Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 302: Vị mỹ nữ kia, tự giới thiệu đi

Chương 302: Vị mỹ nữ kia, tự giới thiệu đi
Lúc Lưu Thúy và Tiêu Ngâm Thu đi đến phòng họp, bên trong đã gần đầy người.
Gần như tất cả lãnh đạo cao tầng của công ty đều có mặt, đám nghệ sĩ dưới cờ thì chỉ có mấy người ‘vô hình’, bởi vì nghệ sĩ có chút danh tiếng đều đi ra ngoài làm việc kiếm tiền rồi, cũng chỉ có loại nghệ sĩ ‘nửa đóng băng’ như Tiêu Ngâm Thu mới ở lại Giang Thành.
Sau khi tiến vào phòng hợp, hai người ngồi xuống một góc xó xỉnh, lúc này mọi người đều đang lo lắng về tiền đồ của mình, không ai quan tâm đến bọn họ.
Chờ khoảng 15 phút, anh em Trần gia vây quanh ông chủ mới đi vào phòng họp.
Mà sau khi nhìn thấy ông chủ mới, Lưu Thúy không khỏi giật mình, Tiêu Ngâm Thu ngồi bên cạnh nàng cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vị mỹ nữ làn da trắng lạnh này có trí nhớ rất tốt, nàng thoáng cái đã nhận ra vị chủ mới này chính là hàng xóm gặp được trong thang máy kia.
Bởi vì một câu ‘không ngờ cô lại ở dưới tôi’ của đối phương, khiến cho nàng có ấn tượng rất sâu.
Mà sau lần gặp mặt ngẫu nhiên kia, nàng liền dán nhãn hiệu lên người vị hàng xóm này: Háo sắc.
Nhưng mà, hàng xóm háo sắc này dĩ nhiên lại thành ông chủ mới của nàng!
So với Tiêu Ngâm Thu, Lưu Thúy càng kinh hãi hơn, bởi vì mấy ngày trước nàng còn ngồi uống rượu với vị này, đồng thời còn dùng đối phương làm đối tượng để ‘tự chơi tự sướng’.
Lúng túng hơn là, khi nàng tự chơi tự sướng hình như còn bị đối phương phát hiện!
Sau khi bỏ chạy khỏi nhà của bạn thân, Lưu Thúy còn đang mừng thầm, cũng may sau này họ sẽ không tiếp xúc, bằng không quá lúng túng.
Kết quả, mới được vài ngày, dĩ nhiên lại gặp lại.
Hơn nữa, nàng còn trở thành thuộc hạ của đối phương.
Không nhìn thấy tôi, không nhìn thấy tôi. . .
Lưu Thúy cúi đầu, trong lòng yên lặng cầu nguyện.
Tuy thời khắc lúng túng chung quy vẫn sẽ đến, nhưng nàng hi vọng giờ phút đó đến càng muộn càng tốt.
Hội nghị này thật ra chỉ là một nghi thức giao tiếp, từ hôm nay trở đi, truyền thông Thiên Mỹ đã kết thúc thời đại ‘anh em Trần gia’, tiến vào ‘thời đại Dương tổng’.
Dương Hạo vẫn giữ sách lược cũ như lúc ở Nghiệp báo Giang Thành, trước khi quen thuộc với công ty và nhân viên, bảo trì vẻ cao ngạo và lạnh lùng.
Trong cuộc họp, hắn chỉ giới thiệu sơ qua về mình, lại nói vài câu không mặn không nhạt rồi kết thúc.
Giá trị của truyền thông Thiên Mỹ hơn Nghiệp báo Giang Thành mười mấy lần, một con quái vật khổng lồ như vậy, muốn hiểu rõ kết cấu phe phái bên trong nội bộ công ty thì không phải là chuyện nhỏ, cho nên hôm nay Dương Hạo chủ yếu là lộ cái mặt, lại làm quen với một số lãnh đạo cao tầng của công ty.
Bởi vậy sau khi hắn kết thúc, các lãnh đạo cao tầng của công ty lập tức giới thiệu bản thân, bởi vì trí lực lên đến 100 điểm, nên đầu óc của hắn là không phải bàn, cộng thêm cái hack ‘xem qua là nhớ’, khiến cho hắn có thể nhớ kỹ mỗi một người.
Ánh mắt của hắn liếc qua phòng hợp, muốn ghi nhớ mỗi một khuôn mặt ở đây.
Mà trong quá trình này, hắn dĩ nhiên lại phát hiện ra một người quen.
Tuy Lưu Thúy đang cúi đầu, cố gắng che giấu mình, nhưng Dương Hạo dù sao cũng từng ngồi uống rượu với đối phương, hơn nữa còn chỉ là vài ngày trước.
Huống hồ cô gái này còn YY mình, Dương Hạo có ấn tượng rất sâu.
Trùng hợp thật!
Đang lo không có người quen để hỏi đây!
Chờ đám lãnh đạo cao tầng giới thiệu xong, Dương Hạo bỗng nhiên chỉ chỉ vào góc xó xỉnh của phòng họp, đúng là vị trí của Lưu Thúy: “Vị mỹ nữu kia, giới thiệu bản thân một chút đi.”
Thấy ông chủ mới bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lưu Thúy, biểu cảm khác nhau.
Lưu Thúy là một nhân viên lâu năm ở truyền thông Thiên Mỹ, nhưng nàng chỉ là một tiểu tổ trưởng ở bộ phận nghệ sĩ, cấp bậc còn lâu mới đủ tư cách đối thoại với vị Dương tổng này.
Hơn nữa, trong một công ty truyền thông có mỹ nữ như mây mà nói, tướng mạo của nàng cũng không có ưu thế gì đáng nói, cho nên tất cả mọi người đều khó hiểu vì sao ông chủ mới lại điểm danh nàng.
Lưu Thúy bị điểm danh trước mặt mọi người, mặt hiện lên vẻ không còn luyến tiếc gì cuộc sống này nữa, nàng cảm thấy mình đã ẩn giấu rất tốt, kết quả vẫn bị phát hiện!
“Dương tổng, tôi là Lưu Thúy của bộ phận nghệ sĩ, là tổ trưởng tổ 4, phụ trách đại diện và huấn luyện người mới, trước mắt đang đi với Tiêu Ngâm Thu và mấy người mới.”
Lưu Thúy đứng lên, kiên trì tự giới thiệu.
“Ừm, ngồi đi.”
Dương Hạo nhẹ nhàng khoát tay, tiếp đó bổ sung: “Tan họp thì đến phòng làm việc của tôi một chuyến.”
“A! Vâng!”
Lưu Thúy chỉ là một người đại diện nhỏ, tự nhiên không dám có dị nghị gì.
Nhưng ánh mắt của tất cả mọi người đều hơi thay đổi, bị ông chủ mới điểm danh, đây là được ông chủ mới coi trọng rồi?
Hay là hai người đã quen biết từ trước?
Khả năng thứ hay không cao lắm, bằng không Dương Hạo không cần để nàng tự giới thiệu.
Hoặc là nói tên tuổi của Tiêu Ngâm Thu đưa đến tác dụng?
Cho dù là giới giải trí, thì vị Tiêu nương nương này cũng là mỹ nhân đỉnh cấp, ông chủ mới đại khái là nhìn trúng Tiêu Ngâm Thu, nên mới tìm Lưu Thúy nói chuyện trước nhỉ?
Khả năng này rất cao!
Người đang ngồi ở đây đều là người lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, rất nhanh đã phân tích ra nguyên nhân trong đó.
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán dựa theo thông tin đã biết.
Sau khi Lưu Thúy ngồi xuống, Tiêu Ngâm Thu liền đặt điện thoại của mình lên đùi nàng, trên màn ảnh là khung chat wechat, bên trong có mấy chữ: Chị Thúy, chị biết ông chủ mới?
Nhiều người như vậy, ông chủ mới lại điểm danh người đại diện của mình, Tiêu Ngâm Thu tự nhiên rất tò mò.
“Ừm, tối nay sẽ nói tỉ mỉ.”
Lưu Thúy cũng gõ chữ trên điện thoại.
Tiêu Ngâm Thu hơi kinh ngạc gật đầu, cũng không hỏi gì nữa.
Hội nghị kết thúc.
Dương Hạo dẫn tiểu thư ký Từ Nhã Lỵ rời đi trước, tiếp đó Lưu Thúy liền trở thành tiêu điểm của mọi người.
“Chị Thúy, chị quen ông chủ mới ư?”
“Chị Thúy, ông chủ mới có lai lịch gì vậy?”
“Chị Thúy, phú quý đừng quên mọi người nha!!”
“. . .”
Đám đồng nghiệp có quan hệ khá với Lưu Thúy đều tiến lên tìm hiểu tin tức.
Lưu Thúy thì ra vẻ mờ mịt, xua tay nói: “Tôi cũng mới gặp lần đầu thôi, mọi người đừng đoán bừa.”
Nàng tự nhiên sẽ không nói thật với đám đồng nghiệp lòng mang ý xấu này.
Văn phòng tổng tài nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà này, tầng 42.
Lúc trước anh em Trần gia làm việc ở tầng này, mà bây giờ toàn bộ tầng này thuộc về Dương tổng!
Văn phòng của Đại Trần tổng rộng hơn một chút, bên cửa sổ sát đất còn có một chiếc máy tập đánh golf, thỉnh thoảng có thể chơi hai gậy.
Dương Hạo cũng không hiểu trò này, nhưng không trở ngại hắn chơi thử.
Khi Dương Hạo đang chơi quên cả trời đất, tiểu thư ký Từ Nhã Lỵ đã dẫn Lưu Thúy vào văn phòng.
“Tổ trưởng Lưu, mời ngồi.”
Dương Hạo tiện tay chỉ chỉ sô pha tiếp khách.
“Dương tổng, không ngờ anh lại thành sếp mới của tôi!”
“Tôi tin rằng dưới sự lãnh đạo anh minh của anh, Thiên Mỹ chúng ta nhất định sẽ huy hoàng “
Lưu Thúy tươi cười đầy mặt, che giấu nội tâm bối rối và lúng túng của mình.
“Sao đêm đó cô lại đi?”
Dương Hạo thì vô tình kéo đề tài về cái đêm khiến Lưu Thúy vô cùng xấu hổ kia.
“A…”
Nụ cười trên mặt Lưu Thúy cứng lại ở khóe miệng, trong lòng đang điên cuồng chửi bởi vị Dương tổng này một trăm lần.
Hết chuyện để nói rồi đúng không!
Tôi lúng túng thì anh rất vui vẻ?
“Lúc đó uống hơi nhiều! Tỉnh rượu xong thì tôi đi về.” Lưu Thúy buồn bực giải thích.
Dương Hạo không trả lời ngay, mà đẩy một gậy.
Quả bóng golf rơi vào lỗ!
Yes!!
Dương Hạo hơi quơ quơ tay, cảm giác một gậy vào lỗ đúng là không tệ.
Hắn để gậy xuống, tiếp đó ngồi xuống đối diện Lưu Thúy: “Tổ trưởng Lưu, không cần khẩn trương.”
“Tôi tìm cô là vì muốn biết một số tình huống trong nội bộ công ty, cô nói tất cả những chuyện mình biết cho tôi đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận