Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 396: Trang bức nha, thần thái rất quan trọng

Chương 396: Trang bức nha, thần thái rất quan trọng
Chu Mẫu Đan tiến đến cạnh xe, vừa đánh giá vừa nói: “Hải Âu, cô lái Rolls Royce ra thật à!”
“Chị Hoa, tôi lừa chị làm gì! Lên xe đi, tôi đưa chị đi hóng gió!”
Phản ứng của Chu Mẫu Đan và Triệu Tiểu Hồng làm Trần Hải Âu rất hài lòng, trên mặt nàng chất đầy nụ cười, tuy bình thường đều là chị em nhựa, nhưng mọi người đều có tâm tư không hi vọng đối phương sống tốt hơn mình.
Lúc trước Trần Hải Âu so với hai người thì đều nằm ở thế yếu, hôm nay coi như hòa được một ván.
Không đúng, không chỉ là hôm nay.
Từ nay về sau, hai người này không thể so sánh với nàng, bây giờ nàng chính là mẹ quý nhờ con (gái).
“Hải Âu, chờ tôi một chút, tôi đi thanh toán!”
Có cơ hội ngồi Rolls Royce, Triệu Tiểu Hồng tự nhiên cũng không muốn bỏ lỡ, nàng vội vàng chạy vào trong cửa hàng.
Chu Mẫu Đan thì leo lên ghế lái phụ, nàng quan sát nội thất xa hoa bên trong, tiếp đó tò mò hỏi: “Xe này là của ai? Nghe nói Rolls Royce phải hơn chục triệu đấy!”
“Của tôi!” Trần Hải Âu thản nhiên đáp lại hai chữ, trong lòng thì nghĩ của con gái cũng là của mình, không sai chút nào!
“Cái gì? Của cô??”
Hai mắt Chu Mẫu Đan đột nhiên trợn trừng trừng, sửng sốt một lúc mới lắc đầu nói: “Hải Âu, đừng đùa, tôi đang hỏi nghiêm túc!”
“Chị Hoa, tôi cũng rất nghiêm túc mà! Xe này là của tôi thật, viết tên Nhược Hàm nhà tôi!”
Trần Hải Âu nói xong còn lấy giấy tờ xe cho Chu Mẫu Đan xem.
Người sau xem một chút, quả nhiên là đứng tên Trần Nhược Hàm!
“Chuyện này. . .”
Chu Mẫu Đan trực tiếp choáng váng, việc này làm nàng chấn động không thôi.
Đều nói đàn ông là: Sợ huynh đệ khổ, lại sợ huynh đệ quá sướng!
Mà phụ nữ thì cũng không khác gì: Bạn thân có thể sống tốt, nhưng không thể tốt hơn mình!
Ác độc hơn một chút, thậm chí còn hi vọng bạn thân càng thảm thì nàng mới càng vui vẻ.
Mắt thấy bạn thân lái Rolls Royce, tâm trạng của Chu Mẫu Đan tự nhiên vô cùng phức tạp.
Nếu cô mua một chiếc BBA gì đó thì cũng thôi, trực tiếp lái Rolls Royce thì có để người ta sống nữa không!!
Lúc này, Triệu Tiểu Hồng thanh toán xong đã chạy ra, nàng hưng phấn leo lên xe: “Chị Âu, chị phát tài rồi à??”
“Phú quý đừng quên chị em nghèo nha!!”
Triệu Tiểu Hồng hình như đã quên lúc nãy mình nói xấu Trần Hải Âu thế nào, vừa lên xe đã bắt đầu liếm.
Ý nghĩ của nàng rất đơn giản, coi như Trần Hải Âu mượn xe thì chứng tỏ Trần Hải Âu cũng quen biết một vị đại lão có chiếc xe hơn chục triệu này.
Nói vài câu dễ nghe là không lỗ!
Nghe vậy, Chu Mẫu Đan không khỏi lườn một cái.
Tốc độ trở mặt của người này quá nhanh, lúc ăn nướng còn đang điên cuồng nói xấu, đảo mắt một cái liền liếm người ta rồi.
Chu Mẫu Đan không nhịn được, nhắc nhở một câu: “Tiểu Hồng, có phải cô quên lời mình nói rồi không?”
“A, tôi vừa nói gì sao?”
“Coi như nói thì cũng là đùa thôi!”
“Chị Âu, xe này là của ai?”
Triệu Tiểu Hồng trực tiếp chuyển chủ đề.
Không chờ Trần Hải Âu trả lời, một bảo vệ đã tươi cười đi đến, dừng lại trước cửa sổ xe và cúi chào Trần Hải Âu, khách khí nói: “Vị phu nhân này, xe của ngài hơi chặn đường, có thể di chuyển một chút không?”
Trình độ khách khí của người bảo vệ này, là thứ Trần Hải Âu chưa từng được hưởng thụ, nếu như đổi một chiếc xe khác mà chặn đường, thái độ của đối phương tuyệt đối không như vậy.
“Được, tôi đi ngay đây!”
Người đều lên xe rồi, Trần Hải Âu giẫm ga lái đi.
Đi được một đoạn, Triệu Tiểu Hồng cảm khái: “Lái xe sang đúng là khác biệt, tôi chưa từng thấy bảo vệ nào khách khí như vậy!”
“Đây chính là Rolls Royce đấy, không khách khí mới là là! Cô không thấy mấy xe bên cạnh đều tránh xa chúng ta à!” Chu Mẫu Đan phụ họa một câu.
Nàng không nói thì Trần Hải Âu cũng không chú ý, ngày xưa nàng chỉ cảm nhận được ác ý từ bảo vệ, đi đường thì cũng bị các xe khác bấm còi inh ỏi.
Bây giờ thì hay rồi, các xe khác đều cố tình tránh xa, cũng không có ai bấm còi.
Trần Hải Âu không biết là, nàng đã được dán mác: Nữ tài xế + xe sang mới ra lò.
Các lão tài xế cho chút kinh nghiệm đều sẽ tránh xa khi gặp phải nữ tài xế cộng thêm xe mới, huống chi vị nữ tài xế này còn lái xe sang chục triệu!
Nếu không tránh xa một chút, lỡ như va chạm thì xong đời!
Chu Mẫu Đan tò mò hỏi: “Hải Âu, sao đột nhiên phát tài rồi? Lúc trưa không thấy cô nói gì mà!”
“Chuyện này dài dòng, nói một hai câu không rõ được, có cơ hội rồi nói sau đi. . .”
Trần Hải Âu cũng không định ăn ngay nói thật, Chu Mẫu Đan và Triệu Tiểu Hồng đều là chị em nhựa, không cần phải nói thật với họ, tóm lại trang bức liền xong việc.
Trên thực tế, nàng cũng cảm thấy rất đột nhiên.
Lúc nhìn thấy vị trí của con gái thì nàng cũng giận điên người.
Kết quả, bây giờ nàng lại thấy thật là thơm!!
Thấy Trần Hải Âu không định nói, Chu Mẫu Đan cũng không truy hỏi, mỗi người đều có bí mật của mình, cái này rất bình thường, huống chi còn là chuyện tiền tài.
Triệu Tiểu Hồng ngồi ở hàng sau lại tiếp tục liếm: “Chị Âu, cầu mang bay! Dù sao tôi cũng ôm chặt bắp đùi của chị rồi!”
“Không có vấn đề.” Trần Hải Âu qua loa một câu
Nàng lái xe đưa hai người đến một trung tâm thương mại ở gần đó, bắt đầu mua sắm các lại vật dụng hàng ngày và ga gối. . ., hơn nữa còn mua đủ loại hàng hiệu mà trước kia nàng không nỡ mua.
Hỗ trợ đẩy xe mua sắm, Triệu Tiểu Hồng cảm khái: “Chị Âu, chị phát đạt thật nha! Bốn bộ chăn ga mà hơn 5000, cũng quá đắt rồi!”
Chu Mẫu Đan cũng đỏ ngầu cả mắt, mua đồ không nhìn giá quá thoải mái, Trần Hải Âu mua đều là thứ mà nàng có cắn răng cũng không nỡ mua.
Trần Hải Âu thật ra cũng không có tiền, lúc này là quét thẻ tín dụng, nhưng nàng không sợ chút nào, lúc nãy Dương Hạo mới chuyển cho con gái 5 triệu.
Mua mua đồ cho nhà, con gái thanh toán số tiền này cũng không quá đáng nha!
Về phần tại sao phải mua đồ đắt như vậy?
Đây là biệt thự 80 triệu nha, mua mấy thứ này nàng còn cảm thấy không xứng kìa!
Nhưng cũng hết cách rồi, tài lực của nàng có hạn, chỉ có thể mua mấy thứ này.
Triệu Tiểu Hồng lại tò mò hỏi: “Chị Âu, chị dọn nhà à? Mua nhiều chăn ga như vậy làm gì?”
“Ừm, dọn nhà. Lát nữa sẽ dẫn hai người qua tham quan nhà mới của tôi.” Trần Hải Âu cười ha ha đáp một câu.
“Hải Âu, cô chuyển đến tiểu khu nào vậy?”
Chu Mẫu Đan thăm dò một câu, đẳng cấp của tiểu khu có thể quyết định hoàn cảnh cư trú, cùng với tài lực của chủ nhân.
“Sơn Thủy Trang Viên.”
Trần Hải Âu nhàn nhạt đáp một câu, còn khẽ gẩy vài sợi tóc, ánh mắt thì liếc qua một bên như không có chuyện gì.
Trang bức nha.
Thần thái cũng rất quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận