Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 219: Song buff, vợ cũ và chị vợ

Chương 219: Song buff, vợ cũ và chị vợ
Lần trước, sau khi gặp mặt Dương Hạo và Vương Tuyết Như ở quán cà phê, Thẩm Minh Sơn đã cố tình hỏi thăm về Dương Hạo, là giám đốc của quảng cáo Linh Cảm, hắn cũng quen biết khá rộng, cộng thêm tin Nghiệp báo Giang Thành đổi tổng tài cũng là một tin tức lớn trong vòng quảng cáo.
Cho nên Thẩm Minh Sơn chỉ ôm tâm lý thử xem, lại thật sự nghe ngóng được thân phận của Dương Hạo.
Anh chàng từng làm ‘shipper’ này, dĩ nhiên lại là tổng tài tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành!!
Tuy cực kỳ chấn động, nhưng tin tức thay đổi của cổ đông của Nghiệp báo Giang Thành là không thể giả được, nói cách khác, người này không thể giả mạo tổng tài Nghiệp báo Giang Thành được.
Thẩm Minh Sơn đã qua cái tuổi thanh niên vô não rồi, đã không thay đổi được gì, vậy còn không bằng lợi dụng làm tài nguyên và quan hệ.
Chỉ cần sau này mình lăn lộn tốt, muốn phụ nữ nào mà chẳng có?
Người làm chuyện lớn, không câu nệ tiểu tiết!
Phạm Lãi còn có thể dâng mỹ nhân tuyệt sắc như Tây Thi, huống chi là một cái Vương Tuyết Như!
Hơn nữa, bỏ qua không nói đến cổ đại, xã hội bây giờ cũng có loại chuyện này.
Nghe nói có một vì đạo diễn rất có tài, cũng vì tiền đồ mà hiến vợ cho đại lão đó sao!
Tiếp đó, vị đạo diễn này nhận được tài nguyên như ý muốn, vợ còn lần đầu được làm MC chương trình Xuân Vãn!
Ừm, cả hai cùng có lợi!!
Khoảnh khắc châm thuốc cho Dương Hạo, Thẩm Minh Sơn đã suy nghĩ rõ ràng.
Hắn và vị Dương tổng này, nói cho cùng cũng coi như người đồng đạo.
Sau này nếu có việc cần nhờ đối phương, chắc là cũng sẽ cho chút mặt mũi nhỉ?
Dương Hạo lại không ngờ Thẩm Minh Sơn đã biết thân phận của mình, hắn đầu tiên là nao nao, tiếp đó lại cười.
Khá lắm!
Tên này đường đi rộng nha!
“Nếu như có chuyện công việc, anh có thể tìm chủ nhiệm Thái của văn phòng tổng tài.”
Dương Hạo phun một làn khói, để lại một câu rồi đi.
“Được! Dương tổng đi thong thả.”
Thẩm Minh Sơn còn vẫy vẫy tay với bóng lưng của Dương Hạo.
Bên trong Aito M9.
Vương Tuyết Như vẫn yên lặng chú ý đến tình hình bên kia, khi nàng nhìn thấy Thẩm Minh Sơn lại châm thuốc cho Dương Hạo, thì cả người đã choáng váng.
Nàng còn đang lo hai người đánh nhau, kết quả va chạm trong tưởng tượng của nàng lại không xảy ra, chồng cũ của mình còn chủ động châm thuốc cho Dương Hạo, quả thực là không thể tưởng tượng nổi!!
Sau khi Dương Hạo lên xe, Vương Tuyết Như tò mò hỏi: “Dương đại ca, hai người…”
“Không có gì. Công ty của giám đốc Thẩm có hợp tác với Nghiệp báo Giang Thành.” Dương Hạo cười đáp một câu.
“Ra là vậy!”
Vương Tuyết Như gật gù, nàng xem như hiểu rồi, trong lòng Thẩm Minh Sơn thì tiền đồ và sự nghiệp mới là quan trọng nhất.
Loại đàn ông này, có thể vứt bỏ tất cả mọi thứ vì tiền đồ của mình.
Nàng cũng vui mừng vì đã ly hôn, bằng không nàng sẽ càng buồn nôn hơn.
“Đi thôi!”
Dương Hạo hút xong điếu thuốc, liền lái xe trở về.
“Đúng rồi, Tuyết Như, anh cho em tiền rồi mà, có rảnh thì mua chiếc xe đi.”
Sau khi đưa Vương Tuyết Như về quán cà phê, Dương Hạo thuận miệng nói một câu, bởi vì vị thiếu phụ xinh đẹp này vẫn lái chiếc BYD cá heo ban đầu.
Xe này đi chợ hoặc đón con cái thì không có vấn đề, nhưng lái ra ngoài thì không có mặt mũi lắm, dù sao Vương Tuyết Như cũng là chủ của một tiệm cà phê lớn như vậy, lại là người phụ nữ của Dương tổng hắn, ít nhiều cũng phải có một chiếc xe ra dáng.
“Ừm, có thời gian thì sẽ mua một chiếc.”
Thật ra Vương Tuyết Như cũng muốn đổi xe, nhưng nàng cảm thấy tiêu tiền của Dương Hạo thì không tốt lắm, cho nên nàng vẫn chỉ mua hàng hiệu cho Dương Hạo, thuận tiện lại mua vài bộ quần áo cho mình mà thôi.
“Đã nói cho em tiền tiêu vặt rồi, xài hết lại chuyển cho em, không cần tiết kiệm.”
Dương Hạo cũng đoán được tâm tư của Vương Tuyết Như, lại dặn dò một câu rồi mới rút lui.
Khi hắn trở về Tinh Vân Loan thì đã sắp đến 10 giờ.
Hề Hề đã ngủ.
Gian phòng của tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ cũng đóng cửa.
Bố mẹ vợ thì không ngủ, đang trò chuyện gì đó với Lý Mạn Ny trong phòng khách.
Thấy Dương Hạo trở về, người một nhà lập tức dừng lại.
Khang Tuệ Chi mở miệng nói: “Tiểu Hạo, mẹ và cha con ngày mai sễ về.”
“Nhanh vậy?” Dương Hạo hơi bất ngờ: “Ở thêm vài ngày nữa đi, con đưa hai người đi chơi!”
Khang Tuệ Chi giải thích: “Tình hình ông nội của Mạn Ny không ổn lắm, sợ là không qua được tháng này, chờ tang sự của ông cụ xong xuôi, cha mẹ sẽ trở lại, đến khi đó sẽ ở một thời gian.”
“Ra là vậy, đúng là phải trở về.”
Dương Hạo gật đầu, Lý Bảo Quân 55 tuổi còn đứng hàng thứ hai, như vậy ông nội của Lý Mạn Ny ít nhất cũng phải 80 rồi.
“Nhà bên Tân Giang Tả Ngạn thì để Mạn Ny ở, nhưng con bé ở một mình thì mẹ không yên tâm lắm.”
“Cũng may là hai đứa ở cũng gần nhau, tiểu Hạo, con phải quan tâm Mạn Ny nhé!” Khang Tuệ Chi nói xong, dáng vẻ lại như giao con gái cho Dương Hạo.
“Mẹ, mẹ cứ yên tâm. Con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Mạn Ny.” Dương Hạo lập tức vỗ ngực đảm bảo.
“Ừm, mẹ tin con.” Khang Tuệ Chi gật đầu.
Cùng lúc đó.
Trong Vạn Hòa Tân Thành.
Lý Mạn Thù đang tâm sự với bạn thân Đào Dĩnh.
Trên bàn cơm có vài món ăn và mấy chai bia rỗng.
Lý Mạn Thù đã uống ba chai bia, cũng hơi say say, nàng híp mắt nói: “Cha mẹ mình dĩ nhiên lại không phản đối Mạn Ny và Dương Hạo đến với nhau.”
“Thật là hoang đường!”
“Chẳng phải chỉ là một chiếc xe hơn 500 ngàn thôi sao, cộng thêm hơn 200 ngàn tiền đồ trang sức, vậy mà bọn họ đang choáng váng rồi.”
Nghe bạn thân nói xong, Đào Dĩnh tiếp lời: “Mạn Thù, việc này thật sự không thể trách cha mẹ cậu được, đừng nói là bọn họ choáng váng, nếu là mình, mình cũng choáng.”
“Họ tất nhiên sẽ hi vọng loại phú ông trăm triệu như Dương Hạo vẫn là con rể của mình, như vậy tuổi già sẽ có đảm bảo rồi.”
“Cho nên, lựa chọn của họ là không có gì đáng trách.”
“Cậu cũng phải tìm đường ra cho mình đi.”
Lý Mạn Thù buồn bực lắc đầu: “Mình còn có thể làm gì chứ? Dương Hạo đã block mình, bên cạnh lại còn có một cô bé trẻ tuổi xinh đẹp như vậy…”
Đào Dĩnh cũng uống nhiều bia, chợt híp mắt thành một đường nhỏ, khóe miệng nở một nụ cười sâu xa: “Cho nên, có lẽ cậu nên ủng hộ Mạn Ny mới đúng.”
“A? Vì sao?” Lý Mạn Thù ngơ ngác.
“Nếu như Mạn Ny và Dương Hạo đến với nhau thật, thân phận của cậu cũng sẽ thay đổi!” Đào DĨnh nói.
“Thân phận thay đổi??” Lý Mạn Thù không hiểu ý của bạn thân: “Mình chỉ là vợ trước, có thể thay đổi thế nào!”
“Không không không!” Đào Dĩnh liên tục xua tay, tiếp đó cười hắc hắc nói: “Ngoài vợ trước ra, cậu còn là chị vợ nha!”
“Đều nói cô em vợ là nửa tình chân của anh rể, vậy chị vợ như cậu có phải cũng như vậy không?”
“Đàn ông mà, đều thích kích thích!”
“Một khi Mạn Ny và Dương Hạo đến với nhau, cậu sẽ được gia trì thêm buff ‘chị vợ’, tiếp đó ngày nào cậu cũng lắc lư trước mặt anh ta, mình không tin anh ta sẽ không động tâm với người chị vợ như cậu!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận