Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 508: Mang hai Như đến công viên Tân Giang

Chương 508: Mang hai Như đến công viên Tân Giang
“Bành ca, giới thiệu sư phụ cho tôi đi!”
Khi hai người Dương Hạo đang trò chuyện, Ta Đen Nhất tươi cười đầy mặt xông đến.
“Sư phụ?”
Dương Hạo nghi ngờ nhìn Ta Đen Nhất một chút, sao người này vừa gặp mặt đã gọi sư phụ rồi?
“Anh Dương, cậu ta là Trương Khôn, cũng là một tác giả, bút danh là Ta Đen Nhất!”
Bành béo lập tức giới thiệu Ta Đen Nhất.
“Anh Dương, tôi có thể bái anh làm thầy không?”
“Giống như lời loại trong phim, lòng kính trọng của tôi với anh như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt. . .”
Trương Khôn mặt mày hớn hở nói, khi ở trước mặt Dương Hạo lại không hề có thuộc tính sợ xã giao.
Chủ yếu là hắn thật sự khâm phục Dương Hạo, muốn học tập một vài thứ từ trên người đối phương, rất muốn bái sư.
Dương Hạo thì có chút hết ý kiến, vừa gặp mặt đã muốn bái sư thì đúng là kỳ lạ, nhất là đối phương còn là một người đen hôi như Trương Khôn, nếu là loại yêu kiều xinh đẹp như Mã Thiên Kiều, vậy hắn còn có thể cố mà nhận lấy.
“Xin lỗi, tôi không nhận đồ đề!”
Dương Hạo nhẹ nhàng khoát tay.
“A?” Trương Khôn mặt đầy thất vọng, tiếp đó buồn buồn nói: “Tôi chỉ cảm thấy loại thanh niên tài tuấn phong lưu phóng khoáng như anh Dương mà không có một cái đồ đệ thì quá đáng tiếc. . .”
“Hử?”
Dương Hạo hơi nhướng mày, loại nịnh hót này quả thực là rất thoải mái, bảo sao thời cổ đại rất nhiều hoàng đế biết rõ thuộc hạ là gian thần mà vẫn cứ trọng dụng đối phương.
Chính là bởi vì người ta biết cung cấp giá trị cảm xúc, nói những lời hoàng đế thích nghe, không giống như một đám đại thần kia, nói năng rất khó ưa.
Dương Hạo lập tức thay đổi ý định: “Vậy cứ làm đệ tử ký danh đi, quan sát thêm rồi tính!”
“Ok sư phụ! Tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt!”
Trương Khôn mừng rỡ, trên khuôn mặt đen sì lộ ra nụ cười xán lạn.
Dương Hạo lại trò chuyện vài câu với hai người, tiếp đó liền dẫn chị em Vương Tĩnh Như và Vương Tuyết Như rời khỏi quán cà phê.
Lúc còn ở trên lầu, Dương Hạo và Vương Tĩnh Như đã thương lượng xong, quyết định đổi bản đồ mà bọn họ quen thuộc nhất, công viên Tân Giang!
Sau khi báo tin này cho Vương Tuyết Như, đối phương cũng vui vẻ phối hợp.
Công viên Tân Giang là thánh địa xe nhún, cảm giác không khí rất mạnh, kích thích hơn phòng riêng của quán cà phê nhiều.
“Bành ca, theo ông thì sư phụ dẫn hai vị sư nương đi đâu?”
Trương Khôn đã tiến vào nhân vật, không chỉ gọi sư phụ, thậm chí còn bắt đầu gọi sư nương.
“Tôi nào biết được! Nhưng anh Dương quá trâu rồi!”
“Loại thiếu phụ tuyệt sắc này, anh Dương lại đồng thời nắm giữ hai người!”
Bành béo cảm khái một tiếng, trong mắt vẫn tràn đầy hâm mộ.
“Cho nên tôi mới muốn học tập sư phụ!’
Trương Khôn sờ sờ khuôn mặt đen, làm ra vẻ suy nghĩ.
Bành béo lại cười trêu: “Ông khắc phục cái bệnh 3 phút trước rồi tính đi!”
“Móa! Ông sửa lại trước đi rồi tính mời đúng!”
Trương Khôn cũng diss lại.

Trong chiếc Maybach.
Vương Tĩnh Như lái xe, Vương Tuyết Như không tiện ngồi sau với Dương Hạo, mà ngồi ở ghế phụ để nói chuyện với chị gái, có kinh nghiệm vừa rồi, tình cảm của hai chị em như lại gần hơn một bước.
Dương Hạo thì yên lặng kiểm kê phần thưởng từ nhiệm vụ của Vương Tuyết Như, 5 điểm thuộc tính và một tấm thẻ sản nghiệp sơ cấp.
Hiện giờ Dương Hạo đang tích điểm thuộc tính, chuẩn bị giữ lại rồi dùng cho cha mẹ, để cha mẹ mình sống lâu trăm tuổi.
Mà tấm thẻ sản nghiệp sơ cấp thì hắn lại trực tiếp dùng luôn.
Đinh!
Đang lựa chọn sản nghiệp ngẫu nhiên. . .
Đinh!
Chúc mừng kí chủ nhận được sản nghiệp trị giá 880 triệu: Siêu xe Phong Trì.
Sau khi nghe thấy âm thanh nhắc nhở, Dương Hạo lập tức lên mạng tìm hiểu về ‘Siêu xe Phong Trì’ này!
Đây là một công ty tiêu thụ ô tô, nhưng chỉ làm các loại nghiệp vụ như xe sang cũ, mua sắm xe sang từ hải ngoại, nhập khẩu linh kiện xe sang. . .
Nói cách khác, phạm vi khách hàng của công ty này cực kỳ nhỏ, chỉ phục vụ cho kẻ có tiền, ít nhất cũng là tầng lớp khá giả.
Nice!
Cực kỳ nice!
Dương Hạo khá vui vẻ, vô thức nhìn Vương Tuyết Như ở ghế lái phụ một chút.
Làm nhiệm vụ của NPC vẫn là có thu hoạch phong phú nhất.
Có lẽ nên đi làm nốt nhiệm vụ của các NPC.
Dương Hạo yên lặng tính toán.
Vị chị vợ Vương Tĩnh Như này lái xe rất nhanh, phụ nữ ở độ tuổi này thật ra có nhu cầu rất cao, nhất là sau khi bị mở van, thì sẽ càng muốn chuyện này.
Cho nên, nàng cũng cực kỳ vội, muốn đến chỗ cần đến nhanh một chút.
Dưới tốc độ xe của nàng, chẳng mấy chốc chiếc xe đã dừng ở chỗ đỗ.
Tiếp đó, ‘hai Như’ liền nhộn nhịp chui vào hàng sau.
Kính chống nhìn trộm của Maybach cực tốt, ba người ở trong xe cũng không cần kiêng kỵ, không sợ bị nhìn trộm hay chụp lén gì.
Mà khi Maybach đang điên cuồng nhún nhảy.
Một chiếc BMW màu đen từ từ dừng lại ở cách đó không xa, Thẩm Minh Sơn lại đổi bạn gái, bạn gái mới là quen ở chỗ làm, đối phương đã có gia đình, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hai người đi tìm hiểu sâu hơn.
“Thẩm tổng, nhìn bên kia kìa.”
Cô gái ngồi ở vị trí lái phụ phát hiện chiếc Maybach đang nhún nhảy, nàng cười ha ha nói, nội tâm thì lại nghĩ: Mình cũng muốn nhún nhảy trên Maybach nha!
Đáng tiếc, loại đại lão lái Maybach căn bản là chướng mắt loại phụ nữ có chồng như nàng.
Tất nhiên, chủ yếu là điều kiện bản thân nàng không xuất chung, cũng chỉ có thể cấu kết với loại người ở tầng lớp như Thẩm Minh Sơn.
Thẩm Minh Sơn tháo dây an toàn, rất vội vàng mà đưa tay vào trong cổ áo của cô gái, cười ha ha nói: “Nơi này đều là như vậy!”
Hắn vừa nói vừa nhìn sang chiếc Maybach kia, thấy chiếc xe kia nhún nhảy rất kinh, liền cười nói: “Chắc sắp kết thúc rồi!”
“Chúng ta cũng bắt đầu đi!”
“Thẩm tổng, anh thật hư…”
Cô gái hờn dỗi một tiếng, tiếp đó hai người liền chuyển xuống hàng sau.
Một lát sau.
Mưa gió trong BMW đang ngừng lại, Thẩm Minh Sơn yên lặng châm điếu thuốc, cô gái thì muốn nói lại thôi, nàng muốn nói là: Cmn anh cũng quá nhanh rồi!
Lúc đến thì còn chém gió mình dài thế nào, lâu thế nào!!
Kết quả… liền cái này. . .
Nàng quay đầu liếc nhìn chiếc Maybach ở cách đó không xa, biên độ nhún nhảy của nó vẫn rất kinh khủng, không khỏi sinh lòng hâm mộ.
“Thẩm tổng, hình như bên kia còn chưa kết thúc.”
Cô gái tuy ngại không dám diss, nhưng vẫn mờ mịt thể hiện thái độ, ý là: Xem đi, người ta còn chưa kết thúc kìa, chúng ta đến sau lại kết thúc trước!
Thẩm Minh Sơn phun ngụm khói, giả bộ như không nghe thấy.
Tuy nhiên, cái biên độ nhún nhảy kinh khủng này lại làm cho hắn nghĩ đến mấy lần trước.
Cái này cũng không kém cạnh Dương tổng nha!
Thẩm Minh Sơn thầm cảm khái, tiếp đó không khỏi nghĩ đến từng màn làm hắn tan nát cõi lòng.
Cô em vợ, chị vợ mà hắn vẫn luôn thèm thuồng kia, có vẻ như đều bị đối phương bắt lại!
Nghĩ đến đây, lòng của hắn đang nhỏ máu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận