Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 135: Mạnh Trà Trà chơi chùa Lý Mạn Thù

Chương 135: Mạnh Trà Trà chơi chùa Lý Mạn Thù
“Dương đại ca, Tâm Di sao rồi?” Triệu Doanh Doanh hỏi.
“Đã hạ sốt, còn đang ngủ.”
“Vậy là tốt rồi, may mà hôm qua có Dương đại ca.” Triệu Doanh Doanh cười nói.
“Phải là may mà cô gọi điện cho tôi mới đúng.”
Dương Hạo vẫn muốn cảm tạ vị ‘trà sư tam đoạn’ này.
Hắn và Tôn Tâm Di cũng quen nhau một thời gian, nhưng vẫn không có thời cơ để đột phá quan hệ, mà tối hôm qua chính là một cơ hội tốt.
Khi hai người nói chuyện.
Trong phòng ngủ, Tôn Tâm Di đã tỉnh lại.
Cũng không biết là thuốc hạ sốt có tác dụng, hay là một mũi tiêm của Dương tổng có tác dụng, Tôn Tâm Di bây giờ đã khá hơn nhiều, không chỉ hạ sốt, mà tinh thần còn không tệ.
Chỉ là ‘em gái’ không tốt lắm, có một cảm giác đau đớn như bị xé rách.
Tuy nhiên, vị Dương đại ca này cũng coi như thương tiếc nàng, biết tình huống của nàng không tốt, cho nên chỉ vất vả ‘nãi nãi’. (nãi nãi = bà nội, ngực)
Mà Di Bảo không có bất kỳ kinh nghiệm nào ở phương diện này, hôm nay nàng mới biết, thì ra ‘nãi nãi’ còn có công dụng như vậy.
Như vậy thì có vấn đề khác, những ‘nãi nãi’ quá nhỏ tuổi thì phải làm thế nào??
Khi Tôn Tâm Di đang suy nghĩ lung tung, điện thoại di động chợt vang lên, điện báo là ‘mẹ’.
Nghe máy, giọng nói của mẹ truyền ra: “Tâm Di, thứ bảy này sinh nhật mẹ, trở về ăn cơm đi!”
“Vâng!”
Thật ra mẹ không nói thì Tôn Tâm Di cũng chuẩn bị trở về, hơn nữa nàng còn mua quà rồi, là một bộ Lancome do nàng nhờ Triệu Doanh Doanh mua với giá nội bộ.
“Đúng rồi, Tâm Di, con có bạn trai chưa? Nếu có bạn trai thì cũng dẫn về cho mẹ xem đi.”
Nghe thấy vấn đề này, Tôn Tâm Di vô thức liếc nhìn phòng khách một chút, bởi vì cách rất xa, Dương Hạo tự nhiên không nghe thấy nội dung cuộc trò chuyện này.
Tôn Tâm Di hơi do dự một chút, nhưng vẫn phủ định: “Không có.”

Trung tâm bất động sản.
Mạnh Ngọc Ngọc làm thủ tục sang tốt, tất cả đều thuận lợi, nàng cũng lấy được sổ đô!
“Ngọc Ngọc, nhất định phải ăn mừng nha.”
Vu Lệ Lệ đi làm thủ tục với Mạnh Ngọc Ngọc, trong mắt toàn là hâm mộ, nội tâm thì lại vô cùng đố kỵ vị bạn thân nhựa plastic này.
Rõ ràng đều là người làm thuê khốn khổ, mọi người cùng nhau nghèo không tốt sao!
Có điều, Mạnh Ngọc Ngọc lại thành công leo lên người đại gia!
Chủ yếu là leo lên người đại gia thì thôi đi, mấu chốt là vị đại gia này còn có vẻ như người ngốc nhiều tiền!
Xe Mercedes hơn 500.000 nói tặng liền tặng!
Bây giờ lại tặng một cửa hàng có giá trị 6.6 triệu!!
Coi như bây giờ bị đá, vậy cũng kiếm lời!
Chỉ một cửa hàng và chiếc xe Mercedes kia, cũng là thứ người bình thường phấn đấu cả đời cũng không mua nổi!
“Ngọc Ngọc? Tình cờ vậy?”
Khi Mạnh Ngọc Ngọc chuẩn bị mang bạn thân nhựa đến cửa hàng xem một chút, thuận tiện lên kế hoạch trang trí thì Lý Mạn Thù vừa hay cũng đi ra khỏi trung tâm bất động sản, nàng đến để lấy giấy tờ bất động sản của mình, không ngờ lại gặp được Mạnh Ngọc Ngọc ở đây.
“Chị Mạn Thù. Tôi còn hẹn chị Vịnh Nghi chiều này đi dạo trung tâm đồ gia dụng, không ngờ lại gặp chị ở đây.”
Gặp Lý Mạn Thù ở đây, Mạnh Ngọc Ngọc cũng rất bất ngờ.
“Tôi đến lấy giấy tờ bất động sản, cô đến lấy giấy tờ Tinh Vân Loan à?” Lý Mạn Thù tò mò hỏi một câu.
“Không phải, chồng tôi mua cho tôi một cửa hàng, hôm nay làm thủ tục sang tên!”
“Đúng rồi, chị Mạn Thù, chị có rảnh không? Giúp tôi thiết kế cửa hàng kia đi, tôi chuẩn bị mở một trung tâm dạy múa.”
Mạnh Ngọc Ngọc chuẩn vị chơi chùa vị trợ lý này.
Thông qua tiếp xúc, nàng biết đối phương là một người hám của, rất muốn giữ quan hệ với mình.
Như vậy, có thể lợi dụng tâm lý này để đối phương thiết kế miễn phí cho mình.
Bằng không còn phải tốn tiền thiết kế.
“Cũng được, sau khi kết thúc hạng mục kia thì vẫn khá rảnh.”
Thật ra Lý Mạn Thù cũng rất muốn giữ quan hệ với Mạnh Ngọc Ngọc, tự nhiên không ngại giúp đỡ.
“Ngọc Ngọc, chồng cô tốt với cô thật.” Lý Mạn Thù lại cảm khái một câu.
“Đúng nha!” Mạnh Ngọc Ngọc cười gật đầu, mặt đầy hạnh phúc nói: “Anh ấy biết tôi thích múa, liền mua một cửa hàng để tôi mở trung tâm dạy múa, giết thời gian với chơi là chính, dù sao cũng không trông mong kiếm tiền!”
Mạnh Ngọc Ngọc lại bổ sung một câu: “Đúng rồi, hôm qua lúc chúng ta ăn cơm, chồng tôi đã gọi tôi đi qua ký hợp đồng, nên mới phải rời đi gấp.”
Nàng rất hiểu làm thế nào để khoe khoang trước mặt loại lão trà xanh như Lý Mạn Thù.
Bởi vì trên bản chất thì hai người là cùng một loại người, mà người nhà thì rất hiểu người nhà!
Cho nên thành lũy nhìn như kiên cố, lại rất dễ bị tan rã từ nội bộ.
Kẻ địch xa không đáng sợ bằng người nhà, bởi vì người nhà hiểu rõ chúng ta.
Quả nhiên, sau khi nghe Mạnh Ngọc Ngọc nói vậy, trong mắt Lý Mạn Thù lại viết đầy thèm muốn, nàng không khỏi cảm khái một câu: “Chồng cô còn rất lãng mạn!”
“Bình thường, anh ấy chỉ không tiếc tiền.”
Mạnh Ngọc Ngọc lại bạo kích.
Bạn thân nhựa Vu Lệ Lệ nghe đến cắn răng, Lý Mạn Thù thì chỉ biết hâm mộ, nàng cũng muốn tìm một người đàn ông không tiếc tiền như vậy.
Ba người tiến về bãi đỗ xe, tiếp đó Lý Mạn Thù ngồi vào chiếc Mercedes mới tinh của Mạnh Ngọc Ngọc.
Ngồi vào hàng sau, Lý Mạn Thù vừa đánh giá vừa nói: “Ngọc Ngọc, chiếc xe này là mới mua à?”
Khi Mạnh Ngọc Ngọc đến công ty họ thì đã lái chiếc xe này, nhưng Lý Mạn Thù chỉ nhìn bên ngoài, đây là lần đầu tiên lên xe.
“Ừm, cũng là chồng tôi mua! Để tôi luyện tay!”
Mạnh Ngọc Ngọc vừa khởi động xe vừa đáp.
Dùng Mercedes để luyện tay???
Lý Mạn Thù không khỏi hâm mộ một phen.
Nửa tiếng sau.
Ba người đến nơi.
“Nơi này phải hơn 200m2 nhỉ!”
Sau khi tiến vào, Lý Mạn Thù liếc mắt quan sát tầng 1.
Mạnh Ngọc Ngọc đáp: “Trên giấy tờ là 118m2, nhưng hai tầng, diện tích sử dụng là 236m2.”
“Một cửa hàng rộng như vậy, chắc rất đắt nhỉ?” Lý Mạn Thù lại hỏi một câu.
“Bình thường, 6.6 triệu thôi.”
Mạnh Ngọc Ngọc thản nhiên đáp một câu, tiểu trà trà này đã có chút khí chất rồi.
6.6 triệu!
Lý Mạn Thù yên lặng lặp đi lặp lại con số này, nội tâm đã cực kỳ hâm mộ.
Nếu có người đàn ông nào tặng nàng cửa hàng như này, nàng không ngại làm tình nhân bên ngoài.
Đáng tiếc là, nàng không gặp được loại người này!
Mà lúc này, nàng bỗng nhiên nhớ đến việc chồng cũ Dương Hạo tặng Porsche Cayenne cho em gái.
Bởi vì có Hề Hề, đối phương cũng không block wechat của nàng, hôm qua nàng còn gửi tin cho chồng cũ, nhưng cũng là đá chìm đáy biển, không nhận được hồi âm.
“Chị Mạn Thù, chị nói xem, tôi nên trang trí nơi này thế nào?”
Mạnh Ngọc Ngọc gọi Lý Mạn Thù đến không chỉ vì khoe khoang, mà còn muốn chơi chùa, cho nên sau khi khoe khoang xong, nàng bắt đầu nói vào việc chính.
Mà Lý Mạn Thù muốn giữ quan hệ với Mạnh Ngọc Ngọc, sau khi tự hỏi xong, cũng đưa ra không ít đề nghị tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận