Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 363: Anh Hạo dùng sức và anh Hạo cố lên

Chương 363: Anh Hạo dùng sức và anh Hạo cố lên
Hoàng Thanh vốn cho rằng Dương Hạo chỉ muốn mở quán bar để nàng quản lý mà thôi, không ngờ lại tặng hết cho nàng!!
Đầu tư 300 vào một quán bar, rồi trực tiếp tặng cho nàng!
Bởi vì xuất thân giàu có, nên Hoàng Thanh xưa nay chưa từng so sánh mình với tiền tài, ví dụ như nàng chưa bao giờ nghĩ các vấn đề như mình đáng giá bao nhiêu tiền.
Nhưng Dương Hạo đã đầu tư 150 triệu, lại tặng biệt thự năm sáu chục triệu, còn có xe sang chục triệu, bây giờ lại muốn tặng một quán bar 300 triệu!
Cô nàng màu sắc vẫn luôn kiêu ngạo, cũng cảm thấy mình có chút không xứng?
Mình có giá trị 500 triệu thật sao?
Nàng nhìn về phía Dương Hạo với ánh mắt phức tạp.
Dương Hạo thì nhẹ nhàng vuốt ve hình xăm của cô nàng màu sắc, tựa như đang nói cho nàng biết, chỉ cái hình xăm này cũng có giá 500 triệu rồi!
Đàn ông nha, đều hi vọng phụ nữ có thể nhanh chóng cởi áo nới dây lưng, nhưng lại hi vọng phụ nữ chỉ một lòng với mình!
Chính là tiêu chuẩn kép như vậy!
Cho nên, cách làm của Hoàng Thanh vẫn khiến Dương Hạo rất cảm động, đừng nói là cô nàng màu sắc này còn có 1.5 tỷ tiền tài chính riêng.
Cho dù không có, Dương Hạo cũng bỏ tiền cho nàng.
Nói đơn giản chính là: cô nàng màu sắc rất ngoan!!
Dương Hạo và Hoàng Thanh nói chuyện cũng không tránh Diệp Vi, cho nên mỹ nữ nhân tạo nghe xong cũng sửng sốt, 300 triệu nói ném liền ném.
Hơn nữa còn là tặng cho bạn thân của mình, khiến nàng hâm mộ đến đỏ ngầu cả mắt.
Nàng cũng nhìn thấy động tác vuốt ve hình xăm của Dương Hạo, hiển nhiên là hình xăm này là điểm cộng!
Anh Hạo, tôi cũng có thể xăm nha!
không cần 300 triệu, không cần 30 triệu, cho 3 triệu cũng được nha!
Vị mỹ nữ nhân tạo này yên lặng suy nghĩ.
Tiếp đó chợt có một ý tưởng, bây giờ nàng đã gia nhập vào ván bài, chỉ thiếu lực hấp dẫn.
Như vậy, nếu mình cũng xăm tên Dương Hạo lên lưng thì sao?
Chị Thanh xăm: Anh Hạo thật tuyệt!
Vậy mình xăm: Anh Hạo dùng sức!
Tuyệt!!
Ừm, nên đi tìm Phương Đễ.
“Anh Hạo, chị Thanh, hai người nói chuyện đi, em ra ngoài một chuyến!”
Diệp Vi cũng là loại người nghĩ là làm, bằng không cũng không có khả năng trở thành bạn thân của Hoàng Thanh.
Nàng rời khỏi chỗ ở, đến thẳng chỗ Phương Đễ.
Khi Diệp Vi đến, Phương Đễ vẫn còn ngáp, hiển nhiên cũng mới đi làm.
“Chị Vi, sao lại đến rồi, còn đến sớm như vậy nữa?”
“Xăm cho tôi đi!”
Diệp Vi trực tiếp cởi áo, tiếp đó lại cởi nốt áo bra màu đen bên trong, một đôi bâu thịt silica gel đầy ngạo nghễ trong không khí.
Thấy thế, Phương Đễ trực tiếp cạn lời: “Chị Vi, chị bị cái gì kích thích vậy??”
“Có thể đừng vừa nhìn thấy mặt đã cởi quần áo không, em say sữa mất!”
Diệp Vi nhếch miệng: “Đừng nói nhảm, giúp tôi xăm bốn chữ: Anh Hạo dùng sức!”
“Không phải đâu, chị cũng ấy ấy với anh Hạo kia rồi??” Phương Đễ kinh hãi: “Chị Thanh còn không đánh nổ ngực giả của chị sao?”
“Vẫn chưa, nhưng chị Thanh không quan tâm chuyện này, chị Thanh nói chỉ cần anh Hạo nhìn trúng tôi, chị ấy không quan tâm.”
Diệp Vi đắc ý nói: “Tôi đã tìm được mật mã để anh Hạo thích rồi.”
“Hình xăm?” Phương Đễ lắc đầu: ‘Chị muốn dùng hình xăm để chinh phục một tổng tài như anh Hạo, có phải quá ngây thơ rồi không?”
“Có thể thành công hay không thì tôi không biết, nhưng mà anh Hạo lại ném cho chị Thanh 300 triệu!”
“Hơn nữa anh Hạo còn vừa nói vừa sờ hình xăm, cho nên tôi cũng muốn thử xem, coi như không thành công cũng không sao, dù sao anh Hạo cũng là sếp tổng, coi như biểu đạt trung thành thôi!!”
Diệp Vi nhìn rất thoáng, nàng giải thích xong liền thúc giục: “Nhanh lên đi!”
“Chờ đã! Chị nói anh Hạo lại ném cho chị Thanh 300 triệu để mở quán bar? Thật hay giả??”
Phương Đễ liếm môi một cái, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ.
“Đương nhiên là thật, còn có thể giả sao!”
“Anh Hạo là người nói là làm, không thể mang chuyện này ra đùa.”
“Nhanh lên, lằng nhà lằng nhằng!”
Diệp Vi lại thúc giục.
“Chị xăm anh Hạo dùng sức đúng không?”
“Hay là em cũng xăm anh Hạo cố lên?”
Phương Đễ cũng động tâm, dù sao người nàng cũng nhiều hình xăm rồi, không kém 4 chữ này.
Diệp Vi có chút cạn lời: “Không phải đâu Đệ ca, cô còn định cướp tay trên à!”
“Đây là phối hợp với chị và chị Thanh thôi! Ba người chúng ta đều xăm, liền thành một câu!”
“Anh Hạo thật tuyệt! Anh Hạo dùng sức! Anh Hạo cố lên!!”
Phương Đễ lắc lắc mái tóc ngắn, thật ra nàng cũng chỉ tham gia cho náo nhiệt thôi, người đều mặc áo bạn thân, các nàng chơi hình xăm đôi ba của bạn thân cũng được mà nhỉ!
Diệp Vin ngẩn người, tiếp đó giơ ngón tay cái lên: Khá lắm!
Nghĩ đến cảnh ba người đứng thành hàng… vẫn rất có lực trùng kích…
Học viện tài chính và kinh tế Giang Thành!
Vẫn là quán cà phê mèo ngày hôm qua, Vu Nhiễm Nhiễm hẹn bạn thân Vương Xuân Hiểu, hai người là bạn học kiêm bạn cùng phòng đại học, tình hữu nghị kéo dài vài chục năm.
“Nhiễm Nhiễm, mình rất muốn biến thành một con mèo con nha!”
Vương Xuân Hiểu nâng cà phê, nhìn mấy con mèo nhàn nhã bên cạnh, sau khi nàng tốt nghiệp thì vào ngân hàng làm việc, sự nghiệp cũng khá thuận, từ nhân viên đứng quầy thành quản lý khách hàng lớn, bây giờ đã trở thành chuyên viên quan hệ khách hàng cá nhân.
Cái gọi là chuyên viên quan hệ khách hàng cá nhân, chính là phục vụ riêng cho một cá nhân, ngân hàng lớn đều có nghiệp vụ này, đặc biệt phục vụ cho tầng lớp giàu có, bởi vậy hộ khách của họ đều là những người có tiền.
Cũng áp lực công việc rất lớn, nhất là KPI mở tài khoản, dù sao đại gia ở Giang Thành cũng chỉ có từng đó, phát triển hộ khách chủ yếu là cướp thức ăn từ miệng ngân hàng khác, cho nên rất khó.
Gần đây áp lực của Vương Xuân Hiểu rất lớn, quý trước nàng đã không hoàn thành KPI, bị trừ tiền thưởng, mà quý này thì còn chưa có thu hoạch gì.
Cho nên nàng cực kỳ hâm mộ những con mèo con có thể nằm thẳng này.
“Đúng rồi, Nhiễm Nhiễm, cậu gọi mình đến làm gì vậy?”
Thu tầm mắt về, Vương Xuân Hiểu nhìn về phía bạn thân ở đối diện.
Vu Nhiễm Nhiễm nhẹ giọng nói: “Hôm qua mình gặp Dương Hạo ở đây!”
“A? Tình nhân cũ không rủ cũng đến??”
Vương Xuân Hiểu lập tức sáng mắt lên, tạm thời quên áp lực công việc, trong mắt tràn đầy vẻ hóng hớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận