven đường.
Dương Hạo bế Hề Hề xuống xe, để Từ Văn Thiến và Lý Mạn Ny chờ trong xe.
Giang Ngọc Kỳ vẫn nghênh đón học sinh như mọi ngày.
“Chào cô Kỳ Kỳ…” Hề Hề cười vung vẩy tay nhỏ.
“Chào Hề Hề …”
“Chào Dương đại ca…”
Giang Ngọc Kỳ kéo tay nhỏ của Hề Hề, tiếp đó gật đầu với Dương Hạo.
“Cô Giang, cô đưa Hề Hề lên lớp trước đi, tôi có chuyện muốn nói với cô.”
“A, được.”
Giang Ngọc Kỳ không hiểu lắm, nhưng vị tổng tài này muốn nói chuyện, nàng tự nhiên không từ chối.
Chờ đưa Hề Hề lên lớp, Giang Ngọc Kỳ vô thức sửa sang lại quần áo và đầu tóc, rồi mới đi ra ngoài.
“Dương đại ca, gần đây Hề Hề biểu hiện rất tốt.”
Giang Ngọc Kỳ còn tưởng rằng Dương Hạo muốn nói chuyện của Hề Hề, lập tức chủ động nói.
“Đi qua một bên nói chuyện!”
Dương Hạo chỉ chỉ góc không người, cửa nhà trẻ có rất nhiều phụ huynh, không tiện nói chuyện.
“A, được.”
Giang Ngọc Kỳ tuy có nghi vấn, nhưng vẫn đi theo Dương Hạo.
Chờ đến góc không người, Dương Hạo dừng bước hỏi: “Cô Giang, cô có kế hoạch gì với nghề nghiệp của mình không?”
“A? Kế hoạch với nghề nghiệp??
Giang Ngọc Kỳ mờ mịt nhìn Dương Hạo, không hiểu vì sao đối phương lại hỏi vấn đề này.
“Đúng, kế hoạch với nghề nghiệp của cô!’ Dương Hạo gật đầu, lại bổ sung một câu: “Hoặc là nói, cô có kế hoạch gì với cuộc đời của mình.”
“Chuyện này…” Giang Ngọc Kỳ cảm thấy đề tài này rất lớn.
Hơn nữa vị Dương tổng này khá lạ, sao sáng sớm đã tìm người trò chuyện cuộc đời rồi?
Chẳng phải là trời tối người yên mới nên nói chuyện này sao?
A không đúng!
Giang Ngọc Kỳ cảm thấy CPU hơi nóng, trong lúc nhất thời lại không biết trả lời thế nào.
Chủ yếu là nàng không nghĩ đến vấn đề này, trước mắt cuộc sống của nàng cũng giống như rất nhiều cô gái khác, đi làm, chơi TikTok.
Lúc trước muốn dựa vào TikTok để kiếm tiền, nhưng nàng cũng không phải loại nữ streamer thoải mái, không biết ‘trà đạo’, nên hiệu quả không tốt lắm, chỉ có thể kiếm chút tiền, thời điểm may mắn thì một tháng kiếm được ba bốn ngàn, nếu không may thì chỉ kiếm được mấy trăm.
Cho nên sau khi chơi TikTok một thời gian, Giang Ngọc Kỳ cảm thấy mình không đi được con đường này, gần đây cũng không livestream nhiều nữa.
Cho nên, hỏi nàng kế hoạch về nghề nghiệp là gì?
Là một giáo viên mầm non ưu tú sao??
Chắc là vậy!
Thật ra bản thân Giang Ngọc Kỳ cũng rất mê mang, nàng cũng rất như rất nhiều người trẻ tuổi bây giờ, chỉ bị cuộc sống này đẩy về phía trước, chứ không có kế hoạch gì đáng nói.
Thấy Giang Ngọc Kỳ mãi không lên tiếng, Dương Hạo lại chủ động mở miệng: “Như vậy đi, tôi cho cô một lựa chọn.”
“Dương đại ca, anh nói đi.” Giang Ngọc Kỳ vẻ mặt thành thật.
“Nhập chức tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành thì sao?” Dương Hạo hỏi.
“A? Tôi á? Tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành??”
Giang Ngọc Kỳ trợn tròn đôi mắt đẹp, trên khuôn mặt xinh đẹp viết đầy khó tin: “Dương đại ca, tôi tốt nghiệp học viện sư phạm, trình độ chỉ là cao đẳng.”
“Bằng cấp chỉ là một tờ giấy mà thôi! Chủ yếu phải xem nguyện vọng của cô.” Dương Hạo nói.
“Chức vị gì?” Giang Ngọc Kỳ tò mò hỏi.
Nếu như thật sự có thể vào Nghiệp báo Giang Thành, vậy dĩ nhiên là chuyện tốt. DÙ sao cái nghề giáo viên mầm non này thật ra cũng là ăn cơm thanh xuân, hơn nữa cũng không ổn định.
Nói đến mấu chốt, Dương Hạo hắng giọng một cái, tiếp đó nghiêm túc nói: “Giám đốc điều hành nguyên cứu và bồi dưỡng truyền thừa gien của văn minh!”
“A???” Giang Ngọc Kỳ há hốc miệng, sửng sốt không thôi, nàng thậm chí còn không nhớ đủ cái tên chức vụ này.
“Dương đại ca, anh có thể lặp lại một lần không?” Giang Ngọc Kỳ hơi ngượng ngùng nói.
“Giám đốc điều hành nguyên cứu và bồi dưỡng truyền thừa gien của văn minh!”
Dương Hạo lặp lại một lần.
“A… Tên thật là dài.”
Giang Ngọc Kỳ vẫn mơ hồ như cũ, tiếp đó yên lặng đọc lại cái tên này, lại không hiểu chức vụ này là làm cái gì.
Hơn nữa đây là lần đầu nàng nghe thấy cái tên này.
“Dương đại ca, chức trách cụ thể là?”
Không hiểu được thì phải hỏi, Giang Ngọc Kỳ nghĩ như vậy.
Mà Dương Hạo thì lúng túng xoa xoa tay, nói đến chức trách thì không tiện lừa dối, hắn nhìn Giang Ngọc Kỳ một chút, tiếp đó uyển chuyển nói: “Chức vụ này chủ yếu là chiếu cố việc ăn mặc ở đi lại của Hề Hề, làm cống hiến cho việc truyền thừa gien ưu tú của văn minh nhân loại.”
“A… Bảo mẫu???”
Lúc này, Giang Ngọc Kỳ xem như đã rõ.
Giám đốc điều hành nguyên cứu và bồi dưỡng truyền thừa gien của văn minh là cái mẹ gì???
Cái này khác gì với ‘nghiên cứu tế bào da ngoài thân thể’??
Một cái là bảo mẫu, một cái là nhân viên kỳ cọ tắm rửa.
“Dương đại ca, tôi vẫn rất thích công việc giáo viên mầm non này...”
Giang Ngọc Kỳ cảm thấy mình còn trẻ, không thể trực tiếp đi làm bảo mẫu được.
Sau này bạn bè hỏi mình làm gì, nàng phải trả lời thế nào?
Nhưng nàng mới nói được một nửa, đã thấy Dương Hạo vươn hai ngón tay: “Bao ăn ở, bảo hiểm đầy đủ, lương tháng 20.000, 15 tháng lương.”
“Chuyện này…”
Giang Ngọc Kỳ nuốt nửa câu sau lại, lương của nàng bây giờ là 4000.
Nói cách khác, trực tiếp tăng lên 5 lần.
“Cô không cần quyết định ngay, hai ngày sau trả lời tôi là được.”
“Ngoài ra, tôi chuẩn bị đổi nhà trẻ cho Hề Hề, tháng sau sẽ không đến đây nữa.”
Còn ba ngày nữa là hết tháng, Dương Hạo muốn sang tháng sẽ để Hề Hề vào học ở nhà trẻ quốc tế Thượng Phẩm.
Đương nhiên, ba ngày này cũng là để hắn làm nhiệm vụ, nếu như Giang Ngọc Kỳ không đồng ý làm bảo mẫu, vậy hắn chỉ có thể nghĩ cách khác.
“A? Hề Hề sẽ chuyển đi?”
Tin tức này quá bất ngờ, Giang Ngọc Kỳ hơi giật mình, nhưng nghĩ lại cũng đúng, thiên kim nhà tổng tài không thể học mãi ở nhà trẻ nhỏ này.
“Ừm.” Dương Hạo gật đầu: “Cứ vậy đi, nếu suy nghĩ kỹ, hoặc có vấn đề gì thì cứ nhắn tin cho tôi.”
“Được.”
Giang Ngọc Kỳ gật đầu, việc này đúng là phải suy nghĩ kỹ, dù sao cũng quan hệ đến tương lai của mình.
Đưa mắt nhìn vị Dương tổng này lên xe, Giang Ngọc Kỳ cũng trở về cửa nhà trẻ, lúc này học sinh đã đến hết, không còn phụ huynh nào ở cửa.
Lương Tiểu Lộ tiến lên, tò mò hỏi: “Kỳ Kỳ, Dương tổng tìm cậu làm gì vậy?”
“Anh ấy muốn tìm việc làm cho mình.”
“Đây là chuyện tốt nha.” Trong mắt Lương Tiểu Lộ hiện ra vẻ hâm mộ: “Đi theo Dương tổng, luôn có tiền đồ hơn là làm giáo viên mầm non. Đúng rồi, anh ấy bảo cậu làm gì?”
“Bảo mẫu.” Giang Ngọc Kỳ buồn bực nói.
“A??” Lương Tiểu Lộ tê người: “Bảo cậu làm bảo mẫu?? Quả là không hợp thói thường.”
Giang Ngọc Kỳ chép miệng, nàng cũng cảm thấy rất không hợp thói thường.
Yên lặng giây lát, Lương Tiểu Lộ lại hỏi: “Có nói đến tiền lương không?”
“Lương tháng 20.000, 15 tháng lương.” Giang Ngọc Kỳ đáp.
“Cái gì? Bao nhiêu cơ???” Lương Tiểu Lộ lại tê rồi.
“Bao ăn ở, bảo hiểm đầy đủ, lương tháng 20.000, 15 tháng lương.” Giang Ngọc Kỳ lặp lại một lần.
“Cmn! Cái này cũng được…” Lương Tiểu Lộ nhịn không được mà văng tục: “Kỳ Kỳ, hay là cậu hỏi Dương tổng đi, mình làm được không??”
“Cậu vừa nói không hợp thói thường cơ mà.” Giang Ngọc Kỳ trợn mắt nhìn bạn thân.
“Mình không có.”
“Cậu có.”
“Không có!!’
Lương Tiểu Lộ phủ nhận rất thẳng thắn.
Giang Ngọc Kỳ bĩu môi: “Được rồi, kỹ năng: Đảo ngược thời gian!!”
“Hỏi đi.”
Lương Tiểu Lộ phối hợp nói: “Anh ấy bảo cậu làm gì?”
Giang Ngọc Kỳ: “Làm bảo mẫu.”
Lương Tiểu Lộ: “Cmn! Đây không phải là công việc mình mơ ước sao! Đời này ước mơ lớn nhất của mình là làm bảo mẫu, mau đề cử mình với Dương đại ca đi!”
Giang Ngọc Kỳ: “Khá lắm!!”
Lương Tiểu Lộ chống nạnh nói: “Kỳ Kỳ, mình rất nghiêm túc đấy. Giáo viên mầm non chính là ăn cơm thanh xuân, sau này hoặc đổi nghề, hoặc chờ đến tầm tuổi như dì Vương thì làm cô nuôi dạy trẻ, đó cũng không khác gì bảo mẫu cả.”
“Cho nên, cậu 23 đã làm bảo mẫu, ít đi đường vòng 20 năm nha!”
“Lương tháng 20.000, 15 tháng lương, một năm chính là 300.000, còn bao ăn ở!’
“Làm việc 20 năm, tích lũy 5 triệu cũng được nha! Cho nên 43 tuổi cuậ có thể về hưu rồi!”
Có kết luận như vậy, Lương Tiểu Lộ mặt mũi tràn đầy hâm mộ: Cho nên, nếu cậu không muốn làm, nhất định phải đề cử mình với Dương đại ca.”
Nghe bạn thân phân tích như vậy, Giang Ngọc Kỳ bỗng nhiên cảm thấy cũng có đạo lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận