Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 442: Lại gặp thiên kiêu

Chương 442: Lại gặp thiên kiêu
“Mau đi thay quần áo đi. Không cần lo, cũng không phải chuyện lớn gì!” Dương Hạo an ủi một câu, lại hỏi: “Đúng rồi, ở đồn cảnh sát nào?”
“Đồn cảnh sát Tuyền Dương!”
Tiểu bảo mẫu nói xong liền tranh thủ trở về phong thay quần áo.
Dương Hạo thì cảm thấy cái đồn cảnh sát Tuyền Dương này rất quen tai.
A, nhớ rồi!
Đây không phải đồn cảnh sát của vị thiên kiêu giới cảnh sát kia sao!
Lúc trước Triệu Kim Long dẫn người đến câu lạc bộ gây sự, về sau liền đến đồn cảnh sát Tuyền Dương để hòa giải.
Vị cảnh sát Mã Thiên Kiều kia còn tìm Dương Hạo so tài kìa.
Dương Hạo lập tức gọi điện cho cô nàng màu sắc, giờ này Hoàng Thanh vẫn còn ở câu lạc bộ, điện thoại vang lên một lúc mới nghe máy.
“Anh Hạo, anh muốn đến câu lạc bộ sao?”
Dương Hạo gọi điện thoại vào giờ này, Hoàng Thanh liền cho rằng hắn muốn đến chơi, hoặc là chiêu đãi bạn bè gì đó.
“Không phải, em có người quen ở đồn cảnh sát Tuyền Dương đúng không?”
“Ừm, sở trưởng Vương Hữu Sơn!”
“Bọn họ bắt được một người tên Giang Tiểu Hải, tội chơi gái, em chào hỏi một câu. . .”
“Ok! Em lập tức gọi điện thoại cho ông ta!”!
Cô nàng màu sắc đáp ứng luôn, rồi cúp máy.
Chờ Dương Hạo và tiểu bảo mẫu đi ra cửa, Hoàng Thanh lại gọi đến.
“Anh Hạo, đã nói chuyện rồi, bên kia nói chỉ vi phạm lần đầu nên không nghiêm trọng lắm, đi qua nộp phạt là có thể đi về.”
“Ừm, anh biết rồi.”
“Có cần em qua đó không?”
“Không cần, em làm việc đi!”
Kết thúc trò chuyện, Dương Hạo ôm vai tiểu bảo mẫu nói: “Đã chào hỏi rồi, đi qua nộp phạt là sẽ được cho về.”
“Ừm. Dương đại ca, may mà có anh, bằng không em cũng không biết nên làm gì bây giờ.”
Tiểu bảo mẫu tựa vào ngực Dương Hạo, loại cảm giác có chỗ dựa này làm cho nàng rất có cảm giác an toàn.
Đồn cảnh sát Tuyền Dương cách Tinh Vân Loan không quá xa, lái xe khoảng 20 phút là đến.
Trong phòng trực ban, Dương Hạo nhìn thấy hai người quen cũ, một là sổ trưởng (đồn trưởng) Vương Hữu Sơn, một là cảnh sát Mã Thiên Kiều xinh đẹp muốn so tài với hắn kia.
Hai người nhìn thấy Dương Hạo đến thì đều bất ngờ, lần trước hắn đến cùng Hoàng Thanh, hơn nữa hai người đều biết hắn có quan hệ không tầm thường với Hoàng Thanh, kết quả hôm nay lại dẫn theo một cô nàng xinh đẹp khác.
Hơn nữa dung mạo của cô nàng này còn không thua kém Hoàng Thanh, nhưng hai người thuộc về hai loại hình khác nhau, cũng không tiện so sánh.
Đồng thời cô nàng này kéo tay Dương Hạo đi vào đồn, hiển nhiên là quan hệ không tầm thường, phát hiện này làm cho Mã Thiên Kiều mừng thầm, nàng vẫn luôn không hợp với Hoàng Thanh.
Ừm, cô bị cắm sừng rồi!1
“Chào đồng chí, tôi là Giang Ngọc Kỳ, chị gái của Giang Tiểu Hải.”
Tiểu bảo mẫu đi đến trước cửa sổ phòng trực ban và tự giới thiệu.
“Đi vào thủ tục rồi nộp tiền phạt đi.”
Bởi vì Hoàng Thanh đã bắt chuyện, nên Vương Hữu Sơn cũng không nói nhảm.
“Được!”
Giang Ngọc Kỳ và Dương Hạo tiến vào phòng trực ban, nàng cầm một bản kê khai từ tay Mã Thiên Kiều, đăng ký và ký tên.
Lần này không chỉ có Giang Tiểu Hải bị bắt, khi Giang Ngọc Kỳ đang kê khai, lại có hai phụ nữ trung niên hùng hùng hổ hổ đi vào, từ cuộc đối thoại của họ, có thể biết là chồng họ là bạn thân, và cùng bị bắt vào đây.
Quả nhiên, anh em tốt là cùng chung hoạn nạn!
“Dương tổng, hút thuốc.”
Vương Hữu Sơn khách khí đưa cho Dương Hạo một điếu Hoa Tử, ông có ấn tượng rất sâu với Dương Hạo, đối phương không chỉ một người đánh mấy tên lưu manh, mà còn là tổng tài có giá trị con người chục tỷ.
Nếu là bình thường, một sở trưởng (đồn trưởng) nhỏ như ông cũng không gặp được người ta.
“Ừm, cảm ơn.”
Dương Hạo nhận lấy điếu thuốc, Vương Hữu Sơn lập tức ân cần châm giúp.
“Dương tổng, Giang Tiểu Hải kia là nhân viên công ty anh đúng không?”
Chơi gái và bị bắt, tự nhiên phải hỏi rõ ràng thông tin gia đình và chỗ làm.
“Ừm, là lái xe bên tôi.” Dương Hạo hút thuốc, thuận miệng hỏi: “Chuyện hôm nay là thế nào vậy?”
“Chúng tôi nhận được tố cáo từ quần chúng, đột kích và kiểm tra một tiệm làm tóc, kết quả cậu ta đang ở trong phòng, vừa cởi quần áo và chưa kịp làm gì. . .”
Vương Hữu Sơn cười lắc đầu, Giang Tiểu Hải bị bắt rất đúng lúc, bọn họ vừa tiến vào phòng thì tên nhóc này mới leo lên người cô gái kia, có thể nghĩ biểu cảm của Giang Tiểu Hải lúc đó.
Vương Hữu Sơn là cảnh sát lâu năm, đã nhìn thấy rất nhiều chuyện như vậy, lúc này chỉ mang chuyện của Giang Tiểu Hải ra làm chuyện vui để chia sẻ với Dương Hạo mà thôi.
Cơ hội hút thuốc và nói chuyện với tổng tài chục tỷ là không nhiều, nên Vương Hữu Sơn nói khá nhiều, còn kể sinh động như thật.
Dương Hạo đúng là chưa có loại trải nghiệm này, nên cũng nghe say sưa.
Nhưng Dương Hạo không chú ý đến, Mã Thiên Kiều vẫn luôn dùng khóe mắt liếc trộm hắn, vị hoa khôi giới cảnh sát này vẫn rất tò mò với Dương Hạo.
Đây là bạn trai của Hoàng Thanh, bây giờ lại dẫn theo một cô nàng xinh đẹp như Giang Ngọc Kỳ, là chân đạp hai thuyền điển hình!
Cặn bã!
Nhưng nàng cũng rất muốn so tài với tên cặn bã này.
Hành hung cặn bã!
Nghĩ thôi đã thấy sướng rồi.
Có điều, nàng cũng có băn khoăn riêng, đối phương là tỷ phú đấy.
Chẳng may đánh hỏng thì không dễ giải quyết!
Mã Thiên Kiều nhỏ giọng hỏi Giang Ngọc Kỳ: “Có thể hỏi một câu ngoài lề không, cô và người kia có quan hệ gì?”
“Đó là ông chủ của tôi.”
Giang Ngọc Kỳ cũng không biết vì sao cô cảnh sát này lại hỏi vậy, nên chỉ cho một câu trả lời chung chung.
“Ông chủ à…”
Mã Thiên Kiều tự nhiên không tin, vì lúc đi vào Giang Ngọc Kỳ vẫn kéo tay Dương Hạo.
Hơn nữa bây giờ là nửa đêm, cô và ông chủ lại ở cùng nhau!!
Thủ tục xong xuôi, lại nộp tiền phạt.
Giang Tiểu Hải được dẫn ra ngoài, vẻ mặt hắn như đưa đám, không dám nhìn thẳng vào chị gái.
“Anh bạn trẻ, lần sau đừng đến mấy chỗ như vậy nữa, nhất định phải lấy đó làm gương.”
Vương Hữu Sơn xem như thực hiện nghĩa vụ của cảnh sát, tiến hành phê phán giáo dục Giang Tiểu Hải một chút.
“Nhất định nhất định, đã làm phiền mọi người rồi!”
Giang Tiểu Hải còn rất lễ phép.
“Hi vọng cậu nói được làm được. Nếu như để cho tôi bắt được lần nữa, thì không phải chỉ phạt tiền đâu, nhất định phải câu lưu.”
Vương Hữu Sơn lại nghiêm túc cảnh cáo.
Lần này Giang Tiểu Hải cũng được xử nhẹ, đầu tiên là vi phạm lần đầu, thứ hai là vì hắn còn chưa chính thức hoàn thành giao dịch mua bán, tình tiết hơi nhẹ.
Trên thực tế thì tình huống này cũng là thông báo cho người nhà, phạt tiền, chứ không nhiều người bị giam giữ.
Nhưng lần này Giang Tiểu Hải sẽ có án cũ, nếu bị bắt lần nữa, vậy thì phải câu lưu.
Giang Tiểu Hải vỗ ngực đảm bảo: “Nhất định sẽ không tái phạm!”
Vương Hữu Sơn không nói gì nữa, mà cười với Dương Hạo: “Dương tổng, tôi đưa mọi người ra ngoài.”
“Sở trưởng Vương, ông quá khách khí rồi. Lần này làm phiền, có gì cần hỗ trợ cứ liên hệ tôi.”
Ra ngoài, Dương Hạo cũng khách khí đáp lại.
“Được, nói không chừng sau này còn có việc cần nhờ Dương tổng thật!”
Vương Hữu Sơn nhiệt tình đưa ba người Dương Hạo đến cửa đồn cảnh sát, mãi đến khi ba người lên xe thì ông mới quay về.
Ba!!
Chờ xe khởi động, Giang Ngọc Kỳ đã nhịn nửa ngày, trực tiếp cho em trai một cái tát mạnh.
“Đầu óc em có vấn đề đúng không! Dĩ nhiên lại làm chuyện này, em nghĩ gì thế??”
Giang Ngọc Kỳ đánh khá mạnh, Giang Tiểu Hải lập tức bụm mặt kêu rên.
“Chị, em sai rồi! Nhất thời bị ma quỷ ám ảnh!”
Giang Tiểu Hải làm sai tự nhiên không dám phản bác, vội vàng nhận lỗi, tiếp đó yếu ớt nói: “Chị, ngàn vạn lần đừng nói cho mẹ và Đan Đan biết chuyện này!”
“Bây giờ mới biết sợ? Vậy sao lúc trước còn làm??”
Giang Ngọc Kỳ hung hăng trợn mắt nhìn em trai mình.
“Em và Đan Đan cãi nhau, đi uống rượu một mình, tiếp đó đi ngang qua tiếp tóc kia, lại bị bọn họ kéo vào. . .” Giang Tiểu Hải nhỏ giọng kể lể.
“Được rồi, đừng kể nữa, chị không muốn nghe!”
Giang Ngọc Kỳ nhịn không được mà khoát tay: “Nếu còn có lần sau, vậy chị sẻ để họ nhốt em, em cũng là người trưởng thành rồi, tự giải quyết chuyện của mình đi!”
“Chị, em đảm bảo sẽ không có lần sau!”
Giang Tiểu Hải thề son sắt, lại nhìn về phía Dương Hạo đang lái xe: “Anh rể, đồng nghiệp ở công ty sẽ không biết chuyện này chứ?”
“Cậu không nói thì sẽ không có ai biết.”
Dương Hạo nhún vai, thật ra chuyện chơi gái bị bắt này chỉ báo cho người nhà, bình thường sẽ không báo cho đơn vị, trừ phi là nhân viên công chức nhà nước.
Nếu Giang Tiểu Hải không phải em trai tiểu bảo mẫu, ông chủ như Dương Hạo cũng sẽ không biết chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận