Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 220: Tiểu bảo mẫu không thể chỉ ngủ với con gái

Chương 220: Tiểu bảo mẫu không thể chỉ ngủ với con gái
Lý Mạn Thù kinh ngạc, nàng không ngờ lại còn có thể làm như vậy.
Nàng nghiêm túc suy nghĩ một chút, nếu như không thể tái hôn, đây cũng là một cách hay.
Ừm, hình như có một người đàn ông họ Lôi đã từng làm như vậy, muốn biến vợ cũ thành tiểu tam!
Quả nhiên, đàn ông không có tên nào là tốt!
Đều là được voi đòi tiên!
Tuy nhiên, Lý Mạn Thù lại nghĩ sai cho Dương Hạo rồi, nếu như hai người không phải vợ chồng trước, có lẽ còn có thể.
Cái thân phận chị vợ của nàng có lẽ còn có buff, nhưng tình huống của hai người lại khác.
Dương Hạo là kẻ trong mắt không chứa một hạt cát, không thể nào tiếp nhận một người phụ nữ từng phản bội mình!
Cho nên, đây chung quy là ảo tưởng của hai người phụ nữ này mà thôi!
“Nếu Dương Hạo và Mạn Ny ở bên nhau thật, cũng là chuyện tốt với Hề Hề. Không cần lo lắng vấn đề Hề Hề bị mẹ kế đánh đập mắng chửi.” Đào Dĩnh lại mở miệng nói.
“Ừm, cái này cũng đúng.” Lý Mạn Thù gật đầu: “Nhưng phương án tốt nhất vẫn là tái hôn.”
Vị vợ trước này vẫn không từ bỏ suy nghĩ tái hôn, làm tiểu tam làm thơm bằng chính cung.
Đây chẳng qua là hạ hạ sách mà thôi!
“Có thể tái hôn đương nhiên là tốt nhất, chỉ là quá khó.” Đào Dĩnh lắc đầu.
“Khó cũng phải thử một lần!!”
Lý Mạn Thù cắn răng, nghĩ đến biệt thự Giang Trung Hào Đình, Tinh Vân Loan và cổ phần tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành, nàng lập tức tràn đầy động lực.
Chỉ cần có thể tái hôn, những thứ này đều là của nàng!!
Hôm sau.
Bố mẹ vợ lái xe trở về quê nhà huyện Cốc Thành.
Bởi vì có chức năng lái tự động, nên không cần lo vấn đề một mình Lý Bảo Quân lái đường dài.
Chỉ có thể nói chức năng này của Aito rất tuyệt khi lái xe đường dài.
Hai ngày không để ý đến việc ‘triều chính’, hôm nay Dương Hạo lại đến văn phòng đúng giờ.
Mà văn phòng tổng tài lại có người mới.
Là trợ lý do Thái Mỹ Thần đích thân tuyển.
Đây cũng là ý của Dương Hạo, tuyển một người có thể làm việc, dù sao Vương Băng Như cũng là thực tập sinh đi cửa sau, năng lực có hạn, hơn nữa chỉ làm vài tháng là sẽ đi học nghiên cứu.
Cho nên nhất định phải tuyển thêm một trợ lý có năng lực.
Hai ngày nay, Thái Mỹ Thần đã xử lý chuyện này, thế là văn phòng tổng tài từ bốn đóa hoa, tiến vào thời đại năm đóa hoa.
Trợ lý mới tên là Phạm Lâm Lâm, ngoại hình khá tốt, chỉ là hơi thấp, thật ra cũng không thể nói là thấp, chủ yếu là bốn người còn lại trong văn phòng tổng tài đều khá cao, Tôn Tâm Di cao 1m72, Vương Băng Như là 1m7, Thái Mỹ Thần 1m68, Từ Nhã Lỵ cũng 1m66.
Nhưng khi năm đóa hoa của văn phòng tổng tài đừng cạnh nhau thì vẫn tương đối đẹp mắt, nhất là thời tiết đã nóng, mọi người bắt đầu ăn mặc mát mẻ hơn, phóng mắt nhìn qua, toàn là chân dài trắng lóa mắt.
“Dương tổng, đây là trợ lý mới Phạm Lâm Lâm.”
Thái Mỹ Thần đang giao việc cho Phạm Lâm Lâm, thấy vị tổng tài Dương Hạo này đến, vội vàng dừng lại.
“Chào Dương tổng.”
Giọng nói của Phạm Lâm Lâm còn rất ngọt.
“Ừm.
Dương Hạo khẽ vật đầu, cũng khá vừa ý với ngoại hình của vị trợ lý mới này.
Về phần năng lực làm việc, Dương Hạo căn bản không cần lo, có thể được Thái Mỹ Thần chọn, chứng tỏ năng lực không có vấn đề.
Giới thiệu trợ lý xong, Thái Mỹ Thần còn nói thêm: “Dương tổng, tôi còn có việc báo cáo với ngài.”
“Ừm, đi theo tôi.”
Dương Hạo khoát tay, đi vào văn phòng, thuận tiện cắn một tấm thẻ học tập.
Nhiệm vụ giai đoạn này chính là học tập, khi hắn cảm thấy năng lực của mình còn chưa đủ, thì sẽ không làm ra quyết định quan trọng nào.
Hai người ngồi xuống sô pha, Thái Mỹ Thần liền báo cáo kiêm giảng giải nội dung công việc của hai ngày này, tiếp đó lại đề nghị thành lập ‘bộ phận nhân viên truyền thông mới’.
“Bộ phận nhân viên truyền thông mới khác biệt với nhân viên truyền thống, tập đoàn chúng ta vẫn đang đi theo con đường nhân viên truyền thống, mấy năm nay thu nhập từ quảng cáo vẫn luôn giảm xuống, cho nên, tôi cảm thấy thành lập bộ phận nhân viên truyền thông mới là cần thiết.”
Thái Mỹ Thần trình bày cặn kẽ lợi ích của việc thành lập bộ phận nhân viên truyền thông mới, thậm chí đã quy hoạch phương hướng phát triển cho bộ phận này.
“Ừm, cũng được.”
Dương Hạo gật đầu, trung tâm hoạt động truyền thông mới đã thành lập, thành lập một bộ phận nhân viên truyền thông mới là không có vấn đề, huống chi đây cũng là xu thế phát triển.
“Dương tổng, ngài có nhân tài thích hợp không? Tốt nhất là người có kinh nghiệm hoạt động trong truyền thông truyền thống và truyền thông mới.”
“Nếu như không có, tôi sẽ công khai thông báo tuyển dụng.”
Thật ra Thái Mỹ Thần chỉ thuận miệng hỏi thôi, biểu hiện coi trọng ý kiến của vị tổng tài này.
Dưới cái nhìn của nàng, vị tổng tài quen vung tay này cũng lười quản chuyện này.
Nhưng khi nghe Thái Mỹ Thần nói vậy, Dương Hạo lập tức nghĩ đến ‘Ngọa Long tiên sinh’ Lưu Tử Phong vẫn chờ mình triệu hoán kia.
Trước khi bán xe, tên này đã bán rượu, bán thực phẩm chức năng… vẫn luôn làm công việc tiêu thụ, về sau từ một nhân viên bình thường trở thành quản lý một cửa hàng Audi 4S.
Mà sau khi video ngắn phát triển, Lưu Tử Phong bắt đầu để nhân viên cửa hàng livestream, trước mắt tài khoản của cửa hàng 4S đã có hơn 400.000+ fan.
Đúng là một nhân tài hiểu cả truyền thông truyền thống lẫn mới.
Tất nhiên, đây chỉ là thứ yếu, chủ yếu Phong huynh là người nhà, đáng tin.
“Tôi đã có ứng cử viên cho người phụ trách của bộ phận nhân viên truyền thông mới.” Dương Hạo cho câu trả lời khẳng định.
“A, vậy là tốt nhất!”
Thái Mỹ Thần hơi bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu một cái.
“Dương tổng, còn có một việc nữa, cổ đông thứ ba của tập đoàn, Ngô đổng sự (ghế trong ban giám đốc) đang bán cổ phần của mình, dường như không có lòng tin với tổng tài là ngài.” Thái Mỹ Thần nghiêm túc nói.
Kết cấu cổ phần của tập đoàn Nghiệp báo Giang Thành bây giờ là: Chính phủ chiếm 51%, Dương Hạo chiếm 28%, Ngô Chấn Đào.
“Cô đi thương lượng đi, chúng ta sẽ thu mua 10% cổ phần đó.”
Dương Hạo quyết định rất quyết đoán, chủ yếu là hôm qua vừa nhổ lông dê của cha hack, trong tài khoản còn có 9 chữ số, bỏ mấy chục triệu mua cổ phần của Ngô Chấn Đào là thừa sức.
“Vâng, vậy hôm nay tôi sẽ đi thương lượng với Ngô đổng sự.”
Thái Mỹ Thần lên tiếng, tiếp đó liền đứng dậy cáo từ, chuẩn bị ra ngoài làm việc.
Dương Hạo liếc nhìn vị chủ nhiệm của dáng người nở nang này, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, mở miệng hỏi: “Chủ nhiệm Thái, cô năm nay 33 đúng không?”
“Vâng.”
Thái Mỹ Thần hơi buồn bực gật đầu một cái, trong lòng thì đang oán thầm vị tổng tài này không lễ phép: Không nên hỏi tuổi tác của một cô gái, đây là lễ nghi khi xã giao, được chứ!
33 tuổi, chính là trừ 9 điểm.
Dương Hạo lại quan sát Thái Mỹ Thần một phen, hắn cảm thấy đối phương sẽ được khoảng 90 điểm, ưu điểm là năng lực làm việc mạnh, khuyết điểm là ngoại hình không bằng Di Bảo và cô em vợ của mình.
Cho nên vị chủ nhiệm này không phải ứng cử viên sáng giá nhất cho chức NPC số 4, nếu như chờ thêm một năm, có lẽ sẽ trực tiếp chuyển hóa thành buff.
Nếu như là NPC đầu 80 điểm, vậy còn không có giá trị cao bằng buff.
Hai ngày nay, Dương Hạo đang nghĩ đến chuyện NPC số 4, bởi vì nhiệm vụ của NPC số 3 Di Bảo rất khó làm, phải có NPC mới để bù đắp mới được.
Bằng không thì không có nhiệm vụ ngon nào!
“Dương tổng, không có chuyện gì thì tôi ra ngoài trước!”
Thấy Dương Hạo hỏi tuổi xong thì không nói tiếp, Thái Mỹ Thần liền chủ động mở miệng.
“Ừm đi làm đi.”
Dương Hạo lấy lại tinh thần thì nhẹ nhàng khoát tay, thả vị buff tương lai này đi.
Sau khi loại bỏ Thái Mỹ Thần, Dương Hạo lại tính toán ứng cử viên cho NPC số 4, trước mắt tiếp xúc tương đối nhiều và có chút tình cảm, ngoại trừ cô em vợ Lý Mạn Ny ra, chắc là tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ và bạn gái tạm thời Quan Manh Manh.
Tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ mỗi ngày đều lúc ẩn lúc hiện trước mặt mình, khuôn mặt và dáng người đều không thua Di Bảo, nếu như không thăng cấp chức năng cho vị tiểu bảo mẫu này thì hơi đáng tiếc.
Là một tiểu bảo mẫu, không thể chỉ ngủ cùng con gái chủ nhân là được, mà còn phải chú ý đến cảm nhận của chủ nhân, phải không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận