Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 419: Chú Dương, mẹ em ở bên dưới

Chương 419: Chú Dương, mẹ em ở bên dưới
Tô Kiến Nghiệp thì tán thưởng gật đầu: “Tốt lắm! Chỉ cần đối phương có thực lực và ý nghĩ, tất cả đều có thể nói!”
Tô Tiểu Hi nói tiếp: “Trùng hợp là anh ấy cũng ở Sơn Thủy Trang Viên, ngay biệt thự số 6! Vừa rồi anh ấy có nói, ngày mai sẽ đến nhà bàn bạc!”
“Tốt, quá tốt rồi!!”
Tô Kiến Nghiệp nở nụ cười, nếu đối phương đồng ý đến nhà bàn bạc, vậy tỷ lệ thành công sẽ lớn hơn.
Tô Hồng Tinh lại chua chua nói một câu: “Quen bừa một người liền dẫn về nhà, đáng tin không?”
Tô Kiến Nghiệp nghe vậy thì bắt đầu mắng chửi: “Mày biết cái gì! Bình thường học theo em gái mày đi, đừng cả ngày chỉ biết đầu cơ trục lợi. . .”
Trong biệt thự số 6.
Dương Hạo và Tiểu bạch hoa cùng vào phòng tắm, vốn định cùng đi tắm, kết quả còn chưa bật nước, Tiểu bạch hoa đã bắt đầu thể hiện kiến thức mới học được.
Hai người dây dưa một lúc trong phòng tắm, Dương Hạo cảm thấy không gian quá nhỏ, liền bế Tiểu bạch hoa ra sân thượng.
Trần Nhược Hàm bày một xích đu trên sân thượng, bình thường có thể ngồi ngắm sao trăng gì đó, rất thoải mái.
Lúc này, cái xích đu lại có công dụng hoàn toàn mới, nó có thể đong đưa nhiều nước!
Nhưng sân thượng là không có cách âm, Tiểu bạch hoa không thể không nhắc nhở: “Chú Dương, mẹ em còn ở dưới nhà!”
“Nhẹ một chút nha. . .”
Tiểu bạch hoa không nhắc nhở còn tốt.
Dương Hạo nghe thấy nàng nói vậy thì càng hăng hái, cái này không khác gì thêm buff, nghĩ thôi đã thấy kích thích.
Dưới nhà đúng không!
Vậy thì nghe cho kỹ đi!
Dương Hạo cũng có thể thuận tiện thể hiện năng lực mạnh mẽ của mình!
Chuyện này vẫn rất quan trọng với đại đa số phụ nữ, nhất là cái tuổi như lang như hổ của chị Âu.
Phòng ngủ chính tầng 2.
Trần Hải Âu vừa tắm rửa xong, đang nằm trên giường chơi điện thoại, kết quả liền nghe thấy âm thanh ở trên lầu.
Nàng khẽ lắc đầu, vị Dương tổng này đã đến, nàng tất nhiên cũng biết sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng không ngờ lại vội vàng như thế, mới về nhà được bao lâu chứ.
Chủ yếu là âm thanh này. . .có vẻ quá mức nha.
Nàng vô thức liếc nhìn thời gian trên điện thoại, trong lòng nghĩ nhiều nhất 10 phút là có thể kết thúc nhỉ.
Hơn nữa đàn ông ở độ tuổi như Dương tổng, có lẽ cũng chỉ một lần.
Kết quả, chị Âu hiển nhiên là đánh giá thấp thực lực của Dương tổng!
10 phút trôi qua rất nhanh, cảm giác tiết tấu lại càng ngày càng mạnh!
Sau đó là mười phút thứ hai, thứ ba. . .
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mưa gió vẫn không có ý định dừng lại.
Trần Hải Âu triệt để choáng váng, đôi mắt đã trợn tròn.
Đàn ông ở tuổi này mà còn mạnh như vậy ư??
Cái này đã đổi mới nhận thức của nàng.
Trong lúc nhất thời, nàng không biết vui mừng thay con gái, hay là vui mừng thay cho bản thân mình!
Ban đầu chị Âu chỉ ôm tâm tư: Xem cậu có được không!
Nhưng dần dần, trong đầu nàng bắt đầu có hình ảnh, từ đó bắt đầu nhập cảm vào nhân vật.
Nàng đi đến ban công, âm thanh kia càng rõ ràng hơn. . .
Xích đu trên sân thượng còn không ngưng lung lay!
Trần Hải Âu thì nằm trên ghế mây, bắt đầu thi triển tay nghề của mình.
Lại qua một lúc!
Bão tố cuối cùng cũng dừng lại!
Chị Âu cũng kết thúc quá trình hô mưa của mình.
Tầng ba.
Dương Hạo bế Tiểu bạch hoa về phòng ngủ.
Nàng được thể nghiệm cảm giác hai lần nhảy lên khi ngồi trên xích đu, lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn vẫn còn rặng đỏ chưa rút, vô cùng mê người.
Đóa Tiểu bạch hoa này cuối cùng cũng được trải nghiệm vui sướng trong đó.
Hoàn toàn giống như chú Dương của nàng đã nói, ngoại trừ lúc ban đầu, về sau sẽ càng nhanh càng vui, chú Dương không lừa người!!
Sáng sớm hôm sau.
Trần Hải Âu chính tay chuẩn bị bữa sáng, tiếp đó gửi tin wechat cho Dương Hạo, bảo hắn và con gái xuống ăn sáng.
Kết quả chờ một lúc, chỉ có một mình Dương Hạo đi xuống.
“Nhược Hàm còn ngủ à?”
Thật ra Trần Hải Âu cũng đoán được, khả năng cao là con gái không dậy nổi, bởi vì tối qua âm thanh kéo dài đến 3 giờ sáng mới hoàn toàn biến mất.
Nếu không có gì bất ngờ, chắc là 3 hiệp, mà mỗi hiệp đều bốn năm mươi phút, loại cường độ này là khảo nghiệm rất lớn với thể lực, nàng còn lo con gái không thể thừa nhận cường độ mạnh như vậy, muốn tiếp nhận tất cả thay con gái nữa.
Cho nên con gái vẫn ngủ cũng là rất bình thường, trên thực tế nàng còn cảm thấy Dương Hạo cũng không xuống.
Nhưng là ‘mẹ vợ’, dù gì cũng phải chuẩn bị bữa sáng, có ăn hai không là chuyện của hai người.
Kết quả Dương Hạo lại xuống, con gái mình thì không.
Nàng liếc trộm Dương Hạo một chút, chỉ thấy trạng thái tinh thần rất tốt, không hề có loại cảm giác bị móc sạch.
Người này là quái vật à!
Giày vò cả đêm, sáng sớm lại tinh thần sức lực dồi dào!
Đổi lại thành người khác, nhất định còn đang ngáy o o.
Không đúng, nếu là một lão già khác, thì kịch bản tối qua sẽ không xuất hiện!
“Chị Âu, chào buổi sáng.”
Dương Hạo cười ha ha chào hỏi vị ‘mẹ vợ’ hơn mình 4 tuổi này.
Hôm qua hắn cố gắng phấn đấu, nguyên nhân rất lớn là bởi vì chị Âu này đang ở dưới lầu, hắn muốn thể hiện thực lực của mình cho đối phương biết.
“Nhược Hàm vẫn ngủ, chúng ta ăn trước đi.”
Dương Hạo ngồi xuống, thuận miệng trả lời vấn đề của Trần Hải Âu.
“Ừm, người trẻ tuổi chính là thích ngủ nướng!”
Trần Hải Âu oán trách một câu, nhưng nàng cũng biết hôm nay không phải con gái thích ngủ nướng.
Dương Hạo và vị ‘mẹ vợ’ này ngồi đối diện nhau, bởi vì ở nhà nên nàng chỉ mặc áo ngủ, tuy áo ngủ che kín thân thể, nhưng chất liệu tương đối mỏng lại bó sát người, mà dáng người nở nang săn chắc của Trần Hải Âu lại làm áo ngủ phình lên, cho người ta một loại cảm giác như một bà chủ vẫn còn phong vận.
“Ngày mà là hôn lễ của cháu ngoại tôi, Tiểu Dương, cậu xác định sẽ đi đúng không?” Trần Hải Âu múc thêm cho Dương Hạo một chén cháo, đồng thời mở miệng hỏi.
“Đúng vậy, cũng đã nói rồi mà!”
Trần Hải Âu nấu cháo trứng muối thịt nạc, một bát cháo ở trước mặt, hương thơm ngào ngạt, có vẻ rất ngon.
“Tôi chỉ xác nhận lại một chút thôi.”
“Dù sao cậu cũng rất bận nha, lỡ như có việc đột xuất thì sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận