Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 380: Dương tổng rất nóng

Chương 380: Dương tổng rất nóng
Sau khi Tôn Cát Tinh rời đi, Dương Hạo mở miệng hỏi: “Tĩnh Như, cô thấy thế nào?”
“Gieo gió gặt bão, đây cũng không phải lần đầu tiên!”
“Tôi sẽ không quan tâm, cũng không có năng lực quản việc này, chỉ thương Thụy Thụy của tôi.”
Vương Tĩnh Như khẽ lắc đầu, lại chợt nhớ đến lời nói vừa rồi của Tôn Cát Tinh, nhịn không được mà nhìn Dương Hạo vài lần.
Tôn Cát Tinh nói Dương Hạo có ý với mình, là thật sao??
“Cô là chủ nhiệm văn phòng tổng tài, cũng không thể để cô làm việc mà mang lo lắng trong lòng được.”
“Tôi cho cô mượn 2.4 triệu, cô mua đứt khoản nợ của Tôn Cát Tinh với công ty cho vay kia, như vậy cô sẽ là chủ nợ của Tôn Cát Tinh, có thể bảo anh ta trả nợ theo kỳ, nếu làm như vậy, con trai cô vẫn có thể ở nhà cũ, mà một khi Tôn Cát Tinh vi phạm, cô có thể chuyển căn nhà sang tên mình…”
Dương Hạo cho Vương Tĩnh Như một phương án giải quyết.
Hơn 2 triệu không đáng là gì với Dương Hạo, cầm số tiền này để xây dựng quan hệ nợ nần với vị ‘chị vợ’ này thì cực kỳ có giá trị.
“Thế nhưng vay nhiều tiền như vậy, tôi chưa chắc đã trả nổi.”
Vương Tĩnh Như có chút rầu rĩ, thật ra phương án của Dương Hạo rất tốt, nàng cũng động tâm, không vì gì khác, chỉ vì con trai không cần chuyển chỗ, vẫn có thể sống trong một hoàn cảnh không tệ.
Đối với một người mẹ không thể ở cạnh con trai như nàng mà nói, đây cũng là dùng hết một phần nghĩa vụ của mình.
“Không trả nổi thì trả dần dần!”
“Dù sao tôi cũng không thiếu chút tiền này.”
Dương Hạo không quan tâm nhún vai, nhưng trong lòng lại nghĩ: Không trả nổi càng tốt! Đến khi đó lấy thịt trả!
Thấy Dương Hạo nói vậy, Vương Tĩnh Như cũng không già mồm nữa, nàng suy nghĩ một chút, nói: “Tôi có thể để cha mẹ Tôn Cát Tinh làm đảm bảo, như vậy mới ổn thỏa hơn.”
“Cụ thể thế nào, cô xem đó mà làm thôi.”
Dương Hạo cũng không có hứng thú với việc này, hắn chỉ muốn vị chị vợ này nợ mình một ân tình mà thôi.
Mặt khác, Tôn Cát Tinh cũng nói rồi nha, chỉ cần mình hỗ trợ, Vương Tĩnh Như liền nhờ cậy mình.
Đây là ‘anh em đồng hào’ tin tưởng hắn, không thể cô phụ được!!
Vương Tĩnh Như lại nhìn về phía Dương Hạo, tâm trạng phức tạp hơn, nàng ly hôn và trở về Giang Thành, trong giai đoạn nàng khó khăn nhất, người đàn ông này không chỉ cho nàng một công việc lương cao, còn sắp xếp một chỗ ở xa hoa.
Loại tổng tài bá đạo chăm lo từ a đến z này, cô gái bình thường nào chịu nổi chứ!
Mà lúc này, Vương Tĩnh Như cảm thấy dường như Dương Hạo lại sáng lấp lánh hơn, nàng ma xui quỷ khiến thế nào, lại tiến lên cho người đàn ông này một cái ôm: “Cảm ơn!”
“Chuyện nhỏ, không cần khách khí.”
Dương Hạo không ngờ lại có thể tiếp xúc tứ chi nhanh như vậy.
Hẳn là hiệu quả của ‘Buff Tào thừa tướng’!
Dương Hạo duỗi tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng trấn an Vương Tĩnh Như, dưới sự gia trì của buff thân phận, cũng có một tư vi đặc biệt.
Dương Hạo bỗng nhiên hiểu vì sao phim JAV lại có nhiều kịch bản tương tự như vậy, bởi vì kịch bản khác biết sẽ có nhập cảm khác biệt, mọi người cũng có thể kích thích hơn với thứ mới mẻ.
Vương Tĩnh Như lại có chút tham luyến bả vai rắn chắc của Dương Hạo, ôm một lát mới lưu luyến không rời mà tách ra, trên khuôn mặt xinh đẹp đã hiện lên vẻ đỏ ửng.
“Chuyện này phải tìm luật sư, bọn họ chuyên nghiệp hơn.”
Dương Hạo lại đưa ý kiến.
“Ừm, tôi cũng nghĩ vậy.”
Vương Tĩnh Như gật đầu phụ họa.
Truyền thông Thiên Mỹ có bộ pháp vụ, hơn nữa còn rất trâu bò, bởi vì các công ty giải trí lớn như Truyền thông Thiên Mỹ thường xuyên sẽ có kiện cáo.
Khu tiếp khách văn phòng tổng tài.
Tôn Cát Tinh cầm ly trà một thư ký đưa cho, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng quét qua cánh cửa phòng làm việc kia.
Yên lặng ảo tượng đủ loại hình ảnh bên trong đó, trong văn phòng chỉ có hai người là vợ cũ Vương Tĩnh Như và Dương Hạo, cô nam quả nữ chung một phòng, khó tránh khỏi làm người ta liên tưởng.
Nhưng đối với Tôn Cát Tinh mà nói, loại liên tưởng này cũng cực kỳ buồn bực, hắn vốn coi trọng hai cô em vợ, kết quả bây giờ cô em vợ không thấy đâu, vợ của mình lại mắc vào.
Nhưng áp lực từ nợ nần làm hắn không thở nổi, hắn đã không còn tâm tư quan tâm mấy việc này, nhất định phải giải quyết vấn đề nợ nần trước, nếu không phải lương của hắn cao, có lẽ đã không gánh nổi rồi.
Cũng may cửa phòng không đóng quá lâu.
Khoảng tầm nửa tiếng, thư ký lại đưa Tôn Cát Tinh vào trong phòng làm việc.
Hắn vô thức nhìn vợ cũ Vương Tĩnh Như một chút, phát hiện trên mặt đối phương vẫn còn vẻ đỏ ửng chưa rút đi.
Quả nhiên, vừa đóng cửa hai người liền bắt đầu đúng không!!
Tôn Cát Tinh thầm chửi bậy, nhưng bây giờ hắn không rảnh quan tâm mấy chuyện này, chỉ muốn bắt lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng là Dương Hạo này.
Mà Dương Hạo không tham gia chuyện tiếp theo, hắn chỉ chuyển tiền cho Vương Tĩnh Như, tiếp đó liền lái xe đến quán cà phê của Vương Tuyết Như.
Bị vị chị vợ này trêu chọc, Dương Hạo cảm thấy hơi nóng, cần tìm em gái của nàng để hạ hỏa.
Nhìn thấy Dương Hạo, thiếu phụ xinh đẹp Vương Tuyết Như tự nhiên vui vẻ ra mặt, lúc này liến kéo Dương đại ca vào phòng, bảo dưỡng máy hút mùi lâu không sửa chữa.
Thời khắc hiền giả, Vương Tuyết Như nửa dựa vào ghế sô pha, mị nhãn như tơ nói: “Dương đại ca, tối nay đến nhà em được không? Có bất ngờ nha…”
“Hả? Bất ngờ gì?”
Biểu cảm khiêu gợi này của đối phương làm lão háo sắc Dương Hạo rất tò mò.
“Nếu là bất ngờ, tự nhiên không thể nói.”
“Nhưng em đảm bảo, Dương đại ca nhất định sẽ rất thích!”
Vương Tuyết Như lại thừa nước đục thả câu.
“Được! Vì bất ngờ nên nhất định phải đến rồi!”
Dương Hạo gật đầu cười, sau đó ôm vị thiếu phụ xinh đẹp đang thỏa mãn này vào lòng, kể lại chuyện của Tôn Cát Tinh.
“A? Nói cách khác Dương đại ca cho chị gái em 2.4 triệu?”
Vương Tuyết Như hơi kinh ngạc nhìn Dương Hạo.
“Không phải cho, là vay!”
Dương Hạo uốn nắn lại, cho và vay có ý nghĩa khác nhau nha.
“Được rồi!”
Vương Tuyết Như nhìn Dương Hạo một chút, nàng vẫn rất hiểu Dương đại ca của mình, nào có cái gọi là vay chứ!
Tất cả đều là làm nền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận