Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 126: Lý Mạn Thù hâm mộ đỏ mắt

Chương 126: Lý Mạn Thù hâm mộ đỏ mắt
Trung tâm đồ gia dụng Thiên Dự.
Dương Hạo đoán không sai chút nào.
Lúc này, Mạnh Trà Trà đúng là đang tiêu phí.
Nhưng nàng không đi một mình, mà có cả Ngải Vịnh Nghi và Lý Mạn Thù.
Nói là 5 ngày sẽ có thiết kế, kết quả dưới sự cố gắng của Ngải Vịnh Nghi và Lý Mạn Thù, chỉ ba ngày là đã xong.
Mạnh Ngọc Ngọc rất hài lòng với thiết kế, sảng khoái thanh toán số dư.
Hôm nay Ngải Vịnh Nghi và Lý Mạn Thù giúp nàng lựa chọn đồ gia dụng và trang trí, tất nhiên hai người chỉ đề nghị, Mạnh Ngọc Ngọc vẫn là người quyết định.
Hiện giờ ba người đang trung tâm bán đồ gia dụng cao cấp nhất Giang Thành, trong này có các nhãn hiệu nổi tiếng thế giới, đắt đến không hợp thói thường.
“Ngọc Ngọc, cái sô pha này rất hợp với phòng khách, khuyết điểm duy nhất là đắt.”
Ngải Vịnh Nghi đề cử một bộ sô pha, nhưng giá bán cao đến 800.000.
“Quả thực là cướp tiền mà!” Lý Mạn Thù cũng oán thầm.
“Vậy thì chọn nó đi.”
Kết quả Mạnh Ngọc Ngọc xem xong, mắt còn không thèm nháy lấy một cái, trái lại còn nói với Ngải Vịnh Nghi: “Chị Vịnh Nghi, chị lại đề cử hai bộ sô pha đi, một đặt phòng ngủ chính, một đặt ở phòng công chúa.”
“Được.”
Ngải Vịnh Nghi đầu tiên là sửng sốt một chút, tiếp đó lại đề cử hai bộ sô pha, một bộ 480.000, một bộ 360.000.
Ba người đang ở trong tiệm Minotti, đây là một trong các nhãn hiệu sô pha xa hoa nhất trên thế giới, bắt nguồn từ Italy.
Sô pha bên trong không có cái nào thấp hơn 100.000. mấy trăm ngàn đều là bình thường.
Ngải Vịnh Nghi là người thấy qua việc đời, cũng coi như hiểu về các nhãn hiệu cao cấp trên thế giới này.
Nhưng Lý Mạn Thù thì chỉ có một ý nghĩ: Quá đắt!!
Ví dụ như bộ sô pha do Ngải Vịnh Nghi đề cử, hơn 800.000. còn đắt hơn căn nhà của nàng, cực kỳ không hợp thói thường!1
Càng kỳ lạ hơn là, sau khi Ngải Vịnh Nghi đề cử xong, Mạnh Ngọc Ngọc lại không hề do dự, trực tiếp quét hơn 1.6 triệu để mua ba bộ sô pha.
Không sai, chính là hơn 1.6 triệu, chỉ mua ba bộ sô pha!!!
Số tiền này đủ mua một căn nhà hai phòng ngủ ở Giang Thành rồi!
Trả tiền xong, Mạnh Ngọc Ngọc tươi cười nói với Ngải Vịnh Nghi: “Chị Vịnh Nghi, ánh mắt chị thật tốt. Hình như những thứ chị đề cử thì tôi đều rất thích.”
Vị tiểu trà trà này cực kỳ hưởng thụ cảm giác quét thẻ và ánh mắt hâm mộ của Ngải Vịnh Nghi và Lý Mạn Thù.
Nhất là Lý Mạn Thù, biểu cảm của bà chị này rất phong phú, khiếp sợ kinh ngạc và hâm mộ vẫn luôn lặp đi lặp lại trên mặt nàng.
Thậm chí còn có thể cảm nhận được một chút ghen tỵ.
Được một người phụ nữ xinh đẹp ghen tỵ, khiến Mạnh Trà Trà rất có cảm giác thành tựu.
Ra khỏi cửa tiệm, Lý Mạn Thù tò mò hỏi: “Ngọc Ngọc, có tiện tiết lộ công việc của chồng cô không? Quá giàu rồi.”
Nhưng vấn đề này thật ra cũng là hỏi khó Mạnh Ngọc Ngọc, đến giờ nàng vẫn chưa biết Dương Hạo làm cái gì, dù sao chính là vừa có tiền lại vừa nhàn.
“Anh ấy làm rất nhiều thứ, dính đến khá nhiều ngành nghề.”
Mạnh Ngọc Ngọc qua loa một câu, không khác gì không nói.
Mà Lý Mạn Thù thì lại gật đầu: “Vậy thì đúng là giỏi giang.”
Ba người đi dạo hơn 2 tiếng, Mạnh Ngọc Ngọc lại tiêu hơn 4 triệu.
Cho dù là Ngải Vịnh Nghi đã thấy việc đời, cũng kinh hãi với tốc độ tiêu tiền này, ba người đi dạo hơn 3 tiếng, kết quả vị tiểu tình nhân này lại tiêu hơn 6 triệu.
Mỗi tiếng tiêu phí hơn 2 triệu!
Lý Mạn Thù lại hâm mộ đến đỏ mắt, trong lòng đang tưởng tượng, nếu như người tiêu tiền là mình thì tốt!!
Nhân lúc Mạnh Ngọc Ngọc đi vệ sinh, Ngải Vịnh Nghi lại cảm khái một câu: “Tôi càng ngày càng tò mò với người đứng sau lưng Mạnh tiểu thư.”
“Tôi cũng rất tò mò!”
Thật ra Lý Mạn Thù không chỉ tò mò, mà còn muốn kết bạn với vị đại lão kia, chẳng may đối phương thích nàng thì sao, vậy chẳng phải nàng cũng có cuộc sống như Mạnh Ngọc Ngọc sao.
Dù cho chỉ là một nửa, thậm chí là một phần ba thôi, Lý Mạn Thù cũng hài lòng rồi!
“Chị Vịnh Nghi, chúng ta có thể lấy được phương thức liên lạc của vị đại lão kia không?”
Trải qua thời gian ở chung, Lý Mạn Thù cũng coi như thân quen với Ngải Vịnh Nghi, nàng bắt đầu dám bộc lộ một ít suy nghĩ.
Ngải Vịnh Nghi lắc đầu: “Lấy từ chỗ Mạnh tiểu thư là không có khả năng, cô ấy nhất định sẽ đề phòng cô, nói chính xác ra thì không chỉ đề phòng cô, mà đề phòng tất cả phụ nữ xinh đẹp!”
Lý Mạn Thù rất tán thành, nếu nàng có một ông chồng giàu có như vậy, nàng nhất định cũng giấu.
Đồ tốt tự nhiên phải hưởng một mình!
Mạnh Ngọc Ngọc rời khỏi phòng vệ sinh, cười ha ha hỏi: “Chị Vịnh Nghi, chị Mạn Thù, thời gian không sớm nữa, tôi mời hai người ăn cơm! Muốn ăn gì không?”
“Tùy thôi, cô thích gì thì ăn đó.” Ngải Vịnh Nghi khách khí đáp lại.
“Vậy ăn cơm Tây đi. Gần đây có một nhà hàng Tây không tệ!” Mạnh Ngọc Ngọc đề nghị.
Ngải Vịnh Nghi và Lý Mạn Thù tự nhiên không có ý kiến.
Rất nhanh, ba người đã đến nhà hàng Mạnh Ngọc Ngọc nói.
Trong quá trình ăn cơm, Lý Mạn Thù hỏi thăm một chút về đại lão phía sau Mạnh Ngọc Ngọc, kết quả Mạnh Trà Trà đương nhiên không nói một chữ, giống như Ngải Vịnh Nghi đã phân tích, nàng đề phòng tất cả phụ nữ xinh đẹp.
Mà ăn được một nửa, Mạnh Ngọc Ngọc bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Dương Hạo, là một cái định vị.
Bảo nàng đi qua.
Trong lòng Mạnh Trà Trà, Dương đại ca tự nhiên là thứ nhất.
“Chị Vịnh Nghi, chị Mạn Thù, xin lỗi, tôi có việc phải đi rồi! Hai người cứ ăn đi, tôi đi thanh toán.”
Mạnh Ngọc Ngọc cũng không đoái hoài đến miếng bít tết mới ăn hai miếng, cầm túi xách lao ra khỏi nhà hàng như một cơn gió.
Sau khi Mạnh Ngọc Ngọc đi, Ngải Vịnh Nghi nói với Lý Mạn Thù: “Tôi nói rồi, cô ấy rất kín miệng!”
“Đúng vậy, đàn ông tốt chính là đối tượng được tranh đoạt!” Lý Mạn Thù cảm thán một câu.
Mạnh Ngọc Ngọc rời khỏi nhà hàng thì đi theo hướng dẫn đến chỗ Dương Hạo.
Chỗ này là một nơi tên là ‘trung tâm dạy múa Thất Thải’.
Mạnh Trà Trà không đoán được ý của Dương đại ca, nhưng nàng chính là nghe lời, bởi vì nàng biết đàn ông đều thích phụ nữ nghe lời.
Nửa tiếng sau, Mạnh Ngọc Ngọc đến nơi.
Đây là một cửa hàng hai tầng, tấm biển ‘trung tâm dạy múa Thất Thải’ được treo ở nơi dễ thấy nhất.
Khi Mạnh Ngọc Ngọc tiến vào trung tâm, Dương Hạo đang trò chuyện với một phụ nữ trung niên tầm 40.
“Dương đại ca!”
Mạnh Ngọc Ngọc ngọt ngào gọi một tiếng, tiếp đó thân mật khoác tay Dương Hạo.
“Ký hợp đồng này đi.” Dương Hạo trực tiếp đưa cho Mạnh Ngọc Ngọc một phần hợp đồng.
“A? Hợp đồng gì vậy?”
Mạnh Ngọc Ngọc mờ mịt, hoàn toàn không hiểu gì cả.
“Xem thì biết.”
Dương Hạo nhún vai, hắn gọi Mạnh Ngọc Ngọc đến, tự nhiên là vì nhiệm vụ.
Cái này phải quy công cho năng suất làm việc của Từ Nhã Lỵ, sáng sớm Dương Hạo giao nhiệm vụ, chiều nàng đã hoàn thành, tìm thấy một trung tâm dạy múa đang rao bán.
Trên thực tế thì là giao bán mặt tiền, trung tâm dạy múa là khách thuê mở, hiện giờ người thuê đã đi, nhưng phòng dạy múa này đã được sửa sang xong.
Dương Hạo đưa cho Mạnh Ngọc Ngọc hợp đồng mua bán nhà đất, nên rất dễ hiểu.
Mạnh Ngọc Ngọc xem xong tự nhiên mừng rỡ không thôi: “Dương đại ca, anh muốn tặng em sao??”
Trên hợp đồng có viết rõ ràng, cửa hàng này có giá 6 triệu!
Đừng thấy Mạnh Ngọc Ngọc vừa mới tiêu 6.6 triệu, thế nhưng đó không phải tiền của nàng, thứ nàng mua chưa chắc nàng đã được dùng.
Nhưng cửa hàng này thì lại khác, Dương Hạo hiển nhiên là mua cho nàng, đứng tên nàng.
“Em là sinh viên trường múa mà! Tặng chỗ này cho em, vừa hay có thể mở một trung tâm dạy múa!” Dương Hạo đáp một câu.
Cha hack cho Mạnh Trà Trà 200 triệu, đến giờ vẫn chưa tiêu xu nào.
6.6 triệu này chẳng qua chín trâu mất một sợi lông mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận