Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 524: Coffee, tea or me?

Chương 524: Coffee, tea or me?
Con gái đều có lòng hư vinh, Tô Vũ Tinh cũng không ngoại lệ, tuy bình thường nàng không quá quan tâm đến hàng hiệu, nhưng nếu nói không hâm mộ Đào Oánh và Hàn Tiểu Như chút nào thì đó là không có khả năng.
Dù sao bình thường hai người đều đeo LV hoặc Chanel gì đó, trên người cũng là đủ loại đồ hiệu, Tô Vũ Tinh dù không tự so sánh với họ, nhưng cũng là con gái, trong lòng vẫn sẽ để ý đến.
Nhưng tình hình ngày hôm nay thì lại hoàn toàn đảo ngược, Hàn Tiểu Như và Đào Oánh đều vây quanh nàng, đồng thời còn có thể nhìn thấy vẻ ‘hâm mộ’ trong mặt bọn họ!
Các nàng làm như vậy, tự nhiên là cố tình làm phai nhạt cái thân phận ‘anh rể’ của Dương Hạo.
Thật ra hai người vẻ hâm mộ của hai người cũng không chỉ được thể hiện ở ánh mắt, mà hai người còn không ngừng nói, hi vọng mình cũng có một vị ‘Dương đại ca’ như vậy!
Đào Oánh và Hàn Tiểu Như đều là hai cô bé hiểu chuyện, hai người nói chuyện với Tô Vũ Tinh thì cố gắng không đề cập đến hai chữ ‘anh rể’, mà chỉ gọi ‘Dương đại ca’.
Có thể nói Dương Hạo tặng quà cho các nàng là rất có giá trị, hai cô bé này trực tiếp hóa thân này support, hỗ trợ tận răng!
Một bên khác, Lưu Mỹ Ngọc và Mạnh Ngọc Ngọc thì không rầu rĩ như Tô Vũ Tinh.
Thích liền lấy, không nhìn giá cả.
Mạnh Trà Trà hiểu rõ tài lực của Dương đại ca nhà mình, nếu Dương đại ca đã nói hôm nay có thể tiêu xài thoải mái, vậy chính là không cần phải nhìn giá cả, cho nên Mạnh Trà Trà mua đồ chỉ nhìn thích là được, Lưu Mỹ Ngọc thì kiếm chế hơn một chút, dù sao nàng và Dương Hạo cũng mới quen, mua đồ quá quý giá thì không hay cho lắm.
“Ngọc Ngọc, cái túi này có phải hơi đắt rồi không?”
Lưu Mỹ Ngọc nhìn chiếc túi Picotin giá 680.000 trên tay, kiểu dáng này từng rất hot, trước mắt đang bán 680.000, muốn lấy túi luôn thì phải thêm 50%, cũng là thêm 340.000.
Tính ra thì chiếc túi này hơn 1 triệu rồi!
“Đúng là hơi đắt!”
“Nhưng theo tôi hiểu về Dương đại ca, anh ấy đã nói có thể tiêu xài thì chúng ta không cần để ý đến giá tiền!”
Mạnh Ngọc Ngọc nhún vai một cái, thật ra nàng cũng thích chiếc túi Picotin này, nhưng trong cửa hàng chỉ có màu nâu, mà Mạnh Ngọc Ngọc lại không thích cái màu này.
Lưu Mỹ Ngọc đeo túi lên quay vài vòng, cảm thấy rất đẹp.
Thật ra bản thân nàng cũng mua được chiếc túi này, nhưng hôm nay Dương Hạo đã nói sẽ thanh toán hết, Lưu Mỹ Ngọc lại hơi do dự, sợ để lại ấn tượng xấu với Dương Hạo.
Nhưng nàng rõ ràng không phải cô gái hám cửa, bởi vì những thứ các cô gái hám của muốn, Lưu Mỹ Ngọc cũng có thể tự mua được.
Nàng lựa chọn Dương Hạo, ngoại trừ tâm lý ngưỡng mộ kẻ mạnh ra, thì còn có ngoại hình của đối phương, Dương Hạo chính là gu của nàng, bằng không Lưu Mỹ Ngọc cũng không chủ động như vậy.
“Thích thì lấy thôi!” Khi Lưu Mỹ Ngọc đang liếc trộm Dương Hạo, muốn xem phản ứng của hắn, thì Dương Hạo đã cười ha ha nói.
Lưu Mỹ Ngọc thuận thế hỏi một câu: “Dương đại ca, anh cũng cảm thấy chiếc túi này rất đẹp ư?”
“Ừm, rất đẹp!”
Dương Hạo quét mắt nhìn giá bán, tiếp đó hài lòng gật đầu, 680.000 NDT!
Hoàn trả gấp năm chính là 3.5 triệu!
Thật là thơm!
Lúc này, nữ nhân viên ở bên cạnh giới thiệu: “Tiên sinh, chiếc túi này là bản trưng bày, nếu muốn lấy hàng thì phải thêm 50%! Nói cách khác, chiến túi này có giá 1.02 triệu!”
“1.02 triệu?”
Dương Hạo nhướng mày, giá niêm yết là 680.000, đảo mắt đã lên hơn 1 triệu rồi.
Tuy nhiên, đối với Dương Hạo mà nói thì đây là tin tốt!
Giá tăng lên, tiền hoàn trả mới càng nhiều!
Thấy Dương Hạo có vẻ giật mình, Lưu Mỹ Ngọc còn tưởng Dương Hạo cảm thấy chiếc túi này quá đắt, nàng đang định thả chiếc túi trên tay về chỗ cũ.
“Mỹ Ngọc, sao lại trả lại rồi!”
“Túi này rất đẹp, cũng rất hợp với khí chất của em, lấy đi!’
Lúc này, Dương Hạo bỗng nhiên mở miệng nói ra, tiếp đó lại nhìn về phía nữ nhân viên: “Mỹ nữ, chiếc túi này có màu khác không?”
“Tiên sinh, tiệm chúng tôi chỉ có một chiếc, không có màu sắc khác!”
Nữ nhân viên lắc đầu, chiếc túi trên tay Lưu Mỹ Ngọc cực hot, mỗi tiệm cũng chỉ có một hai cái.
Nghe thấy câu trả lời này, Dương Hạo không khỏi hơi thất vọng: “Được rồi, vậy gói lại đi!”
“Vâng tiên sinh!”
Nữ nhân viên vội vàng gật đầu, tiếp đó cười nói với Lưu Mỹ Ngọc: “Tiểu thư, chúng ta chọn đồ phối theo nhé!”
“Ừm, được!”
Lưu Mỹ Ngọc không ngờ Dương Hạo lại có ‘thay đổi lớn’ như vậy.
Rõ ràng là như không vui lắm, nhưng vẫn mua lại chiếc túi này!
Mà nàng hiển nhiên là nghĩ nhiều, Dương Hạo không vui là vì chiếc túi này không có màu khác, chỉ có thể mua một cái, làm hắn không kiếm được thêm mấy triệu.
“Mỹ Ngọc, anh đã nói hôm nay sẽ thanh toán, cho nên ngàn vạn lần đừng tiết kiệm tiền cho anh!”
Dương Hạo cảm thấy Lưu Mỹ Ngọc có vẻ như đang xót tiền thay cho mình, liền vội vàng nhắc nhở một câu.
Theo Dương Hạo thì Lưu Mỹ Ngọc chính là quân chủ lực trong đợt tiêu phí này, mà quân chủ lực thì phải có tác dụng dẫn đầu nha.
Có những lời này của Dương Hạo, Lưu Mỹ Ngọc quả nhiên đã có động lực, bản thân nàng tuy cũng có tiền, nhưng còn chưa đến mức có thể tiêu xài thoải mái ở Hermes, lúc này có thể trải nghiệm một phen!
Dương Hạo lại dặn dò Mạnh Ngọc Ngọc vừa tiến lên: “Ngọc Ngọc, em cũng vậy, ngàn vạn lần đừng tiết kiệm!”
“Vâng!”
Mạnh Ngọc Ngọc cười hì hì gật đầu, tiếp đó nhẹ giọng nói: “Chồng, em mua mấy bộ áo ngủ tình thú, tối mặc cho anh xem!”
“Ừm!”
Dương Hạo cười giơ ngón tay cái lên, Mạnh Trà Trà vẫn luôn rất nhiều chiêu trò, Dương Hạo rất chờ mong.
Hắn lại đi dạo một vòng, căn dặn mấy cô gái đừng tiết kiệm tiền, sau đó Dương Hạo mới ngồi xuống sô pha trong phòng nghỉ VIP.
Một nữ nhân viên dáng người cao gầy, da trắng mặt xinh tươi cười bưng khay trái cây và đồ ngọt đến: “Dương tiên sinh, xin hỏi ngài muốn uống gì không?”
“Cà phê, trà hay là?”
Nói đến đây, nữ nhân viên lại nháy mắt với hắn, mị nhãn như tơ.
Nhìn thấy cảnh này, Dương Hạo không khỏi nhớ đến lời thoại trong một bộ phim điện ảnh cũ: Coffee, tea or me?
“Americano đá, không đường!”
Khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên, hắn không có hứng thú vì với vị nữ nhân viên bán hàng này.
“Đỗ tiên sinh, ngài thì sao?”
Thấy Dương Hạo không có ý định tương tác với mình, nữ nhân viên không khỏi thất vọng, lại quay đầu nhìn về phía Đỗ Thần.
“Tôi cũng vậy!”
Bình thường Đỗ Thần rất ít khi uống Americano, nhưng hôm nay hắn muốn lấy ‘sư phụ’ làm chuẩn.
“Vâng, hai vị chờ một lát.”
Nữ nhân viên lên tiếng, tiếp đó đung đưa dáng người rời đi, nhìn ra được nàng cố ý lắc vòng eo, để đường cong của mình nhìn càng xinh đẹp hơn.
Mà mục tiêu của vị nữ nhân viên này tự nhiên là Dương Hạo!
Đáng tiếc, con cá lớn Dương Hạo này lại không mắc câu, trái lại thì Đỗ Thần ở bên cạnh đã dính câu, rướn cổ lên nhìn đối phương rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận