Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 285: Phải có cảm giác tham dự mới được

Chương 285: Phải có cảm giác tham dự mới được
“Cảm ơn Kỳ Kỳ!”
Thái Mỹ Thần cười tủm tỉm tiếp nhận quà, có chút vui mừng, trong thời gian ở Giang Thành, nàng đã giúp cô cháu gái này không ít.
Hiện giờ, cháu gái sống tốt hơn, lại biết có qua có lại, tặng quà quý giá như vậy.
“Chủ nhiệm Thái, sinh nhật vui vẻ.”
“Chúc cô tiền đồ như gấm, tài vận hanh thông!”
Dương Hạo cũng đưa quà của mình.
Chỉ là hai câu chúc phúc này của hắn lại làm cho Thái Mỹ Thần muốn phun máu.
Câu chúc này chợt nghe qua thì dường như không có gì, nhưng vấn đề là hôm nay là sinh nhật Thái Mỹ Thần, Dương Hạo còn là lãnh đạo của nàng, kết quả lại chúc phúc trên phương diện sự nghiệp.
Đây là đang muốn nói, sau này làm việc cho tốt đi!
Sinh nhật, được một lãnh đạo như vậy chúc phúc!
Quả thực là quá hạnh phúc!!
Thậm chí còn để người làm thuê hạnh phúc đến ngạt thở!
“Dương tổng, anh quả thực là Dương Lột Da…”
Lưu Thúy bĩu môi, bất bình thay bạn thân.
Trong lòng thì lại nghĩ, dù anh là tổng tài, vậy cũng không làm gì được bà đây!
Nên nói nhất định phải nói!
Mà nói xong, nàng lại nhìn về phía bạn thân như đang tranh công.
Kết quả lại phát hiện bạn thân đang sững sờ nhìn chằm chằm chiếc túi trong tay, chính xác hơn là logo trên đó!
Lưu Thúy cũng nhìn theo, tiếp đó liền kêu lên: “Patek Philippe!!”
“Mỹ Thần, mở ra xem đi!’
Lưu Thúy rất tò mò bên trong có phải đồng hồ Patek Philippe thật hay không, hay chỉ là bao bì mà thôi.”
“Dương tổng, món quà này…”
Thái Mỹ Thần cũng coi như hiểu Dương Hạo, nếu túi mua sắm là Patek Philippe, vật bên trong không thể nào là hàng giả được.
Đồng hồ Patek Philippe, rẻ nhất cũng phải khoảng 150.000, món quà này quá quý giá.
Dương Hạo cười khóa tay: “Nghe bạn cô đi, mở ra xem chút!”
“Mỹ Thần, hay là để mình mở giúp…” Lưu Thúy đã không kịp chờ đợi.
“Vẫn là để mình tự mở đi!”
Thái Mỹ Thần cũng muốn thể nghiệm cảm giác bóc hộp Patek Philippe, thế là nàng bắt đầu mở ra dưới cái nhìn chăm chú của mấy cô gái.
Tiếp đó, chiếc đồng hồ do Giang Ngọc Kỳ chọn giúp đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
“Dĩ nhiên là series Gondolo!”
Lưu Thúy kinh ngạc há hốc miệng, là một người đại diện, nàng tương đối quen thuộc với các nhãn hiệu xa xỉ.
Series Gondolo của Patek Philippe hiện đang có 4 loại được bán trên thị trường, mà sinh nhật của vị Dương tổng này chính là một trong số đó, nhớ không nhầm thì giá khoảng 360 ngàn.
Sinh nhật cấp dưới, ông chủ lại tặng quà trị giá 360 ngàn!
Không phải đâu, quan hệ ông chủ và cấp dưới này là nghiêm túc sao??
Lưu Thúy vô thức nhìn Dương Hạo một chút, chủ động mở miệng nói: “Dương tổng, tôi thu lại lời nói vừa rồi.”
“Anh không phải là Dương Lột Da, mà là ông chủ tốt nhất cả nước!”
Dương Hạo nhún vai, cô gái này trở mặt rất nhanh: “Sắp ăn cơm rồi, tôi đi rửa tay.”
Nói xong, Dương Hạo liền quen việc dễ làm, đi vào phòng vệ sinh.
Mà hắn vừa đi, Đào Hạ đã không kìm được: “Chị Thúy Thúy…”
“Là Jessica!”
“A, chị Jessica, đồng hồ này rất đắt sao?” Đào Hạ tò mò hỏi.
Lương Tiểu Lộ cũng quan tâm vấn đề này, nàng chỉ biết Patek Philippe giống như rất đắt, cụ thể bao nhiêu thì lại không biết.
“Chiếc đồng hồ này tận 360 ngàn đấy! Các cô nói có đắt hay không?” Lưu Thúy hỏi vặn lại.
“A?”
“360 ngàn!!”
Đào Hạ và Lương Tiểu Lộ liếc mắt nhìn nhau, đều là ngơ ngác.
Cái giá tiền này đã vượt qua khỏi nhận thức của các nàng.
Hai người là giáo viên mầm non, lương tháng vẫn chưa đến 4000, mà người ta tặng quà sinh nhật lại tận 360 ngàn!
Cảm giác chênh lệch này không khỏi quá mãnh liệt!
“Không phải đâu, một chiếc đồng hồ mà tận 360 ngàn?”
“Cướp bóc cũng không ác như vậy!!”
Ngây người giây lát, Đào Hạ nhịn không được mà nói một câu.
“Dương đại ca quả nhiên vẫn là Dương đại ca!”
Lương Tiểu Lộ đã được kiến thức độ hào phóng của vị Dương đại ca này, nàng từng đi cùng Giang Ngọc Kỳ đến nhà Dương Hạo, không chỉ nhìn thấy căn nhà 688m2 kia, còn kiến thức cảnh Dương Hạo quét hàng ở Hermes.
Kết hợp với năng lực tiêu phí của đối phương hôm đó, tặng chiếc đồng hồ 360 ngàn hình như cũng hợp lý!
“Kỳ Kỳ, cậu không giật mình à?” Đào Hạ trong lúc vô tình lại liếc qua Giang Ngọc Kỳ một chút, phát hiện vị bạn học này lại bình tĩnh chơi điện thoại, nhịn không được mà tò mò hỏi một câu.
Đây chính là món quà 360 ngàn đấy!
Giang Ngọc Kỳ dĩ nhiên lại không nhìn.
“A…! Giật mình! Quá đắt rồi!!” Giang Ngọc Kỳ phối hợp.
Trong lòng thì lại oán thầm: 360 ngàn mà thôi, nếu Đào Hạ biết chiều nay ông chủ nhà mình đã xài hơn 90 triệu thì còn sốc thế nào!
“Kỳ Kỳ, cậu có thể để tâm một chút không? Diễn xuất quá kém rồi!” Đào Hạ nói.
Lương Tiểu Lộ thì phân tích: “Món quà này nhất định là do Kỳ Kỳ chọn, cho nên mới không kinh ngạc. Đúng không Kỳ Kỳ?”
Nghe nàng nói vậy, Thái Mỹ Thần cũng nhìn về phía cháu gái mình.
“Ừm, Dương đại ca hỏi là cô thích thứ gì. Cháu nhớ cô từng đưa cháu đi dạo Patek Philippe, tiếp đó đã nói đến chiếc đồng hồ này…” Giang Ngọc Kỳ đáp.
“Kỳ Kỳ, cô đúng thật là! Sao không không nói Mỹ Thần thích nhà!” Lưu Thúy lại trêu một câu.
“A…! Đúng nha! Để lần sau vậy!”
Giang Ngọc Kỳ cười gật đầu, trong lòng lại nghĩ nếu như mình nói nhà, nói không chừng ông chủ sẽ tặng thật.
Dù sao cũng mua một lúc 12 căn kìa!
Lúc này, Thái Mỹ Thần đã lấy đồng hồ ra, mà Lưu Thúy thì tiến đến bên tai nàng, hỏi nhỏ: “Mỹ Thần, không lẽ cậu ngủ cùng lãnh đạo rồi?”
“Không có!” Thái Mỹ Thần trợn mắt nhìn bạn thân một chút.
“Chúng ta thân như vậy, cũng không cần che giấu làm gì! Nói một chút đi…” Lưu Thúy chớp chớp mắt.
“Đã nói không có rồi!” Thái Mỹ Thần nhún vai: “Quan hệ rất trong sạch.”
“Được rồi! Còn tưởng có chuyện để hóng nữa!”
Lưu Thúy hơi thất vọng, theo nàng biết thì nếu bạn thân không thừa nhận, chắc hẳn là không có thật.
Lúc này, Dương Hạo rửa tay xong và đi ra.
“Trò chuyện gì mà vui vẻ vậy.”
Lưu Thúy cười tủm tỉm hỏi một câu: “Dương tổng, công ty anh còn tuyển người không?”
“Có lẽ còn.”
“Vậy anh thấy tôi có được không?” Lưu Thúy hỏi.
“Việc này cô hỏi chủ nhiệm Thái là được, tổng tài như tôi chỉ là khôi lỗi (con rối) thôi…” Dương Hạo cười nhún vai.
“Vậy tháng sau sinh nhật tôi, bây giờ vào làm có Patek Philippe không?” Lưu Thúy lại cười hỏi.
“Hả?” Dương Hạo ngẩn người, sau đó hỏi lại: “Đầu óc tôi hơi loạn, cô lặp lại câu đầu tiên đi.”
“Câu đầu tiên?” Lưu Thúy suy nghĩ một chút, nói: “Dương tổng, công ty anh còn tuyển người không?”
“Không!” Dương Hạo quả quyết trả lời.
“Hả??”
Lần này, Lưu Thúy ngây ngẩn cả người.
Mà đám người Thái Mỹ Thần và Giang Ngọc Kỳ thì đều cười lên.
“Dương tổng, anh là một tổng tài, sao nói ra còn thu hồi chứ!” Lưu Thúy bĩu môi nói.
“Vừa rồi đầu óc hơi loạn. Ừm, bây giờ hết rồi…”
Theo thang điểm của cha hack, Lưu Thúy nhiều nhất cũng chỉ là cấp bậc quái rừng, Dương Hạo tự nhiên không quá quan tâm đến nàng.
“Thúy Thúy, cậu nói đói bụng lắm rồi cơ mà! Bây giờ đông đủ rồi, có thể ăn cơm.” Thái Mỹ Thần mở miệng dàn xếp.
“Ừm, hôm nay mình phải uống với Dương tổng vài ly…”
Tiệc sinh nhật bắt đầu.
Mọi người để Thái Mỹ Thần thổi nến trước, tiếp đó liền nâng ly cạn chén.
Bởi vì chỉ có Dương Hạo là đàn ông, thân phận lại đặc thù, thế là hắn trở thành đối tượng bị mấy cô gái vây công.
Thật ra tửu lượng của Dương Hạo vẫn rất tốt, nhưng không chịu nổi nhiều người như vậy, nhất là còn có loại người thường xuyên xã giao như Lưu Thúy, giờ Dương Hạo cũng cảm thấy hơi choáng váng.
Nhưng có thể là tác dụng của Hoàng Kim Thánh Thể, tuy hắn hơi choáng váng, nhưng còn lâu mới đến mức say, ý thức vẫn rất rõ ràng.
Trái lại thì mấy cô gái một lòng muốn quá chén hắn, lại bắt đầu say rượu.
Trong có, Lương Tiểu Lộ và Đào Hạ kém nhất đã gục trên sô pha.
Thái Mỹ Thần một tay vịn trán, ánh mắt lơ lửng không cố định.
Mà tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ thì mặt mũi đỏ rực, ánh mắt mê ly.
Lúc này, tỉnh táo nhất có lẽ là Lưu Thúy, mặt nàng tuy rất đỏ, nhưng trạng thái tinh thần lại không tệ.
“Nào nào, lại mở thêm một chai!”
Dương Hạo bắt đầu tuyệt địa phản kích, hắn lại mở một chai Champagne, tiếp đó rót cho Thái Mỹ Thần và Lưu Thúy một chén.
Tiểu bảo mẫu nhà mình đã không thể uống nữa rồi.
Bằng không, kế hoạch NPC số 5 tối nay sẽ ngâm nước nóng.
Hắn cũng không thích thi thể không động đậy…
Loại việc này nhất định phải để tiểu bảo mẫu nhà mình có cảm giác tham gia mới được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận