Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 115: Phụ nữ tuổi này chính là quỷ đòi mạng

Chương 115: Phụ nữ tuổi này chính là quỷ đòi mạng
“Dương đại ca, anh xác định em có thể làm được sao?”
Nếu như chỉ là công ty nhỏ, Vương Băng Như cảm thấy mình vẫn có thể ứng phó, nhưng đối mặt với một tập đoàn lớn như vậy, nàng thấy hơi sợ.
“Có thể đảm nhiệm hay không thì anh không biết, nhưng anh có thể cung cấp cơ hội.” Dương Hạo nói.
“Ừm, vậy em nhất định sẽ cố gắng, không để Dương đại ca thất vọng!” Vương Băng Như trịnh trọng gật đầu một cái.
Dương Hạo cười cười, cũng không tiếp tục chủ đề này nữa, hắn đến đây thật ra là để gia tăng cường độ tập luyện của mình.
Bởi vì mỗi lần sửa máy hút mùi xong, hắn sẽ giảm được tương đối nhiều.
Chứng tỏ công việc này cũng sẽ đốt cháy mỡ.
Không ngờ Dương Hạo ôm mục đích này đến đây, lại thu hoạch được một tiểu trợ lý.
“Dương đại ca, vấn đề liên quan đến kinh doanh, chúng ta lên lầu nói chuyện đi.”
Vương Tuyết Như ở cái tuổi này, hiểu đều hiểu, tuổi thọ trung bình của nam giới trong nước là 70.31 tuổi, mà nữ giới là 75.33 tuổi.
Dương Hạo cho rằng, nguyên nhân đàn ông sống ít hơn là có quan hệ với sự điên cuồng của phụ nữ ở giai đoạn này.
Nhưng, cái gì cũng phải có hai mặt.
Giống như câu nói kia: Chuyện đó, thật sự thú vị như vậy sao?
Câu trả lời của Dương Hạo cũng giống mọi người: Thú vị.
Cho nên, việc này cũng không chỉ trách phụ nữ.
Ai bảo bạn không quản được cậu em của mình?
Mà lúc này, luôn có người ra vẻ nghiêm túc nói: Không phải tôi không quản được, mà là cậu em của tôi có ý nghĩ riêng của mình!
Thế là, Dương Hạo và Vương Tuyết Như cùng đi lên lầu.
Bảy phòng riêng đã mở khóa ba phòng, hôm nay hai người chọn màu ‘Xanh’.
Bởi vì em gái ở bên dưới, nên Vương Tuyết Như rất khẩn trương.
Nhưng Vương Băng Như ở bên dưới lại như một buff với Dương Hạo, hắn còn rất hưng phấn, cố tình gia tăng sức lực.
“Chị Lộ, vị Dương đại ca kia là bạn trai chị tôi đúng không?”
Vương Băng Như đi đến trước quầy bar.
“Chắc là vậy.”
Thật ra Triệu Lộ cũng không biết quan hệ của hai người là gì, dù sao lần đầu xuất hiện thì hai người đã đi cùng nhau.
Nàng là một người làm thuê, cũng không dám hỏi việc tư của chủ, dù sao không thân không quen, nhưng thông qua quan sát của nàng và nhân viên cửa hàng khác, hai người chắc là bạn bè trai gái.
Cho dù không phải là bạn bè trai gái, vậy nhất định cũng có quan hệ vượt qua tình hữu nghị, bởi vì hôm qua vị Dương đại ca này đến, cũng tiến vào phòng của bà chủ để bàn công việc.
Thế nhưng quá trình bàn công việc tương đối quyết liệt, Triệu Lộ và Mao Sảng ở dưới lầu mà còn có thể nghe thấy âm thanh va chạm của bàn ghế và vách tường, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng kêu của bà chủ.
Nhất định là bàn chuyện không thuận lợi, phát sinh tranh chấp rồi!
“Quan hệ của người trưởng thành rất phức tạp, có phải bạn bè trai gái hay không cũng không quan trọng.” Mao Sảng nhỏ giọng nói một câu.
Vương Băng Như khẽ gật đầu, cũng hiểu đại khái về quan hệ của chị gái và Dương đại ca.
Chuẩn anh rể thì chưa chắc.
Đại khái là ‘anh rể tạm thời’ đi.
Vương Băng Như cũng hiểu lựa chọn của chị gái, nàng biết chuyện chị gái ly hôn, hơn nữa còn kiên định ủng hộ chị gái.
Bởi vì nàng đã cảm thấy nhân phẩm của Thẩm Minh Sơn có vấn đề từ lâu rồi.
Nghỉ hè năm hai, nàng đến nhà chị gái chơi, kết quả Thẩm Minh Sơn cứ dán mắt vào nàng, còn xum xoe nịnh nọt.
Một người đàn ông có nổi lòng dâm hay không, đại đa số thời gian đều có thể cảm nhận được, Dương đại ca cũng nhận được tín hiệu, làm nàng sợ đến mức không còn dám đến nhà chị gái nữa.
Nhưng loại chuyện này lại không thể nói cho chị gái biết, dù sao cũng không có chứng cứ, quan hệ vợ chồng người ta còn không tệ nữa.
Khi ba người đang trò chuyện, một đôi tình nhân đi vào trong tiệm.
Triệu Lộ và Mao Sảng lập tức làm việc, Vương Băng Như thì trở lại chỗ cũ, lên mạng tìm hiểu về Nghiệp báo Giang Thành.
Đôi tình nhân kia gọi hai ly cà phê và hai phần bánh ngọt, tiếp đó đi thẳng lên lầu.
Hiển nhiên là khách cũ, biết trên lầu có phòng riêng thích hợp với các cặp đôi, thích hợp hẹn hò hơn bên dưới.
Nhìn bóng lưng của hai người, Triệu Lộ không khỏi lau mồ hôi cho Dương đại ca và bà chủ đang ‘bàn công việc’ kia.
Có người làm phiền, bàn công việc sẽ không thuận lợi nha!
Hiển nhiên, vị nhân viên không có kinh nghiệm yêu đương này đến giờ vẫn chưa hiểu dụng ý của Hoàng Thanh khi bảo nàng cứ năm phút lại đi ngang qua cửa phòng.
Nếu như cô nàng sắc màu kia ở đây, nhất định sẽ đích thân đưa cặp đôi kia lên lầu, tiếp đó còn giẫm lên giày cao gót và đi hai vòng trước cửa phòng.
Đôi tình nhân kia chọn phòng ‘Tím’ bên cạnh.
Sau khi tiến vào phòng, hai người liền dính lấy nhau, đây cũng là chuyện bình thường.
Thế nhưng, dính nhau được một trận, hai người liền cảm thấy bầu không khí không thích hợp, mà loại không khí này làm cho động tác của hai người cũng trở nên to gan lớn mật hơn.
Chờ Triệu Lộ mang cà phê và bánh lên, sau khi nàng rời đi, hai người trực tiếp buông thả bản thân!
Đến đi!
Thương tổn lẫn nhau đi!
Nhìn xem phòng nào quyết liệt hơn!
Nhưng thanh niên 20 tuổi này hiển nhiên là chưa trải qua loại việc này, dưới nhiều tầng buff, chỉ chốc lát đã đầu hàng.
“Ừm, hôm nay hơi mệt!”
Tuy mới hơn 20, nhưng thanh niên này đã nắm giữ và sử dụng thành thạo mấy lời đàn ông thường dùng.
Mà bạn gái hắn thì lại cực kỳ hiểu chuyện, mỉm cười tán dương: “Đã rất tuyệt!”
Tuy nàng nói vậy, nhưng ánh mắt vô thức nhìn về phía mặt tường chung giữa hai gian phòng.
Tràn ngập tò mò với cảnh tượng phía sau bức tường.
Đại khái khoảng 20 phút sau.
Mưa gió ngừng lại.
Thanh niên thở dài một hơi, thầm mắng: Cmn, cuối cùng cũng kết thúc!
Hiện giờ, ngay cả loại chuyện này cũng muốn cạnh tranh đúng không?
Còn có để người ta sống hay không!!
Hắn đang hùng hùng hổ hổ, liền nghe thấy tiếng mở cửa ở phòng bên, người đã đi.
Nhưng một lát sau.
Một nhân viên gõ cửa phòng họ, đă đến một đĩa trái cây.
“Mỹ nữ, nhầm rồi à? Chúng tôi không gọi trái cây mà?” Thanh niên hơi mờ mịt.
“Là bà chủ của chúng tôi tặng, cảm ơn hai vị ủng hộ.”
Triệu Lộ thuật lại lời nói của Dương Hạo.
Không sai, đĩa trái cây này là do Dương Hạo bảo nàng đưa lên.
Vương Tuyết Như là chủ, mà là người đàn ông của chủ tiệm, nàng gọi Dương Hạo một tiếng ‘bà chủ’ cũng không quá nha!
“A? Ủng hộ? Ủng hộ cái gì??”
Thanh niên lại sửng sốt.
Nhưng Triệu Lộ hoàn thành nhiệm vụ đã rời đi.
Dưới lầu.
Vương Tuyết Như ngâm một ly trà hoa cúc cho Dương Hạo, tiếp đó lại thả thêm ít cẩu kỷ.
Tuy Dương Hạo đã rất mạnh.
Nhưng còn có thể mạnh hơn.
Dương Hạo nhìn vị thiếu phụ xinh đẹp này một chút, quả nhiên, phụ nữ ở tuổi này chính là quỷ đòi mạng!
Nếu vừa rồi đổi thành Mạnh Trà Trà, lúc này có lẽ đã không dậy nổi, dù sao tiểu trà trà cũng mới mở cánh cửa đến thế giới mới, còn không chịu nổi.
Nghĩ đến Mạnh Trà Trà, Dương Hạo không khỏi nhớ đến nhiệm vụ tuần này của NPC số 2.
Hoàn thành nguyện vọng của Mạnh Trà Trà, tiếp đó ban thưởng một bình nước thuốc cường thận.
Lúc trước Dương Hạo cảm thấy, đối với hắn mà nói thì phần thưởng này nhiều nhất là như hổ thêm cánh, cũng không quá cần.
Nhưng bây giờ hắn cảm thấy có thể thử một chút.
Sau đó sẽ cho thiếu phụ xinh đẹp Vương Tuyết Như này biết tay!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận