Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 569: Chị Âu giả heo ăn thịt hổ

Chương 569: Chị Âu giả heo ăn thịt hổChương 569: Chị Âu giả heo ăn thịt hổ
Nhìn thấy Chu Tử Tinh, Dương Hạo cười ha ha hỏi một câu: "Cô rất khẩn trương à?”"
"A, không có."
Chu Tử Tinh miệng nói không có, nhưng thân thể lại vô thức lùi ra sau, cặp đùi đẹp thon dài và tất đen kia cũng chồng lên nhau.
"Tôi chỉ muốn hỏi cô về chuyện bị đóng băng thôi! Không cần khẩn trương như vậy đâu!"
Dương Hạo cầm ly cà phê lên nhấp một ngụm, có chút hăng hái nhìn vị ca sĩ này, thuận tiện dùng kỹ năng Hỏa Nhãn Kim Tỉnh.
Cha hack đánh giá là S và AI
Chỉ kém hơn 'Song S' của Tiêu Ngâm Thu một chút.
Hiếm thấy hơn là, độ mài mòn cũng là 0 giống như Tiêu Ngâm Thul
Thuộc về loại ứng cử viên cho chức NPC.
"Anh sẽ giống như Ngô tổng sao?"
Dưới tâm trạng khẩn trương, Chu Tử Tinh không bận tâm quá nhiều, dứt khoát nói ra suy nghĩ của mình.
"Tôi không biết Ngô Đức Hải làm gì, tự nhiên cũng không biết mình có giống Ngô Đức Hải hay không. Cho nên, hiện giờ cô cần nói cho tôi biết, Ngô Đức Hải đã làm gì?" Dương Hạo vứt vấn đề lại cho Chu Tử Tỉnh.
"Ừm.. 2”
Chu Tử Tinh hít sâu một hơi, sắp xếp suy nghĩ trong đầu, tiếp đó mới bắt đầu kể lại mọi hành động của Ngô Đức Hải.
Bởi vì là người trong cuộc, nên Chu Tử Tinh sẽ gia nhập một ít tâm lý cá nhân khi kể lại, để cho người nghe càng nhập tâm hơn.
Đoàn văn công Hỗ Thành.
Trần Hải Âu nhìn biển hiệu quen thuộc, nội thâm cũng thổn thức không thôi.
Nàng từng có một đoạn thời gian tốt đẹp ở đây, cũng từng ngã xuống đáy vực tại đây.
Đối với nàng mà nói, nơi này có thể dùng bốn chữ để hình dung: Vừa yêu vừa hận.
"A, đây không phải Tiểu Trần sao?"
"Nhiều năm không gặp rồi!"
Khi Trần Hải Âu đang yên lặng cảm khái trước cổng chính, một ông lão tóc hoa râm đi ra từ phòng bảo vệ.
"Ông Lưu!"
Trần Hải Âu biết ông lão này, đối phương tên là Lưu Phú Quý, là gác công của đoàn văn công, năm đó nàng còn ở đây, thì Lưu Phú Quý đã là gác cổng ở nơi này rồi.
Không ngờ nhiều năm trôi qua, Lưu Phú Quý vẫn ở đây.
Nhưng điều này cũng bình thường, Lưu Phú Quý là họ hàng của phó đoàn trưởng, những đơn vị như đoàn văn công, có rất nhiều người là người có quan hệ.
Tiền lương gác cổng tuy không nhiều, nhưng thắng ở ổn định, phúc lợi và đãi ngộ cũng không ít. "Là cô thật al Rất nhiều năm rồi không gặp!"
Lưu Phú Quý cũng cảm khái một câu, tiếp đó lại đánh giá Trần Hải Âu một chút, cười ha ha tán dương: "Tiểu Trần, cô càng ngày càng trẻ! Còn xinh đẹp hơn năm đó nữa!"
Năm đó Lưu Phú Quý và Trần Hải Âu cũng có quan hệ không tệ, nhiều năm không gặp còn thấy khá thân thiết, khen vài câu cũng không có gì.
"Ông Lưu, ông cũng càng ngày càng có tinh thần!" Trần Hải Âu cười đáp một câu.
"Tôi không được rồi, nhiều tuổi rồi, thân thể ngày càng kém! Vốn định làm nốt năm rưỡi nữa là về hưu, kết quả đoàn văn công lại bị thu mual" Lưu Phú Quý vừa lắc đầu vừa cảm khái: "Cũng không biết tôi còn có thể lăn lộn đến khi về hưu không nữa!"
Nghe Lưu Phú Quý nói vậy, Trần Hải Âu lập tức gật đầu cười nói: "Nhất định có thểi'
Đoàn văn công bị thu mua xong, nhất định sẽ tiến hành cải cách và 'ưu hóa nhân viên, nhưng gác công như Lưu Phú Quý thì không cần lo bị ưu hóa.
Trần Hải Âu có thể làm chủ việc này.
Tuy nhiên, nàng vừa mới dứt lời, sau lưng chợt vang lên một giọng nói hơi khó chịu: “Có nói được là được? Còn tưởng mình là phu nhân của đoàn trưởng à?"
Giọng nói cực kỳ chói tai, làm người nghe cực kỳ không thoải mái, Trần Hải Âu cau mày quay người nhìn vào khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc kia.
Đây là một phụ nữ trung niên ăn mặc rất mốt, đại khái khoảng hơn 40 tuổi, chăm sóc tốt nên da rất trắng, mặc một chiếc váy dài màu xanh ngọc, trên cổ còn có một chiếc dây chuyền trân châu rất hợp với phụ nữ ở độ tuổi này.
Trần Hải Âu tự nhiên biết người này, đối phương tên Đường Giai Kỳ, năm đó Đường Giai Kỳ và Trần Hải Âu đều là nòng cốt của đoàn văn công, cả hai còn tồn tại quan hệ cạnh tranh.
Sau khi Trần Hải Âu rời đi, hình như Đường Giai Kỳ đã leo lên người lãnh đạo trong đoàn, địa vị trở nên vững chắc, lại từng bước leo lên, bây giờ đã là chủ nhiệm một ca múa trong đoàn.
Đường Giai Kỳ nhấn mạnh mấy chữ 'phu nhân của đoàn trưởng, đây là đang châm biếm chuyện của Trần Hải Âu và vị đoàn trưởng đã đi vào đạp máy may kia.
Bởi vì cái gọi là đánh người không đánh mặt, mắng người không vạch khuyết điểm!
Nhưng mà, vị chủ nhiệm Đường này vừa mở miệng đã chọc vào vết thương của Trần Hải Âu.
"Nghe nói chủ nhiệm Đường là phu nhân của đoàn trưởng nhỉ? Mấy chữ này tôi cũng không chịu nổi!
Trần Hải Âu cũng không phải người chịu thiệt, nàng lập tức mở miệng phản bác một câu.
Chuyện Đường Giai Kỳ leo lên đoàn trưởng Chu Hữu Vi cũng không phải bí mật gì trong nội bộ đoàn văn công, Trần Hải Âu tuy đã rời đi, nhưng vẫn luôn bảo trì liên hệ với một người bạn tốt trong đoàn văn công, thỉnh thoảng đối phương sẽ nói cho nàng vài chuyện trong đoàn.
Chuyện của Đường Giai Kỳ và đoàn trưởng Chu Hữu Vi cũng là người bạn kia nói cho nàng biết, nàng còn nghe nói hai người từng 'chơi' trong phòng họp, kết quả có người rơi đồ trong phòng họp, lúc quay lại lấy đồ thì bắt gặp hai người đang đánh bài, nghe nói cảnh tượng đó vô cùng lúng túng!
Sau sự kiện đó, nhân viên bắt gặp hai người đánh bài đã bị Chu Hữu Vi chèn ép, vê sau đã chủ động từ chức.
Cho nên, Trần Hải Âu phản kích cũng rất mạnh!
Quả nhiên, khóe miệng Đường Giai Kỳ co quắp vài cái, nàng không ngờ đối phương đã rời đi nhiều năm rồi, dĩ nhiên còn biết chuyện của mình và Chu Hữu Vi. "Trần Hải Âu, cô là người bị khai trừ, giờ còn mặt mũi trở về? Hơn nữa còn nói khoác không biết ngượng, cô cho rằng cô là ai? Chẳng lẽ Đoàn văn công Hỗ Thành là của cô à??" Đường Giai Kỳ đã chuyển chủ đề, mặt đầy khinh thường.
"Vậy chủ nhiệm Đường nói đúng rồi! Đoàn văn công Hỗ Thành bây giờ, tôi nói là được!"
Trần Hải Âu lộ vẻ nghiền ngẫm nhìn Đường Giai Kỳ, lần này nàng trở về đoàn văn công, là xem tình hình của đoàn văn công bây giờ ra sao, nhìn xem nên khai đao từ nơi nào.
Kết quả Đường Giai Kỳ đã tự nhảy ra và đụng vào lưỡi daol
Đối phương là chủ nhiệm bộ ca mua, lấy Đường Giai Kỳ ra khái đao, vừa hay có thể giết gà dọa khỉ, còn có thể báo thù năm đó.
Trần Hải Âu còn nhớ rõ, sau khi 'vị kia' bị bắt, đã có không ít người viết đơn tố cáo lên trên, mà Đường Giai Kỳ và một ca sĩ khác trong đoàn đã tốn không ít tâm tư lên người nàng, ý đồ cũng đưa nàng đi vào đạp máy may.
Cũng may Trần Hải Âu không tham gia vào mấy chuyện đút lót nhận hối lộ, chỉ cầm tiền vị đoàn trưởng kia cho, sau này nàng trả lại tiền, cũng coi như là nhiệt tình phối hợp điều tra!
"Cô nói là được?"
"Thật sự là. .. ha ha ha ha”
Đường Giai Kỳ cười to, lại nói với Lưu Phú Quý: "Ông Lưu, ông có nghe thấy không, Trần Hải Âu nói rằng cô ta nói rằng cô ta nói là được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận