Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 541: ‘Mẹ vợ’ xinh đẹp

Chương 541: ‘Mẹ vợ’ xinh đẹp
Đài truyền hình Giang Thành.
Dương Hạo lại đến phòng nghỉ dành cho tuyển thủ.
520 nha!
Cũng cần thăm tiểu bạch hoa một chút.
Nhưng phòng nghỉ của tuyển thủ là phòng nghỉ công cộng, rất nhiều người.
Ngoài trừ đám tuyển thủ ra, còn có ‘trợ lý’ do tuyển thủ dẫn đến.
Cái gọi là trợ lý này cũng không phải là trợ lý chân chính, đại đa số đều là bạn bè hoặc người thân của tuyển thủ, cũng không phải tất cả tuyển thủ đều có trợ lý, chủ yếu mọi người vẫn là người mới, mang trợ lý đi ghi hình có vẻ hơi kiêu căng.
Cho nên bên cạnh tuyển thủ đều là người nhà hoặc là bạn bè gì đó.
Hôm nay người đi cùng với tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm chính là Trần Hải Âu, đối phương là ca sĩ của đoàn văn công, xem như là nửa người ngành giải trí, cũng tương đối hiểu biết về quá trình ghi hình này, có nàng bên cạnh, con gái cũng dễ dàng hơn.
Dương Hạo không ngờ lại gặp được Trần Hải Âu ở đây, liền gật đầu cười: “Chị Âu, chị cũng ở đây à!”
“Dương tổng, cậu bận rộn như vậy còn cố ý qua đây thăm Nhược Hàm, nếu Nhược Hàm không lấy được thành tích tốt thì có lỗi với sự coi trọng của cậu rồi!”
Trần Hải Âu mở miệng nói lời khách sáo, nhưng lời này rõ ràng là nói cho người chung quanh nghe.
Cái gái của mình đã được đặt trước chức quán quân, Trần Hải Âu đến đây thật ra chỉ là đến góp vui thôi, không ngờ lại còn gặp được Dương Hạo ở đây.
Hôm nay chính là ngày 520, là một ngày đặc thù.
Mặc dù Trần Hải Âu biết mình và vị Dương tổng này không có khả năng lắm, nhưng lúc cần thiết thì ra tay giúp đỡ con gái cũng không phải không được.
Huống hồ khi đưa tiền sinh hoạt, đối phương đều đưa hai phần.
“Chú Dương, tối nay chú có đến không?”
Trong phòng nghỉ đông đúc, Trần Nhược Hàm tiến lại gần và nhỏ giọng nói với Dương Hạo, ngày đặc thù này, nàng tất nhiên muốn ở cùng chú Dương của mình.
Nhưng vấn đề là Dương Hạo phải đi 520 với quá nhiều người, hắn cũng không biết phân thân.
“Tối nay phải chơi với Hề Hề, để hôm khác đi!”
Dương Hạo vỗ nhẹ lên bờ vai của tiểu bạch hoa, hắn đã tính rồi, nếu có ai yêu cầu qua đêm, thì sẽ lấy Hề Hề ra làm lá chắn.
520 nha!
Ở cùng áo bông nhỏ là rất hợp lý!
“A, vậy được rồi!”
Tiểu bạch hoa dù hơi thất vọng, nhưng nàng cũng không dám cạnh tranh tình cảm với Hề Hề.
Nếu đối thủ là những người khác, nàng vẫn có dũng khí tranh một phen, nhưng Hề Hề chính là thịt của chú Dương nhà mình, bất kể người phụ nữ nào cũng không thể sánh bằng, nàng vẫn rất hiểu điểm này.
“Tập trung vào chương trình đi, cố gắng biểu hiện!”
Dương Hạo lại vỗ nhẹ lên vai tiểu bạch hoa, tuy Trần Nhược Hàm đã được định sẵn là quán quân, nhưng quán quân không thể quá cùi bắp, ít nhiều cũng phải có chỗ xuất sắc, mới làm người xem tin tưởng hơn.
“Vâng, em sẽ cố gắng!”
Trần Nhược Hàm gật đầu thật mạnh, thật ra nàng cũng rất áp lực, bởi vì các tuyển thủ khác cũng rất mạnh, mọi người đều xuất thân chính quy, còn có nghệ sĩ của các công ty khác, cho nên gần đây Trần Nhược Hàm rất chăm chỉ luyện hát luyện múa.
Cũng may Trần Nhược Hàm kế thừa tài năng ca hát của mẹ, tuy không xuất thân chính quy, nhưng giọng hát vẫn nằm trong mấy tuyển thủ xuất sắc nhất, cộng thêm ngoại hình cực ổn, trước khi ghi hình mà số phiếu do khán giả bình chọn vẫn luôn nằm trong top ba.
Cho nên nàng cần phải làm là bảo trì thành tích này, như vậy cuối cùng nàng dành quán quân cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Trò chuyện vài câu với tiểu bạch hoa, Dương Hạo lại chào hỏi mấy nghệ sĩ còn lại của công ty, ngoài dự tính của hắn là, Vưu Thiên Di cũng được đặt trước một suất trong nhóm nhạc nữ lại kín đáo tặng hắn một món quà 520.
Quà không tính là đắt, là một trâm cài ngực của âu phục nam.
Người bình thường không quá để ý đến loại trang sức nhỏ này, nhưng dùng hợp lý vẫn rất có thể diện.
Cô bé này cũng coi như là lòng.
Bởi vì trong phòng nghỉ công cộng tương đối nhiều người, Dương Hạo và tiểu bạch hoa cũng không giao lưu quá sâu, chỉ trò chuyện một lát rồi rời đi.
“Dương tổng, tôi tiễn cậu!”
Trần Hải Âu đi theo bước chân của Dương Hạo, nàng cũng rất lâu rồi không gặp vị Dương tổng này, hôm nay gặp được, ít nhiều gì cũng nên nói chuyện.
Dương Hạo cũng không mâu thuẫn khi tiếp xúc với vị chị Âu có đầy buff trên người này, sau khi ra khỏi phòng nghỉ, hai người bắt đầu trò chuyện.
Dương Hạo vừa đi vừa nói: “Chị Âu, trước kia chị làm ở đoàn văn công Hỗ Thành đúng không?”
“A, đúng!”
Trần Hải Âu không nghĩ đến Dương Hạo bỗng nhiên nói đến việc này, nàng hơi ngẩn người, sau đó vẫn gật đầu.
Thật ra đây là một đoạn quá khứ nàng không muốn nhắc đến, khi còn ở đoàn văn công Hỗ Thành, đó xem như là thời gian đỉnh cao của nàng trước khi gặp Dương Hạo, nhưng thời khắc nhục nhã nhất đời cũng phát sinh ở nơi đó.
Lúc trước từng nói, nàng là tình nhân của một lãnh đạo trong đoàn văn công, dưới sự chăm sóc của vị lãnh đạo này, nàng sống cực kỳ nhàn nhã và thoải mái, về sau vị lãnh đạo này đi vào đạp máy may, quan hệ của hai người cũng bị lộ ra, thân phận tiểu tam cũng bại lộ.
Sau khi không lăn lộn nổi ở Hỗ Thành, nàng liền đưa con gái rời khỏi Hỗ Thành, trở về Giang Thành nơi chị cả đang ở.
Cho nên, Hỗ Thành cũng xem như là nơi đau lòng của Trần Hải Âu.
Từ sau khi rời khỏi đó, nàng vẫn chưa từng quay lại!
Phát hiện tâm trạng của Trần Hải Âu hơi thay đổi, Dương Hạo cũng không hỏi nguyên nhân, mà nói tiếp: “Chị biết giải trí Mạch Điền chứ?”
“Tất nhiên là biết!’
Trần Hải Âu gật đầu, không nói đến trước kia nàng từng lăn lộn ở Hỗ Thành, cho dù không có đoạn thời gian đó, thân là ca sĩ đoàn văn công, nàng cũng không thể không biết đến Mạch Điền.
Huống chi cách đây không lâu, nàng mới nghe được tin từ bạn bè và đồng nghiệp cũ, đoàn văn công Hỗ Thành đang được chuyển sang tư nhân, mà đơn vị thu mua đoàn văn công chính là mạch Điền.
Trước mắt rất nhiều đoàn văn công đều như vậy, bởi vì những đoàn văn công này là không kiếm được tiền, trái lại còn tốn tiền, trước kia kinh tế tốt thì không sao, nhưng bây giờ chính phủ địa phương đều đang khó khăn, đoàn căn công cũng trở thành thứ cần vứt bỏ.
Cho nên đoàn văn công ở các nơi đều đang tiến hành ‘ưu hóa’, hoặc trực tiếp giải tán, hoặc là bị thu mua, mà bị thu mua coi như là tốt, chí ít thì nhân viên trông đoàn vẫn có thể kiếm cơm!
Trần Hải Âu nhìn thức tin đoàn văn công Hỗ Thành đang bị Giải trí Mạch Điền thu mua.
“Tôi đã mua lại Mạch Điền, bây giờ đang là lúc cần dùng người!”
“Nếu chị Âu cảm thấy hứng thú, có thể đến Mạch Điền nhậm chức.”
Hiện giờ Dương Hạo đang thiếu người dùng, hắn cảm thấy chị Âu có năng lực nghiệp vụ cấp A, có thể xuống núi hỗ trợ mình.
Dùng người ngoài, còn không bằng dùng vị ‘mẹ vợ’ xinh đẹp này!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận