Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 418: Cái này không khoa học!

Chương 418: Cái này không khoa học!
Moa!
Đán án này của Dương Hạo làm Tiểu bạch hoa rất vui vẻ, nàng trực tiếp hôn lên mặt chú Dương của mình, để lại một dấu son môi nhàn nhạt.
“Ừm, bên khác cũng phải có.”
Tiểu bạch hoa lại hôn lên bên mặt còn lại của Dương Hạo.
Lần này xem như cân đối!
Nhưng Dương Hạo lại hơi lúng túng.
Dù sao mẹ của Tiểu bạch hoa còn đang lái xe kìa!
Mà tâm trạng của Trần Hải Âu cũng có chút phức tạp, nàng làm tài xế, kết quả con gái lại tán tỉnh với đàn ông ở phía sau.
Loại cảm giác này cực kỳ khó diễn tả bằng lời!
Có điều, đối với Trần Hải Âu mà nói, đây cũng là quá trình xây dựng tâm lý, dù sao trong kế hoạch của nàng, nàng cũng có khả năng tự thân ra trận.
Như vậy, nếu như có một ngày đó thật, cảnh tượng khi đó không chỉ đơn giản như bây giờ đâu, cho nên vượt qua lúng túng cũng là vấn đề nàng vẫn giải quyết.
Cảnh tượng như bây giờ coi như là luyện tập đi, nàng hít sâu một hơi, để mình đối mặt với nó bằng một trái tim bình tĩnh.
“Tiểu Dương, hình như chiếc xe phía sau vẫn luôn đi theo chúng ta!”
Đi được nửa đường, Trần Hải Âu phát hiện chiếc Maybach đưa Dương Hạo đến vẫn luôn đi theo bọn họ.
Dương Hạo vẫn luôn tán tỉnh với Trần Nhược Hàm nên không chú ý, nghe thấy Trần Hải Âu nói vậy hắn mới quay đầu nhìn một chút, quả nhiên thấy chiếc Maybach của Tô Tiểu Hi.
Lúc này trời đã muộn, trên đường không còn nhiều xe, cho nên Maybach vẫn rất nổi bật.
“Có lẽ là cùng đường thôi, không cần để ý!”
Tô Tiểu Hi cũng không có lý do theo dõi mình, hơn nữa dù nàng muốn theo dõi thì cũng không trắng trợn như vậy.
“Chắc là vậy.”
Trần Hải Âu khẽ gật đầu, nàng cũng cảm thấy đối phương dường như không cần phải theo dõi họ.
Cứ vậy, hai chiếc xe một trước một sau đi vào Sơn Thủy Trang Viên.
“Chị Âu, dừng lại một chút.”
Dương Hạo cảm thấy loại tình huống này vẫn nên đi qua chào hỏi, nếu hai người đều ở Sơn Thủy Trang Viên, ngày mai cũng không cần đi công ty nữa.
Sau khi hắn xuống xe, Tô Tiểu Hi cũng vội vàng xuống xe: “Dương sư huynh, anh cũng ở đây à? Trùng hợp thật!”
“Ừm, tôi ở số 6.” Dương Hạo gật đầu.
“Ồ, cha em ở số 19.”
Số 1 -10 là biệt thự 1260m2, là 10 căn biệt thự đắt nhất khu.
Mà biệt thự số 19 là căn 750m2, tổng giá trị tự nhiên thấp hơn 1260m2 không ít.
Nhưng thật ra diện tích sử dụng của biệt thự rộng lớn hơn trên số đỏ rất nhiều, cho nên 750m2 nhưng diện tích sử dụng phải hơn ngàn m2, đầy đủ một nhà cư trú.
“Hay là vậy đi, ngày may tôi qua bên nhà nói chuyện nhé, được không?”
Dương Hạo đề nghị.
“Tất nhiên là được! Dương sư huynh nói một tiếng trước khi qua là được.”
Tô Tiểu Hi gật đầu cười, nói chuyện làm ăn ở nhà thì khả năng thành công cao hơn ở công ty.
Bởi vì nhà là một hoàn cảnh tương đối buông lỏng, để song phương tháo bỏ một ít phòng bị, gia tăng chút cảm giác tin tưởng.
Dương Hạo làm cái thủ thế OK, tiếp đó lại leo lên xe.
Mà Tô Tiểu Hi thì giống như lúc ở quán cà phê mèo, nàng đưa mắt nhìn chiếc Rolls Royce rời đi rồi mới lên xe, dùng cách này để biểu thị tôn trọng.
Trong Sơn Thủy Trang Viên, ngoại trừ biệt thự 1260m2 có tường vây quanh vườn ra, thì các biệt thự khác đều không có, các chủ nhà ở đây hầu như đều dùng hàng rào để quây biệt thự của mình, tạo thành một không gian độc lập.
Biệt thự của Tô Kiến Nghiệp cũng là vậy, Maybach trực tiếp lái vào trong sân, Tô Tiểu Hi vừa xuống xe, đã nghe thấy tiếng cười khanh khách của mẹ kế trẻ tuổi Lương Hiểu Đồng.
“Tiểu Hi đến rồi à!”
“Chị Lương, cha tôi ở nhà chứ?”
Tô Tiểu Hi và Lương Hiểu Đồng vẫn luôn xưng hô như vậy, dù sao hai người cũng chỉ kém mấy tuổi, gọi dì hay mẹ thì hơi lạ.
“Có!” Lương Hiểu Đồng gật đầu: “Hồng Tinh cũng ở.”
Hồng Tinh trong miệng nàng chính là ông anh cùng cha khác mẹ của Tô Tiểu Hi.
Tên thật là Tô Hồng Tinh.
Nhưng ông anh này cũng ở đây khiến Tô Tiểu Hi rất bất ngờ, theo lý thuyết thì giờ này ông anh của mình phải ở câu lạc bộ hoặc quán bar gì đó mới đúng.
“Họ đang ở phòng trà.”
Sau khi vào phòng, Lương Hiểu Đồng chỉ chỉ phía phòng trà.
Tô Tiểu Hi gật đầu, trực tiếp đi qua.
Cửa phòng trà không đóng, nàng còn chưa đến cửa, đã nghe thấy tiếng răn dạy của cha: “Đến lúc nào rồi mà còn nghĩ đến đầu tư cổ phiếu!”
“Cmn, đầu óc mày có bị nước vào không??”
“Anh Lạc có tin tức nội bộ! Chắc chắn sẽ không lỗ!”
“Có chuyện tốt như vậy, người ta sẽ tìm mày sao??”
“Cha, cha lại tin con một lần đi! Nếu kiếm được thì tập đoàn sẽ vượt qua khó khăn!”
“Nếu thua lỗ thì sao??”
“Ah. . .”
Tô Hồng Tinh ngẩn ngơ, hắn chỉ nghĩ đến kiếm, chứ căn bản chưa nghĩ đến thua.
Lúc này, Tô Tiểu Hi đi đến cửa, nàng gõ nhẹ vào cửa phòng.
Hai cha con lập tức nhìn qua.
Thấy là con gái đến, biểu cảm phẫn nộ của Tô Kiến Nghiệp hơi dịu đi.
Mà Tô Hồng Tinh thì nhíu mày, hắn nhếch miệng cười, nói xỏ: “Tập đoàn có bao nhiêu chuyện, cô lại chạy đi tham gia cái lễ kỷ niệm gì đó!”
“Trở về trường cũ trang bức quan trọng như vậy sao??”
Tô Tiểu Hi đã quen với giọng điệu này của đối phương, nàng căn bản không để ý đến ông anh phế vật này, mà trực tiếp nói với Tô Kiến Nghiệp: “Cha, hôm nay con có quen một vị sư huynh, anh ấy đồng ý nói chuyện đầu tư nhập cổ phần với chúng ta. . .”
“Cái trường học gà rừng của cô, có loại sư huynh như vậy sao?”
Không chờ Tô Kiến Nghiệp lên tiếng, Tô Hồng Tinh đã khiêu khích.
Tô Tiểu Hi xem như không nghe thấy, nhìn cũng lười nhìn đối phương.
Mà Tô Kiến Nghiệp thì quát to: “Mày im miệng!”
Nói xong, ông lại nhìn về phía con gái, vẻ mặt nghiêm nghị: “Lai lịch đối phương thế nào?”
“Tổng tài Truyền thông Thiên Mỹ, tổng tài Nghiệp báo Giang Thành. . .”
“Tài sản khoảng 10 tỷ.” Tô Tiểu Hi nói thật.
“Tài sản 10 tỷ??”
Nghe vậy, Tô Hồng Tinh lập tức trợn tròn mắt, hắn từng đi du học, nên căn bản là ngứa mắt cái học viện tài chính và kinh tế Giang Thành rách nát này.
Bởi vậy khi biết Tô Tiểu Hi đi tham gia lễ kỷ niệm gì đó, hắn cảm thấy chỉ tốn thời gian, những thứ gọi là cựu sinh viên ưu tú của trường này, sao có khả năng đầu tư vào công ty nhà họ chứ.
Kết quả Tô Tiểu Hi lại kiếm được một vị đại lão 10 tỷ thật!
Cái này không khoa học!
Học viện tài chính và kinh tế Giang Thành kia sao có thể bồi dưỡng ra một người như vậy??
Bạn cần đăng nhập để bình luận