Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 353: Tiểu trà xanh

Chương 353: Tiểu trà xanh
Lúc này, Trần Nhược Hàm yếu ớt hỏi một câu: “Dương đại ca, cho nên anh là người của Thiên Mỹ?”
“Đúng!”
Suy nghĩ bị kéo trở về hiện thực, Dương Hạo khẽ gật đầu một cái, tiếp đó tò mò hỏi: “Hiện giờ cô có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc cô đã trải qua chuyện gì chưa?”
“A? Thế nhưng các anh là một bọn…”
Trần Nhược Hàm còn chưa nói hết liền nuốt trở lại, tiếp đó nháy đôi mắt to sáng rực và đánh giá ông chủ đẹp trai trước mặt, đầu óc đang vận chuyển rất nhanh.
Vị này là người của Thiên Mỹ, nhưng sau khi nhận được tin cầu viện của mình còn cố tình đến nơi hẹn, vậy rốt cuộc vị này có mục đích gì?
“Hàm Hàm, anh rể là người nhà, mau nói cho anh ấy biết đi, anh rể nhất định sẽ giúp cậu.
Phương Khoa mở miệng tiếp lời, nhưng hắn và vị anh rể này cũng không thân quen gì, nên không xác định hỏi một câu: “Đúng không, anh rể?”
Dương Hạo cười gật đầu: “Không sai, nói đi, tôi sẽ làm chủ cho cô!”
“A, là vị giám đốc bộ nghệ sĩ Phùng Trùng kia, ám chỉ em đi… đi với lãnh đạo…”
Trần Nhược Hàm nhỏ giọng thuật lại những lời Phùng Trùng nói cho nàng.
Loại cáo giá như Phùng Trùng tự nhiên là không để lại nhược điểm gì, chủ yếu là vừa mới tiếp xúc, còn đang trong giai đoạn thăm dò, mà Trần Nhược Hàm thì tương kế tựu kế, coi đây là lý do để tìm Dương Hạo trò chuyện mà thôi.
Dương Hạo hỏi: “Cô rất muốn gia nhập nhóm nhạc nữ kia và xuất đạo ư?”
(xuất đạo, ý chỉ ra mắt công chúng với tư cách nghệ sĩ)
“Nếu như có thể gia nhập tất nhiên là tốt, Truyền thông Thiên Mỹ là công ty giải trí hàng đầu trong nước, mà từ nhỏ em đã thích ca hát rồi, thật ra mẹ em cũng là ca sĩ nha.”
“Mẹ cô là ca sĩ?” Dương Hạo hơi bất ngờ.
“Đúng vậy, chẳng qua chỉ là một ca sĩ trong đoàn văn công, không có tiếng tăm gì.”
Trần Nhược Hàm bổ sung một câu, thật ra nàng có rất nhiều bí mật chưa nói, mẹ của Trần Nhược Hàm thật ra là tình nhân bên ngoài của một vị lãnh đạo nào đó trong đoàn văn công, mà nàng cũng là con riêng, cũng chính vì thân phận này, từ nhỏ nàng đã biết suy nghĩ, mẹ nàng còn cố tình dạy nàng cách khiến cha vui vẻ.
Mà năm nàng 12 tuổi, người cha kia của nàng dính vào vấn đề kinh tế rồi đi vào đạp máy may, từ đó về sau nàng và mẹ đã mất chỗ dựa vào.
Dưới hoàn cảnh trưởng thành như vậy, nàng cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, mà mẹ nàng thường xuyên quán thâu cho nàng tư tưởng tiền tài là trên hết, cũng dạy nàng các thủ đoạn để lấy lòng đàn ông.
Bởi vậy tuy mới 19 tuổi, nhưng tư tưởng của nàng trưởng thành hơn bạn đồng lứa rất nhiều, thứ theo đuổi cũng hoàn toàn khác với bạn đồng lứa, khi bạn cùng phòng còn đang mơ ước về một cuộc tình đẹp trong sân trường, thì nàng đã đang suy tính xem làm thế nào để bán chính mình với cái giá tốt.
Bởi vì mẹ nàng luôn nói cho nàng rằng, con gái nhất định phải nhân lúc trẻ tuổi xinh đẹp nhất mà bán mình đi, đừng lãng phí thời gian vào những người và vật không quan trọng.
Dưới hoàn cảnh trưởng thành đặc thù và sự tẩy não không ngừng của mẹ, mới sáng tạo ra một Trần Nhược Hàm bây giờ.
Dương Hạo tự nhiên không biết hoàn cảnh và quá khứ của tiểu nha đầu này, chỉ là cảm thấy nàng rất có thủ đoạn, có vẻ trưởng thành mà con gái ở tuổi này không có.
Lúc này, em vợ Hao Thiên Khuyển lại mở miệng nói: “Anh rể, anh có tiếng nói ở Thiên Mỹ không? Anh giúp Hàm Hàm một chút đi!”
Trần Nhược Hàm thì vụng trộm đánh giá Dương Hạo, nhìn thái độ của ông chú đẹp trai này, bởi vì quá trình trưởng thành, nên nàng cực kỳ thích loại đàn ông lớn tuổi này.
Các ông chú đẹp trai nhiều tiền, chính là đối tượng hoàn mỹ trong mắt nàng, mà Dương Hạo thì hoàn toàn phù hợp với hình tượng hoàn mỹ trong mắt nàng.
Nhất là biểu hiện tặng xe sang mấy triệu như quà sinh nhật của đối phương, điều này khiến cho nàng tràn ngập chờ mong với ông chú đẹp trai đối diện.
Dương Hạo mỉm cười nói: “Nếu như cô tin tưởng tôi, vậy thì ký hợp đồng với Phùng Trùng đi, gia nhập vào Thiên Mỹ, tôi đảm bảo sẽ không có ai ép cô làm những chuyện cô không muốn.”
Theo hắn hiểu về tiểu trà xanh này, cộng thêm ánh mắt nhìn mình của đối phương, chuyện này căn bản không cần ép, nàng không lập tức nhào vào người mình đã là khắc chế lắm rồi.
“Anh rể, có phải là quá qua loa rồi không, chẳng may Hàm Hàm ký hợp đồng xong lại bị người ta bắt nạt thì làm sao bây giờ?”
Trần Nhược Hàm còn chưa mở miệng nói chuyện, em vợ Hao Thiên Khuyển ở bên cạnh đã vội trước.
Lúc này, Trần Nhược Hàm lại tỏ vẻ kiên định, mở miệng: “Dương đại ca, em nghe anh!”
Vị tiểu trà xanh này quyết định đánh cược một lần!
Biểu đạt trung thành với ông chú đẹp trai này, nàng biết rất nhiều đàn ông đều trúng chiêu này, nhất là những nhân sĩ thành công kia, bạn lựa chọn tin tưởng họ, họ sẽ có một loại cảm giác thành tựu như trở thành giáo viên dạy đời cho người khác.
Vì chứng minh lời mình nói là đúng, họ cũng sẽ ra tay giúp bạn khi cần thiết.
“Hàm Hàm, hay là cậu suy nghĩ thêm đi, dù sao cũng là chuyện lớn!”
Lúc này Phương Khoa lại hơi bận tâm, bởi vì Trần Nhược Hàm vừa nói rất nghiêm trọng, nói là lãnh đạo của Thiên Mỹ muốn nàng ngủ cùng.
Một khi ký hợp đồng, đối phương lại yêu cầu quá đáng thì làm sao bây giờ, lẽ nào nữ thần của hắn phải ngủ cùng ông già đó sao?
Hắn còn chưa được sờ một ngón tay của nữ thần kìa!
Dương Hạo có chút hết ý kiến với cậu em vợ Hao Thiên Khuyển này, vừa rồi con hàng này còn kêu gào nhờ hắn hỗ trợ.
Trần Nhược Hàm không để ý đến Phương Khoa, mà nhìn Dương Hạo hỏi: “Dương đại ca, vậy bây giờ em liên hệ với giám đốc Phùng nhé?”
Dương Hạo gật đầu: “Cô gọi cho anh ta đi, bảo anh ta đến đây, nói là tôi ở đây.”
“Vâng.”
Trần Nhược Hàm lên tiếng, tiếp đó liền gọi cho Phùng Trùng ngay trước mặt Dương Hạo.
“Không phải đâu… chuyện này…”
Phương Khoa ngơ ngác nhìn hai người.
Bỗng nhiên cảm thấy mình là dư thừa, dường như hai người này không ai nghe mình.
Lúc này, Trần Nhược Hàm đã nói với Phùng Trùng là mình đã suy nghĩ kỹ, quyết định ký hợp đồng với Truyền thông Thiên Mỹ.
Ban đầu Phùng Trùng còn bảo Trần Nhược Hàm đến công ty ký hợp đồng, kết quả nghe nói Dương Hạo cũng ở đây thì lập tức đổi thái độ, nói là mình lập tức đến ngay rồi cúp máy luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận