Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 306: Có thể so với hậu cung

Chương 306: Có thể so với hậu cung
Vu Cửu Cửu ở bên cạnh thì áy náy nói: “Anh Hạo, xin lỗi, đã rước phiền phức cho anh!”
“Đây không phải vấn đề của em.” Dương Hạo khoát tay: “Có điều, đây cũng là một bài học, lần sau đừng làm công việc của phục vụ nữa.”
“Anh Hạo, việc này phải trách tôi, đều do tôi xử lý không tốt.” Hoàng Thành kéo trách nhiệm lên người mình.
Dương Hạo lại khoát tay, hôm nay rõ ràng là do Trương Thiên Tổ uống nhiều, máu dồn lên não, thật ra nếu người Trương Thiên Tổ nhìn trúng không phải Vu Cửu Cửu mà là một phục vụ viên khác, vậy mọi chuyện rất đơn giản, chỉ có thể nói tên này xui xeo, đá trúng tấm sắt.
Lúc này, Phùng Trùng còn chưa rời đi lại mở miệng nói: “Hoàng tổng, việc hôm nay là lỗi của Trương Thiên Tổ, con người cậu ta chính là như vậy! Bình thường ỷ vào thế lực gia đình và đạo diễn Trương, đã làm không ít chuyện tương tự!”
Lúc này Phùng Trùng cũng rất vui vẻ, hiện giờ đám người còn lại nhất định đang đau đầu suy tư nên làm gì để leo lên người vị ông chủ mới này, mà gã đã có cơ hội thể hiện trước mặt ông chủ rồi.
Dương Hạo hỏi: “Trương Thiên Tổ này là nghệ sĩ dưới cờ Thiên Mỹ chúng ta à?”
“Vâng, nể mặt đạo diễn Trương nên đã ký kết! Dương tổng, ngày muốn hủy hợp đồng sao?”
Phùng Trùng là người từng trải, từ việc Dương Hạo để gã gọi cho Trương Khải Cương, gã đã đánh hơi được mùi vị khác thường, dường như vị này có chút bất mãn với Trương Khải Cương.
Dương Hạo không trả lời ngay, mà lại hỏi: “Hợp đồng của Trương Khải Cương còn bao lâu?”
“Trương Khải Cương ký kết hợp đồng là quay 5 bộ phim, bộ phim ‘Mời không quấy rầy’ đang chiếu chính là bộ cuối cùng.”
Dương Hạo khẽ gật đầu, trong lòng đã hiểu rõ, cũng không nói đến đề tài này nữa.
Ánh mắt hắn lại rơi vào trên người Phùng Trùng, sử dụng kỹ năng ‘Có mặt nhìn người’.
Đinh!
Hệ thống đang quét hình. . .
Thành công thu thập thông tin của đối phương.
Tên mục tiêu: Phùng Trùng.
Tuổi: 42.
Năng lực làm việc: Cấp A.
Thành tín (đáng tin): Cấp B.
Lĩnh vực sở trường: Quản lý nghệ sĩ, tài nguyên nhân lực.
Sau khi nhận được câu trả lời, Dương Hạo có chút hài lòng, năng lực làm việc cùng cấp với Thái Mỹ Thần, chỉ là thành tín chỉ có cấp B.
Nhưng dựa theo đẳng cấp S, A, B, C, D mà cha hack phân chia, cấp B cũng xem như tầm trung, thuộc về loại coi như an ổn, chỉ cần công ty phát triển tốt, lại nhận được đãi ngộ không tệ, có lẽ sẽ không đổi việc.
Tiếp đó, Dương Hạo lại sử dụng kỹ năng này với cô nàng màu sắc Hoàng Thanh.
Tên mục tiêu: Hoàng Thanh.
Tuổi: 28.
Năng lực làm việc: Cấp A.
Thành tín: Cấp S.
Lĩnh vực sở trường: Điều hành xí nghiệp, tài nguyên nhân lực.
Khá lắm!
Xứng đáng là chị đại xã hội!
Đẳng cấp thành tín lại là cấp S!
Người xưa có nói: Người trượng nghĩa thường là tầng lớp giết chó, đám phụ lòng đa số là kẻ có học thức.
Câu này đã được nghiệm chứng trên người Hoàng Thanh.
Dù sao Thái Mỹ Thần tốt nghiệp nghiên cứu sinh cũng chỉ có thành tín cấp A, không bằng cô nàng màu sắc này.
Mà có một vị thuộc hạ như vậy, lợi ích lớn nhất chính là không lo bị đâm lưng!
Có thể yên tâm giao sản nghiệp cho đối phương.
Sau khi khi quan sát cô nàng màu sắc xong, Dương Hạo lại sử dụng kỹ năng này lên người Bạch Nguyệt Quang ngày xưa. . .
Tên mục tiêu: Vu Cửu Cửu.
Tuổi: 34.
Năng lực làm việc: Cấp B.
Thành tín: Cấp S.
Lĩnh vực sở trường: Chăm lo gia đình, giúp chồng dạy con.
Nhìn thấy đánh giá của Vu Cửu Cửu, Dương Hạo hài lòng gật đầu, thật ra đối với Dương Hạo mà nói, năng lực làm việc cũng không quan trọng, đắp cấp thành tín mới là quan trọng nhất.
Dù sao năng lực có mạnh hơn nữa mà không đáng tin thì cũng không thể sử dụng.
Mà đẳng cấp thành tín của đám phụ nữ của hắn lại càng quan trọng hơn, nếu như là đẳng cấp C hoặc D, vậy thì dứt khoát từ bỏ, bằng không nói không chừng sau này hắn có thể mở đại lý bán sừng.
Truyền thông Thiên Mỹ.
Bộ nghệ sĩ.
Lưu Thúy trở lại văn phòng, lòng đầy căm phẫn mà nói: “Thu Thu, cái ngành giải trí này quả nhiên là không có người tốt!”
Tiêu Ngâm Thu cau mày hỏi: “Ông chủ mới có yêu cầu gì quá đáng sao?”
“Yêu cầu cực kỳ quá đáng luôn!!”
Lưu Thúy vừa vỗ vỗ bộ ngực ‘trẻ con’ vừa nói: “Tên đó dĩ nhiên lại bảo hai chúng ta cùng nhau. . .”
“Cùng nhau làm gì?” Tiêu Ngâm Thu không hiểu.
“Còn có thể làm gì chứ! Cùng nhau ngủ với anh ta thôi!” Lưu Thúy nhếch miệng mắng: “Tập tục của ngành giải trí bị đám người này làm hỏng hết rồi!”
“Chuyện này. .. “
Đôi mày liễu xinh đẹp của Tiêu Ngâm Thu nhíu chặt lại, bởi vì ngoại hình xuất chúng, nên từ khi vào ngành giải trí, Tiêu Ngâm Thu đã gặp không ít đạo diễn hoặc nhà tư bản muốn quy tắc ngầm mình.
Nhưng Tiêu Ngâm Thu vẫn giữ mình trong sạch, xương rất cứng, chưa bao giờ chịu thỏa hiệp.
Bởi vì đã thấy nhiều, cho nên khi gặp loại yêu cầu này, Tiêu Ngâm Thu đã chết lặng, thế nhưng muốn nàng và người đại diện cùng lên, thì đây là lần đầu tiên!
Quả thực là mất trí mà!!
Bảo sao mới gặp trong thang máy đã dám mở miệng trêu ghẹo mình!
Hóa ra chính là một tên háo sắc chính hiệu!
“Vốn cho rằng đổi chủ thì hoàn cảnh sẽ tốt hơn, không ngờ lại là cá mè một lứa với Trương Khải Cương!”
Vẻ mặt Lưu Thúy như không còn luyến tiếc cuộc sống nữa.
“Chẳng qua là bị đóng băng hai năm thôi.”
Tiêu Ngâm Thu lại nhìn rất thoáng, dù sao gần đây nàng cũng quen với trạng thái này rồi.
Mà nàng và truyền thông Thiên Mỹ chỉ còn hai năm hợp đồng, cho nên hai năm sau nàng có thể khôi phục tự do.
Tiêu Ngâm Thu đã nghĩ kỹ, chờ sau khi khôi phục tự do, nàng sẽ tự thành lập một phòng làm việc, sẽ không bị người khống chế nữa.
Tuy nhiên, làm một mình thì rất khó kiếm được tài nguyên tốt, ngành giải trí bây giờ cạnh tranh rất mạnh, Tiêu Ngâm Thu ra làm riêng mà muốn kiếm vai nữ chính trong các bộ phim đầu tư lớn thì gần như không thể.
Bởi vì không có bên sản xuất nào sẽ bỏ tiền ra cho người khác sử dụng, nhất định phải nâng nghệ sĩ nhà mình.
“Chị Thúy, sao chị lại quen biết ông chủ mới?”
Tiêu Ngâm Thu cũng rất tò mò về vấn đề này.
“A, chuyện này. . .”
Nhắc đến vấn đề này, Lưu Thúy không khỏi nhớ đến cái đêm lúng túng kia, tiếp đó liền nghĩ đến lực bền bỉ khủng bố kia.
Nàng thậm chí có thể hiểu được vì sao Dương Hạo lại bảo hai nàng cùng lên, nếu giống như đêm đó, một người đúng là cực kỳ khó chống lại.
“Chị Thúy, sao mặt chị đỏ vậy?”
Tiêu Ngâm Thu làm người rất ngay thẳng, tính cách thậm chí còn có chút tự kỷ, thấy sắc mặt Lưu Thúy đỏ lên, nàng trực tiếp hỏi luôn.
“Có sao? Không mà có!”
Lưu Thúy quả quyết phủ nhận, tiếp đó nghiêm mặt nói: “Tôi quen anh ta trong một bữa tiệc sinh nhật của bạn thân.”
“Đúng rồi, anh ta còn có một thân phận khác, là tổng tài của Nghiệp báo Giang Thành!”
“Bạn thân tôi cũng là thuộc hạ của anh ta, nghe bạn thân tôi nói, văn phòng tổng tài của anh ta toàn là mỹ nữ!”
“Quả thực có thể so với hậu cung!!”
Tiêu Ngâm Thu rất thích đọc tiểu thuyết tình cảm, đồng thời rất thích hóng chuyện, nghe thấy ông chủ mới lại còn có một văn phòng tổng tài có thể so với hậu cung, nàng lập tức hứng thú: “Chị Thúy, vậy bạn thân chị có bị. . .”
“Vậy thì không!” Lưu Thúy quả quyết lắc đầu: “Bạn thân tôi chỉ dựa vào năng lực, cũng giống như tôi vậy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận