Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 368: Lắng nghe tiếng lòng

Chương 368: Lắng nghe tiếng lòng
Đinh!
Kiểm tra thấy boss tiểu còn trong trắng, khen thưởng thêm thẻ kỹ năng x1.
Có lập tức đổi kỹ năng hay không?
Có!
Chúc mừng kí chủ nhận được kỹ năng: Lắng nghe tiếng lòng.
Chú: Kỹ năng này có thể sử dụng nhiều nhất 3 lần (người) một ngày.
Hả…
Khá lắm!
Sau những âm thanh không ngừng, Dương Hạo yên lặng cho cha hack một like.
Tiêu chuẩn của NPC đã tăng lên nha!
Trước kia là 80, bây giờ là 90.
Nếu như dựa theo tiêu chuẩn bây giờ, thiếu phụ xinh đẹp Vương Tuyết Như chỉ có 88 điểm, cũng không thể trở thành NPC.
Có điều, boss tiểu cũng có chỗ tốt của boss tiểu, cày tiền tương đối nhanh.
Lần này ban thưởng 188 triệu, tuy tài sản của Dương Hạo không ít, nhưng tiền mặt cũng không nhiều.
Có tiền trong thẻ, lòng mới không hoảng hốt!
Cho nên, trực tiếp ban thưởng tiền mặt là cực kỳ nice!
Lúc này, Từ Mỹ Trúc hơi hoàn hồn, rúc vào trong ngực Dương Hạo nói: “Anh Hạo, em không cần gì cả, chỉ cần anh ở cạnh em là được!”
“Không cần cái gì là không được, em nhận căn nhà này trước đi!”
Dương Hạo lại vỗ vỗ lên bờ vai của Từ Mỹ Trúc.
“Vậy em sẽ ở đây, nhưng không cần sang tên!” Từ Mỹ Trúc lắc đầu.
Căn nhà to như vậy cũng không động tâm?
Dương Hạo có chút bất ngờ với vị nữ thuộc hạ này, dù hắn biết Từ Mỹ Trúc cực kỳ trung thành với mình.
Nhưng có thể thờ ơ với một căn nhà mấy triệu, điều này cũng khiến Dương Hạo rất bất ngờ.
Tham lam là nhân tính.
Cho nên Từ Mỹ Trúc muốn tiền tài thì Dương Hạo cũng không cảm thấy gì sai, dù sao đối phương trung thành với mình 10 năm thanh xuân, có lẽ phải ban thưởng đầy đủ!
Hắn nghĩ đến đây, quyết định sử dụng kỹ năng ‘Lắng nghe tiếng lòng’ mới nhận được!
Đinh!
Sử dụng thành công, mục tiêu Từ Mỹ Trúc.
Số lần còn lại trong ngày: 2. (1 lần là 1 người nhé)
Từ Mỹ Trúc: Mình cuối cùng cũng trở thành người phụ nữ của anh Hạo, hu hu hu, mình thật sự trở thành người phụ nữ của anh Hạo rồi.
Từ Mỹ Trúc: Chờ đợi chục năm, cuối cùng cũng có kết quả, hi vọng anh Hạo thường xuyên đến thăm mình.
Từ Mỹ Trúc: Bên cạnh anh Hạo có nhiều phụ nữ như vậy, mình không phải người ưu tú nhất, nhưng mình nhất định là người biết điều nhất, nghe lời nhất, những người phụ nữ kia đều đến vì tiền, mình không phải, mình không cần gì cả…
Nghe thấy tiếng lòng của Từ Mỹ Trúc, Dương Hạo không khỏi vỗ vỗ lưng trấn an nàng, vị nữ thuộc này trung thành này đúng là không vì tiền tài của hắn.
Xã hội ngày nay, những cô gái như này là rất hiếm thấy, gặp được tự nhiên phải biết quý trọng.
Khi Dương Hạo đang yên lặng tính toán, tiếng lòng của Từ Mỹ Trúc lại đến.
Từ Mỹ Trúc: Đều nói chuyện này rất thoải mái, vì sao mình chỉ cảm thấy đau?
Nghe thấy tiếng lòng, Dương Hạo chỉ muốn cười, vị tiểu thuộc ha này của mình đúng là không hiểu gì nha.
Cái đồ chơi này là trước lạ sau quen, chờ quen sẽ tốt, Dương Hạo đảm bảo chẳng mấy chốc Từ Mỹ Trúc sẽ yêu cái vận động này.
Nhưng hôm nay không được, thân thể Dương Hạo quá mạnh, Từ Mỹ Trúc là người mới nên không chịu nổi.
Hai người nghỉ ngơi một lát, Dương Hạo liền chuẩn bị rời đi.
Từ Mỹ Trúc: Hình như bước đi hơi khó khăn!
Lắng nghe tiếng lòng lại có tác dụng, Dương Hạo nhìn thấy Từ Mỹ Trúc hơi cau mày, không nói hai lời liền bế nàng lên.
Từ Mỹ Trúc đầu tiên là giật mình, tiếp đó liền nở nụ cười ngọt ngào, thuận thế tựa đầu vào ngực Dương Hạo.
Từ Mỹ Trúc: Anh Hạo thật là ấm áp nha!
Dương Hạo bế Từ Mỹ Trúc xuống dưới xe, tiếp đó cũng không về tiệm, mà trực tiếp đưa nàng về ký túc xá nhân viên.
Trước khi đi, Dương Hạo mở miệng dặn dò: “Dành chút thời gian đi mua đồ, bố trí tốt bên kia rồi chuyển qua đó đi.”
“Vâng.” Từ Mỹ Trúc ngoan ngoãn gật đầu một cái.
Lúc này, Dương Hạo lại nghe thấy tiếng lòng của nàng: Rất muốn anh Hạo ở lại với mình nha!
“Vẫn còn hơi rượu, không thể lái xe, anh ngủ ở chỗ em một lát vậy!”
Dương Hạo dừng bước chân, cảm thấy mình đúng là có chút bạc đãi Từ Mỹ Trúc.
Cho nên, chút tâm nguyện nhỏ này vẫn có thể thỏa mãn nàng.
Quả nhiên, nghe Dương Hạo nói vậy, Từ Mỹ Trúc lập tức tươi cười xán lạn.
Hai người ôm nhau ngủ, Dương Hạo ngủ rất ngon, lúc tỉnh đã là chạng vạng tối.
Dương Hạo cầm điện thoại lên xem, có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Trần Nhược Hàm: Ông chủ, vấn đề hôm qua anh còn chưa trả lời người ta!
Vương Xuân Hiểu: Đã mở tài khoản rồi, cậu có thể chuyển tiền, sau này tôi chính là tiểu quản gia của cậu nha!
Vương Xuân Hiểu còn gửi ảnh chụp thông tin tài khoản, đuôi tài khoản lại là 6 con 6!
Quả nhiên, đãi ngộ của kẻ có tiền quả nhiên là khác nhau, mở tài khoản không chỉ dễ nhớ, mà còn rất may mắn.
Dương Hạo lập tức gọi điện cho chuyên viên bên Công Hành, hoàn thành thủ tục chuyển tiền.
Tổng bộ ngân hàng Hoa Quốc tại Giang Thành.
Vương Xuân Hiểu mở tài khoản cho Dương Hạo xong, người sau lại ‘mất liên lạc’, nhắn tin không đáp, gọi điện thoại không ai nghe.
“Xuân Hiểu, nghe nói cô có khách hàng lớn gửi 200 triệu nha!”
“Khi nào tiền mới đến nha?”
Đồng nghiệp Trương Dao cười ha ha nói, hai người có quan hệ cạnh tranh, cho nên khi biết Vương Xuân Hiểu kiếm được một khách hàng lớn 200 triệu, nàng thấy rất buồn bực.
Nhưng giờ mãi không thấy tiền đến, nàng không khỏi hả hê.
Nếu tiền không đến, Vương Xuân Hiểu sẽ bị mắng thảm, bởi vì sau khi trở về, Vương Xuân Hiểu đã cố tình xin đặc quyền từ lãnh đạo, đơn giản hóa quá trình, còn xin một số tài khoản cực đẹp.
Nếu như chuyện này không thành công, lãnh đạo còn không mắng mới là lạ.
Vương Xuân Hiểu lúc này cũng rất sốt ruột, tuy nàng cảm thấy Dương Hạo không phải loại người nói không giữ lời, nhưng dù sao tiền vẫn chưa đến sổ.
Mà khi nàng đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Dương Hạo, chợt có thông báo có một khoản tiền lớn được chuyển đến, vừa vặn 200 triệu.
Nhìn thấy nhắc nhở này, Vương Xuân Hiểu lập tức cười lên, nàng nhìn đồng nghiệp Trương Dao: “Mượn câu tốt lành của cô, tiền đã đến rồi!”
“Đến rồi?”
Nụ cười trên mặt Trương Dao lập tức biến mất, nàng vốn còn muốn xem Vương Xuân Hiểu mất mặt, kết quả khách hàng lớn 200 triệu này dĩ nhiên lại là thật!
Mà thoáng cái hoàn thành KPI của cả năm, Vương Xuân Hiểu rất vui vẻ, nàng ngâm nga bài hát, tiếp đó lại gửi tin nhắn cho Dương Hạo…
Bạn cần đăng nhập để bình luận