Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 552: Nghe lời là được

Chương 552: Nghe lời là được
Bỗng nhiên bị điểm danh, Vu Cửu Cửu hơi giật mình, tiếp đó mới phản ứng lại, xem ra bây giờ là Cát Mẫn sốt ruột.
“Chuyện chọn ngày kết hôn, vẫn để Văn Văn và Đông Đông quyết định đi, cháu tôn trọng ý kiến của hai đứa!”
“Nếu như hai đứa cảm thấy vẫn chưa đến lúc, thì cũng có thể chờ một thời gian.”
Thật ra Vu Cửu Cửu có ấn tượng không tốt lắm với Cát Mẫn, tuy nàng chưa kết hôn, nhưng cũng hiểu kết hôn không phải chuyện của hai người, mà là hai gia đình.
Có một người mẹ vợ như Cát Mẫn, cũng không phải chuyện tốt với em trai nàng.
Nhưng cha con Mã Tử Lương và Mã Văn Văn lại cho nàng ấn tượng tốt hơn nhiều.
Đầu tiên, một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi như Mã Văn Văn lại có thể lựa chọn em trai của nàng, điều này khiến nàng khâm phục, nhất là điều kiện gia đình nàng như vậy, đồng ý hẹn hò thật ra cũng cần dũng khí lớn lao!
Sau khi gặp mặt, Mã Văn Văn tự nhiên và hào phóng, cũng khiến Vu Cửu Cửu thấy thưởng thức, mà Mã Tử Lương thì vừa nhìn đã biết là loại người hiền lành thật thà, trên người còn có khí chất của học giả.
Sau khi trò chuyện mới biết, đối phương là giáo viên trung học, rất phù hợp với khí chất trên người.
Cát Mẫn thì thuộc về nhân tố không xác định!
Nhưng Vu Cửu Cửu cũng biết, với điều kiện gia đình mình, nếu không có Dương Hạo giúp đỡ, Cát Mẫn cũng chướng mắt em trai nàng.
Bởi vậy, mối hôn sự này chủ yếu là xem ý kiến của em trai và Mã Văn Văn.
Đương nhiên, ý kiến của Dương Hạo cũng vô cùng quan trọng!
“Hay là tháng sáu đi!” Cát Mẫn lại cười nói: “Ngày 6 tháng 6 và ngày 9 tháng 6 đều là ngày tốt! Nếu là mùng 9, vừa hay có thể bắt kịp kỳ nghỉ tết Đoan Ngọ!”
Có điều, hôm nay đã là 520 rồi, nếu như vậy thì hôn lễ cũng chỉ còn nửa tháng nữa mà thôi.
“Không cần vội như vậy!”
Mã Văn Văn lắc đầu, thật ra nàng cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng cho việc kết hôn.
Tuy nàng thật sự rất thích Vu Đông Đông, nhưng dù sao hai người mới hẹn hò 3 tháng, dựa theo quá trình bình thường, kết hôn thì hơi sớm!
“Con cũng đã 25 rồi, sau khi kết hôn còn phải sinh con đúng không?”
“Nếu như tất cả thuận lợi, chờ sinh con xong cũng 27 tuổi rồi!”
“Lúc mẹ 27 tuổi, thì con đã 3 tuổi rồi!”
Cát Mẫn nói năng hùng hồn đầy lí lẽ, tiếp đó nhìn về phía Dương Hạo hỏi: “Tiểu Dương, cậu thấy thế nào?”
“Cháu cũng tôn trọng ý kiến của Văn Văn và Đông Đông!”
“Nhưng cá nhân cháu thì tán thành ý nghĩ của dì!”
“Kết hôn nha, nên sớm chứ không nên muộn!’
Trong việc kết hôn này, Dương Hạo và Cát Mẫn có chung lợi ích.
Dương Hạo muốn hoàn thành nhiệm vụ, còn Cát Mẫn thì không hi vọng bỏ lỡ cơ hội gả con gái vào gia đình ‘giàu có’.
Cho nên, hai người coi như là ăn nhịp với nhau.
Đều hi vọng Vu Đông Đông và Mã Văn Văn có thể kết hôn nhanh một chút!
Tất nhiên, Dương Hạo cũng không biết tiêu chuẩn của cha hack là sao, nếu như đính hôn là hoàn thành, vậy hắn cũng không vội vã.
“Đúng đúng đúng! Kết hôn nha, nên sớm chứ không nên muộn!”
Thấy Dương Hạo tán thành quan điểm của mình, Cát Mẫn tự nhiên vui vẻ ra mặt, bà vừa gật đầu vừa cầm điện thoại lên xem lịch vạn niên: “Ngày mùng 6 tháng 6 là ngày tốt, âm lịch là mùng 1 tháng 5, lịch vạn niên cũng ghi, ngày đẹp để kết hôn. . .”
“Chỉ là mùng 6 lại vào thứ năm, sợ bạn bè và người thân không rảnh!’
“Mùng 9 cũng là ngày đẹp, lại là tết Đoan Ngọ!’
“Tiểu Dương, cậu cảm thấy mùng 9 thế nào?”
Cát Mẫn lại trưng cầu ý kiến của Dương Hạo, bà cảm thấy hai người họ là có thể thống nhất ý kiến.
Dương Hạo quả nhiên gật đầu một cái: “Mùng 6 hay mùng 9 đều được, không có vấn đề! Dù gì nhà cửa cũng sửa sang sạch sẽ rồi, chỉ cần mua ít đồ gia dụng thôi!”
“Vậy quyết định mùng 9 đi!”
“Lão Mã, ông thấy thế nào?”
Cát Mẫn quay đầu nhìn chồng mình, hiện giờ Dương Hạo không phản đối, nếu Mã Tử Lương cũng không nói gì, bà cảm thấy mình có thể thuận thế chốt luôn.
Dù sao phụ huynh hai bên đã gật đầu!
Về phần con gái và Vu Đông Đông…
Ừm, chỉ là hai đứa trẻ, nghe lời phụ huynh là được.
Thật ra Mã Tử Lương cũng cảm thấy hơi vội, nhưng lúc này không tiện làm trái ý vợ mình, liền gật đầu nói: “Tôi không có ý kiến. Nhưng chuyện này vẫn phải xem Văn Văn và Đông Đông.”
“Hai đứa chúng nó có ý kiến gì chứ? Lúc trước còn đòi ở với nhau, lẽ nào bây giờ lại đổi ý?”
Cát Mẫn lại còn dùng phép khích tướng.
Mã Văn Văn quả nhiên cạn lời, nàng vô thức nhìn Vu Đông Đông một chút, sau khi có màng nhĩ nhân tạo, Vu Đông Đông cũng có thể nghe thấy.
Thật ra Vu Đông Đông muốn kết hôn sớm một chút, hắn cực kỳ thích Mã Văn Văn, trước khi gặp Mã Văn Văn, cuộc sống của hắn có thể nói là u ám, tuy Vu Cửu Cửu cực kỳ chiếu cố cậu em trai này.
Nhưng là một người câm điếc, Vu Đông Đông vẫn gặp rất nhiều khó khăn và kỳ thị trong cuộc sống hàng ngày.
Lâu dần, Vu Đông Đông cũng thiếu khuyết tự tin, mà Mã Văn Văn xuất hiện, tựa như một luồng sáng trong cuộc đời u ám của hắn, nàng hoạt bát vui tươi, trong khi yêu đương cũng không đối xử với Vu Đông Đông như một người khuyết tật, điều này khiến Vu Đông Đông thấy rất thoải mái, cũng cực kỳ quý trọng tình cảm của hai người.
Cho nên, Vu Đông Đông tự nhiên là muốn kết hôn sớm một chút, để cô gái này ở lại bên cạnh mình cả đời!
Cát Mẫn cũng hiểu đại khái ý nghĩ của Vu Đông Đông, liền nói với hắn: “Đông Đông, nếu cháu đồng ý ngày mùng 9 kết hôn, thì gật đầu đi!”
Vu Đông Đông nhìn Mã Văn Văn một chút, tiếp đó trịnh trọng gật đầu.
Trên vấn đề này, Vu Đông Đông không hề do dự!
“Được rồi!”
“Vậy quyết định như thế đi!”
Thấy Vu Đông Đông gật đầu, Cát Mẫn lập tức vỗ tay cười to, bà chỉ sợ đêm dài lắm mộng, quyết định thời gian kết hôn thì mới yên tâm hơn chút.
“Nếu đã chọn được ngày cưới rồi, vậy chúng ta trò chuyện vấn đề hôn lễ đi!”
“Tôi cũng không có yêu cầu gì với hôn lễ, chủ yếu là xem Văn Văn và Đông Đông. . .”
Cát Mẫn cũng không ngốc, bà biết mình không cần nhắc đến yêu cầu với hôn lễ, bởi vì có Dương Hạo ở đây, đẳng cấp của hôn lễ tuyệt đối không thấp.
Cho nên, bà có thể tỏ vẻ rộng lượng một chút.
“Vậy hôn lễ cử hành ở đây luôn đi!”
“Văn Văn, em cảm thấy thế nào?”
Dương Hạo nhìn về phía Mã Văn Văn, trưng cầu ý kiến của nàng, đối phương dù sao cũng là cô dâu mà.
Mọi người đều nói, cả đám cưới thì người để ý nhất chính là cô dâu, lời này dù hơi cực đoan, nhưng cũng có đạo lý nhất định.
“Cũng được!”
“Khách sạn này rất tốt, chỉ là thời gian hơi gấp, lại là ngày đẹp như tết Đoan Ngọ, chưa chắc đã đặt được chỗ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận