Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 322: Cô em vợ và chị vợ

Chương 322: Cô em vợ và chị vợ
“Anh rể, chuyện công việc phải nhờ anh rồi. Em mời anh một ly.”
Phương Khoa vừa đi, Phương Nghiên đã cầm ly bia ngồi xuống bên cạnh Dương Hạo, nàng nói xong thì lại uống một hơi cạn sạch ly bia.
Dương Hạo cũng hơi khác nước, nên cũng cầm ly bia lên uống nửa ly.
“Anh rể, chúng ta chơi xúc xắc đi?”
Phương Nghiên đặt ly bia xuống, tiếp đó lấy mấy cốc rượu, mà bởi vì âm thanh trong phòng rất to, nàng vô thức xê dịch lại gần Dương Hạo, một tay còn như vô tình đặt lên đùi của Dương Hạo.
Dương Hạo híp mắt nhìn cô em vợ này một chút, nam nữ tiếp xúc tứ chi thật ra cũng không có vô tình, nhất là dưới tình huống phụ nữ chủ động, nhìn như vô tình, nhưng thật ra là mưu đồ đã lâu.
Cô em vợ này lại đào chân tường ngay trước mặt chị họ mình!
Cũng là một người độc ác đấy!
Dương Hạo thầm cảm khái.
Mà lúc này, Tôn Cát Tinh cười tủm tỉm tiến đến, hôm nay hắn uống hơi nhiều, lúc này đã say bảy tám phần.
“Nghiên Nghiên, anh và em chơi xúc xăc!”
“Tiểu Dương, chúng ta cùng chơi!”
Tôn Cát Tinh nói xong còn khoác một tay lên vai Dương Hạo, một tiếng ‘Tiểu Dương’ này rất thuận miệng.
Thật ra hắn cũng chỉ hơn Dương Hạo một tuổi thôi, nhưng tính theo bên Vương Tuyết Như, hắn gọi Dương Hạo một tiếng ‘Tiểu Dương’ cũng không tính là quá đáng.
Chỉ là, rõ ràng là người đồng lứa, gọi như vậy có chút hạ thấp người khác.
Dương Hạo cũng không so đo chuyện này, dù sao hôm nay mình cũng đá vị ‘anh rể’ này xuống gầm bàn rồi, để vị này khoe khoang miệng lưỡi một chút cũng không có gì.
Nhưng Phương Nghiên rõ ràng là không muốn để ý đến Tôn Cát Tinh, vừa rồi nàng còn tìm Vương Băng Như để nghe ngóng chuyện bên Nghiệp báo Giang Thành, đã có thể xác nhận Tôn Cát Tinh căn bản không biết lãnh đạo của Nghiệp báo Giang Thành, lúc trước hoàn toàn là trang bức!
Cho nên đối với ông anh rể ở tận kinh thành, không có trợ giúp gì mới mình, nàng căn bản không cần quan tâm.
Vị ‘anh rể hai’ trước mắt này… không đúng, là Dương tổng mới đáng giá để nàng làm thân!
Vừa rồi mẹ nàng còn rửa não cho nàng, dặn dò nàng ngàn vạn lần phải nắm chắc cơ hội, dù sao người bình thường cũng không có cơ hội kết bạn với loại phú ông như vậy.
Bỏ qua thân phận tổng tài Nghiệp báo Giang Thành, chỉ thân phận ông chủ câu lạc bộ Hào Tước này thôi, cũng không phải là người bình thường có thể với tới rồi.
Vương Hồng Nga cố ý lên mạng tìm hiểu, nghe nói câu lạc bộ này được đầu tư 300 triệu!
Tóm lại, cực kỳ nhiều tiền!
“Hai người chơi đi. Tôi đi tìm Tuyết Như một chút…”
Dương Hạo không có ý định dây dưa với hai người, liền đứng lên đi tìm Vương Tuyết Như đang ngồi ở bên khác.
Thấy cái bóng đèn Dương Hạo đã đi, Tôn Cát Tinh mừng rỡ: “Nghiên Nghiên, chúng ta chơi!”
“Đúng rồi, anh quen quản lý cấp cao của tập đoàn Phương Năng, còn rất thân, nếu em không vào được Nghiệp báo Giang Thành, anh sẽ giúp em liên hệ với tập đoàn Phương Năng. . .”
Tôn Cát Tinh có thể đoán được đại khái ý nghĩ của Phương Nghiên, dứt khoát ném mồi cầu khác ra.
Phương Nghiên vốn định không quan tâm đến Tôn Cát Tinh, nhưng vừa nghe nói vậy, lại không biểu hiện ra, mặc kệ thật hay giả, chung quy cũng là cho mình thêm một lựa chọn.
Thế là nàng bắt đầu chơi xúc xắc với ông anh rể cả này.
Một bên khác, Vương Tuyết Như đang trò chuyện với chị gái Vương Tĩnh Như, nàng chủ yếu là lắng nghe, mà chị gái thì đang kể chuyện Tôn Cát Tinh vượt quá giới hạn.
Thấy Dương Hạo đi đến, Vương Tĩnh Như liền dừng lại, tiếp đó vô thức sửa sang lại tóc rối.
Nàng cũng không biết vì sao, nhưng nhìn vị em rể này lại thấy rất hợp mắt, tựa như trên người đối phương luôn luôn tỏa sáng vậy.
“Chị, Dương đại ca không phải người ngoài!”
“Theo kinh nghiệm của em, ngoại tình trong hôn nhân chỉ có không lần và vô số lần.”
“Cho nên, chị phải tự hỏi bản thân, có thật sự muốn khoan nhượng hay không?” Vương Tuyết Như cau mày nói.
Vương Tĩnh Như yên lặng nhìn Dương Hạo ngồi bên cạnh em gái một chút, tiếp đó hạ giọng nói: “Chủ yếu là thì lo cho Thần Thần.”
“Em hiểu.”
Vương Tuyết Như gật đầu, lúc trước nàng lựa chọn tha thứ cho Thẩm Minh Sơn, cũng là vì con gái Nặc Nặc.
Cho nên chuyện này là không thể nào khuyên, mỗi người đều có lựa chọn khác nhau.
Có người có thể vì con mà ủy khuất cầu toàn, cũng có người lựa chọn từ bỏ, mặc kệ là lựa chọn ra sao, đều có đạo lý của nó, chỉ xem ý của cá nhân.
Bởi vậy Vương Tuyết Như cũng không đề nghị rõ ràng, loại việc này cần người trong cuộc quyết định, bằng không một khi hối hận, hoặc là sống không tốt, thì sẽ oán trách người đề nghị.
“Nếu ly hôn thì chị sẽ không ở lại kinh thành, khả năng cao sẽ trở lại Giang Thành, ở bên cha mẹ.”
“Nhưng cơ hội việc làm ở Giang Thành lại không bằng kinh thành, cũng không biết có thể tìm được công việc phù hợp hay không.”
Vương Tĩnh Như thở dài, nhưng ánh mắt lại quét qua Dương Hạo, tựa như đang mong chờ gì đó.
“Chị Tĩnh Như làm nghề gì?”
Tuy Vương Tĩnh Như nhỏ tuổi hơn mình, nhưng đối phương dù sao cũng là ‘chị vợ’, nên Dương Hạo vẫn gọi chị.
“Tôi làm tổng bộ Nghiệp (điện) ảnh Hoàn Cầu, phụ trách công việc phát hành phim.” Vương Tĩnh Như đáp.
Nghe vậy, Dương Hạo cũng bật cười: “Trùng hợp thật, tôi có một công ty truyền thông, nếu chị muốn trở về Giang Thành, thì có thể qua đó hỗ trợ.”
“Cậu nói Nghiệp báo Giang Thành ư?”
Dương Hạo nói là công ty truyền thông, nên Vương Tĩnh Như tưởng rằng hắn đang nói đến Nghiệp báo Giang Thành.
“Chính xác hơn thì là công ty truyền thông truyền hình và điện ảnh, trước mắt nghiệp vụ chủ yếu là chế tạo và phát hành điện ảnh, chế tạo và sản xuất chương trình tivi.” Dương Hạo giải thích.
“Cậu còn có một công ty điện ảnh?”
Vương Tĩnh Như rất kinh ngạc, nàng đã làm trong ngành này hơn 10 năm, biết rõ cái nghề này rất đốt tiền, người bình thường là chơi không nổi.
Dương Hạo thuận miệng nói: “Chị biết truyền thông Thiên Mỹ chứ?”
“Cậu chính là ông chủ mới của truyền thông Thiên Mỹ??”
Vương Tĩnh Như kinh ngạc há hốc miệng, mắt cũng to hơn 2 vòng, mấy ngày nay tin tức lớn nhất trong ngành là truyền thông Thiên Mỹ đổi chủ.
Anh em Trần gia bán toàn bộ 80% cổ phần cho một bị đại gia thần bí!
Người trong ngành đều đang suy đoán vị đại gia này là thần thánh phương nào, Vương Tĩnh Như lại nhìn thấy bản tôn ở nơi này!
Thần ký hơn là, vị này còn là ‘em rể’ của nàng!
Dương Hạo tò mò hỏi một câu: “Chuyện Thiên Mỹ đổi chủ đã truyền đến kinh thành?”
“Không chỉ là kinh thành, mà đã truyền ra toàn bộ ngành nghề.”
Vương Tĩnh Như đáp lại, đồng thời lại đánh giá Dương Hạo, dường như ánh sáng trên người đối phương lại càng sáng hơn.
Nghiệp báo Giang Thành tuy có bối cảnh chính phủ, nhưng dù gần đây đang hot lên nhờ truyền thông mới, thì định giá cũng không đến cấp bậc 1 tỷ.
Nhưng truyền thông Thiên Mỹ thì lại được định giá bảy tám tỷ, lúc đỉnh cao còn là hơn 10 tỷ!
Hơn nữa sức ảnh hưởng của hai bên cũng không cùng một cấp bậc, trước khi làm truyền thông mới, sức ảnh hưởng của Nghiệp báo Giang Thành chỉ giới hạn ở địa khu Giang Thành, nhưng truyền thông Thiên Mỹ thì là công ty nổi tiếng toàn quốc, chế tạo rất nhiều tác phẩm danh tiếng, cũng có địa vị giang hồ khá cao trong ngành điện ảnh.
Vương Tuyết Như cũng mới biết người đàn ông của mình còn có một công ty điện ảnh, hơn nữa nghe chị gái nói thì công ty này còn có quy mô rất lớn, lúc này ngoại trừ khiếp sợ ra thì nàng chỉ thấy vui mừng.
Trời xui đất khiến thế nào lại nhặt được một người đàn ông ưu tú, tuy ban đầu nàng không vì tiền, nhưng ai mà không thích tiền chứ.
Bởi vì có Dương Hạo, nàng đã thực hiện được tự do tài chính, cho dù nuôi con một mình cũng không cần bôn ba vì kế sinh nhai, mỗi ngày đều được làm chuyện mình muốn.
Mà tâm nguyện lớn nhất của Vương Tuyết Như bây giờ, chính là nhân lúc còn trẻ sinh cho Dương đại ca một đứa con, cuộc đời này coi như hoàn hảo.
Về phần danh phận, nàng cũng không dám nghĩ, cũng không quan tâm, dù sao nàng cũng đã ly dị, có kết hôn nay không cũng không quan trọng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận