Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 324: Tặng tên đó một cặp sừng

Chương 324: Tặng tên đó một cặp sừng
“Giấy tờ bất động sản đứng tên em?”
Vương Tĩnh Như cảm thấy việc này quá khó tin, vẫn hỏi vấn đề mấu chốt nhất.
“Ừm. Dương đại ca xưa nay đều không tính toán loại chuyện tài sản đứng tên ai, hôm nay tặng cha chiếc xe, cũng là đứng tên em.” Vương Tuyết Như có chút đắc ý trả lời một câu.
Mặc dù là chị em ruột, nhưng trong lòng khó tránh khỏi so sánh, lúc trước khi nàng ly hôn, chị gái lại có một gia đình nhìn như hạnh phúc, nàng luôn cảm thấy thấp hơn chị gái một cái đầu.
Mà bây giờ, tình hình đã đảo ngược, so sánh ra thì nàng sống thoải mái hơn chị gái nhiều, thong dong tự tại.
“Dương tổng thật là hào phóng.” Vương Tĩnh Như lại tò mò hỏi: “Tuyết Như, hai người quen nhau thế nào?”
“Ah, chuyện này…”
Vương Tuyết Như cười khan nói: “Chỉ là một lần tình cờ thôi.”
Nàng cũng không thể nói cho chị gái biết là do mình quyến rũ đối phương, lúc đó chỉ nghĩ trả thù chồng cũ, nên gọi đối phương đến sửa máy hút mùi.
Kết quả trong lúc vô tình lại nhận được một đoạn nhân duyên đã thay đổi cuộc đời của nàng.
Kịch bản ‘tổng tài bá đạo yêu ta đã ly hôn’ mà vô số cô gái ảo tưởng, lại trở thành hiện thực ở trên người nàng.
Vương Tĩnh Như lại hỏi nhỏ: “Quen nhau sau khi ly hôn à?”
“Đúng vậy, em cũng không phải loại người sẽ làm loạn khi đang trong hôn nhân.”
Vương Tuyết Như gật đầu, nói chính xác thì nàng và Dương Hạo quen nhau khi chưa ly hôn, nhưng khi đó hôn nhân chỉ còn trên danh nghĩa thôi.
“Tuyết Như, em quá may mắn rồi. Có thể thấy Dương tổng rất tốt với em!”
Vương Tuyết Như hâm mộ không thôi, tiếp đó lại hỏi nhỏ: “Tuyết Như, chị bỗng nhiên có ý nghĩ báo thù Tôn Cát Tinh, cũng không biết nghĩ như vậy có đúng hay không, nhưng chị rất giận!”
“Anh ta ngoại tình còn chưa tính, lại còn dám ra tay với Nghiên Nghiên, chị không chịu được nửa, trở về kinh thành sẽ ly hôn!”
“Nhưng trước khi ly hôn, chị cũng muốn để anh ta nếm thử mùi vị bị đâm lưng, tặng cho anh ta cặp sừng!!”
Sau khi nghe thấy lời của chị gái, Vương Tuyết Như lại ngẩn người, trong lòng oán thầm: Chúng ta quả thực là chị em ruột, ý nghĩ không khác gì nhau!
Vương Tuyết Như cười ha ha nói: “Chị, chắc chị đã chọn được người rồi nhỉ?”
“Chưa.” Vương Tĩnh Như lắc đầu, nhưng khi nghe đến vấn đề này, nàng lại vô thức nghĩ đến cậu ‘em rể’ cao to anh tuấn kia.
Đó là bạn trai của em gái, mình cũng không thể không có điểm mấu chốt như Tôn Cát Tinh được!
Thấy mình nghĩ lệch, Vương Tĩnh Như vội vàng cảnh cáo bản thân, cưỡng ép xua tan hình tượng kia đi.
Cùng lúc đó.
Dương Hạo đang thưởng thức rượu tây trong căn nhà mới thuê của Natasha.
Hai ngày nay vị quái rừng ngoại này vẫn luôn mời hắn đến, nhưng Dương Hạo tương đối bận, nên kéo dài đến tận hôm nay.
Thật ra ở cùng với Natasha cũng rất thoải mái, chủ yếu là cô nàng đến từ dân tộc chiến đấu này có sức chiến đấu rất mạnh, mỗi một con đường đều thông thoáng, hơn nữa còn biết rất nhiều kỹ thuật mới lạ.
Lúc này cô nàng này đang cầm một ly rượu vang, chậm rãi đổ lên ngực mình, tiếp đó để chất lỏng màu đỏ sậm kia chảy xuống theo núi non, xuống đến…
Natasha cười nói: “Honey, nếm thử loại rượu này đi.”
“Ừm…”
Dương Hạo cười gật đầu, tiếp đó liền bắt đầu uống rượu sữa ngoại…
Đinh!
Chúc mừng kí chủ đánh bại quái rừng Natasha.
Rơi tiền mặt: 288.888 NDT!
Điểm thuộc tính x1!
Một lúc sau, âm thanh của cha hack vang lên.
Dương Hạo trực tiếp tăng điểm thuộc tính này vào võ lực.
Võ lực của hắn cũng đã đến 83 điểm!
Mặc dù không có cơ hội sử dụng thực tiễn, nhưng Dương Hạo đoán với 83 điểm võ lực, hắn khó kiếm được đối thủ ở trong cuộc sống hiện thực.
“Honey, anh thật là lợi hại!”
Natasha dùng ngón tay lau chất lỏng màu trắng nơi khóe miệng, đôi mắt màu xanh lam híp lại thành một đường nhỏ, ánh mắt mê ly.
Cô nàng này xem như đã bị chinh phục hoàn toàn, lúc trước nàng theo Dương Hạo chủ yếu là vì mục đích kinh tế, không ngờ lại còn có thu hoạch ngoài ý muốn, đối phương không chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu vật chất của nàng, mà còn có thể thỏa mãn nhu cầu sinh lý của nàng!
Nhất cử lưỡng tiện!
Đinh!
Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Tâm nguyện của Natasha.
Natasha cực kỳ hi vọng người nhà có thể đến đây chơi, nhưng phí tổn quá cao, nàng không thể gánh vác được.
Nội dung: Mời người nhà của Natasha đến du lịch.
Ban thưởng: Thẻ sản nghiệp trung cấp x1, tất cả chi phí được hoàn trả x2 lần.
Khi Dương Hạo đang suy nghĩ 83 điểm võ lực, thì âm thanh của cha hack lại vang lên lần nữa.
Quái rừng cũng có tỷ lệ phát động nhiệm vụ.
Không ngờ nhiệm vụ đến rồi!!
Hơn nữa phần thưởng còn rất phong phú!
Dĩ nhiên lại là một tấm thẻ sản nghiệp trung cấp!
Phải biết, sản nghiệp lớn nhất bây giờ của Dương Hạo là truyền thông Thiên Mỹ, cũng là đổi từ thẻ sản nghiệp trung cấp.
“Natasha, bao lâu rồi em không về nước?” Dương Hạo mở miệng hỏi.
Natasha suy nghĩ một chút, nói: “Cũng gần 1 năm rồi.”
“Nhớ người nhà không?”
“Đương nhiên!”
Natasha liếm sạch chất lỏng nơi khóe miệng, cảm khái nói: “Mỗi một người tha hương nơi đất khách, đều sẽ nhớ nhà.”
“Vậy người nhà em đã đến đây chưa?” Dương Hạo lại hỏi.
“Chưa.” Natasha lắc đầu: “Lúc trước họ cho rằng bên này vẫn rất lạc hậu, mãi đến khi em đến, thường xuyên gửi video cho họ, thì họ mới thay đổi cái nhìn.”
Thật ra thì đây là chuyện bình thường, rất nhiều người nước ngoài còn cho rằng Châu Á vẫn lạc hậu như xưa, hoàn toàn không biết Châu Á đã phát triển rất mạnh mẽ, nhiều nơi không kém gì Châu Âu.
Có câu nói rất hay: Thật ra tất cả mọi người đều đang sống trong thế giới của Truman!
(phim The Truman Show của Jim Carrey)
Càng nhiều tuổi, bạn càng cảm thấy lời này có đọa lý.
Tất cả mọi thứ giống như đã được người sắp xếp hết, làm công việc gì, gặp phải người nào, cưới cô vợ thế nào…
Lúc trẻ đều không tin mệnh, cảm thấy trời là lão đại, mình là lão nhị!
Mệnh ta do ta không do trời!
Biển rộng mặc các bơi, trời cao mặc chim bay!
Một ngày nào đó ông đây sẽ làm ra sự nghiệp to lớn!
Mờ chờ đến khi có tuổi rồi mới phát hiện, ý nghĩ ban đầu ngây thơ biết bao.
Đã từng nói lời hùng hồn, đã từng hăng hái, nhưng tất cả đều bị mài mòn gần như không còn trong các vấn đề vụn vặt của cuộc sống!
Chỉ có thể cảm khái một câu: Mọi thứ đều là mệnh, nửa chút cũng không do ta!
Dương Hạo cười nói với Natasha: “Mời người nhà em đến chơi đi, tất cả chi phí sẽ do tôi thanh toán.”
“Thật sao?”
Natasha vốn đang nằm trên bàn ăn, trực tiếp ngồi dậy, kích động nhìn Dương Hạo.
“Đương nhiên là thật! Em nhớ người nhà đúng không, vậy đưa bọn họ đến đây đi!”
Dương Hạo nói xong, trực tiếp chuyển cho Natasha 1 triệu: “Đây là kinh phí tiếp đãi người nhà em!”
“Tất nhiên không chỉ có chừng này, không đủ thì tôi sẽ chuyển thêm cho em.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận