Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 350: Chị vợ tìm nơi nương tựa

Chương 350: Chị vợ tìm nơi nương tựa
“Anh xem đó mà làm thôi, chủ yếu là thông minh hiểu chuyện lại làm được việc, tôi thích loại lanh lợi một chút!”
Dương Hạo khoát tay, hắn nhớ lúc trước dùng ‘có mắt nhìn người’, Diệp Bằng này là ‘Song A’, bởi vậy nên năng lực nghiệp vụ không có vấn đề.
“Dương tổng, tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi làm ngay.”
“Ngài yên tâm, tuyệt đối sẽ chọn người tài giỏi!”
Diệp Bằng giỏi về bắt trọng điểm, kết hợp với chuyện Hùng Hiểu Nghiên báo cáo công tác, hắn lập tức hiểu được mình cần cố gắng theo phương hướng nào, nghĩ nhất định phải làm ổn thỏa, dù sao đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên sếp tổng giao cho mình.
Nhìn thấy biểu cảm của Diệp Bằng, Dương Hạo lại có chút hết ý kiến, anh hiểu cái chim gì!
Tên này tuyệt đối hiểu sai!
Nhưng Dương Hạo cảm thấy vẫn nên cho thuộc hạ không gian để phát huy.
Đúng lúc này, âm báo wechat của Dương Hạo vang lên.
Dĩ nhiên lại là Vương Tĩnh Như: Dương tổng, những câu lúc trước còn có tác dụng không?
Dương Hạo không tiếp xúc nhiều với ‘chị vợ’ này, cũng chỉ gặp một lần trong tiệc mừng thọ thôi.
Lần đó khá vui vẻ, nhưng vì Tôn Cát Tinh sờ đùi Phương Nghiên, cho nên tan rã trong không vui.
Chuyện sau đó thì Dương Hạo không biết, nhưng cũng có thể hiểu, chú Vương và Vương Tĩnh Như nhất định sẽ nổi trận lôi đình, dù sao việc Tôn Cát Tinh làm cũng quá mất mặt.
Dương Hạo nhớ lại, chắc Vương Tĩnh Như đang nói chuyện công việc, vị thục phụ xinh đẹp này đang làm việc ở điện ảnh Hoàn Cầu tại kinh thành, có hơn 10 năm kinh nghiệm trong nghề, khi đó nàng từng nói với em gái Vương Tuyết Như về chuyện ly hôn, lại nói sợ trở lại Giang Thành thì không tìm được công việc thích hợp.
Khi đó Dương Hạo hứa hẹn, nói nàng có thể đến Truyền thông Thiên Mỹ, bây giờ chắc bà chị vợ này đang hỏi về vấn đề này.
Dương Hạo lập tức trả lời: Tất nhiên là có!
Tuy không biết bên Vương Tĩnh Như và Tôn Cát Tinh phát sinh chuyện gì, nhưng từ tin nhắn này của Vương Tĩnh Như, khả năng cao là hai người đã ly hôn, chí ít cũng ở riêng, mà một khi ở riêng thì cũng cách ly hôn không xa.
Dương Hạo suy nghĩ một chút, lại trả lời: Bên tôi đang thiếu một chủ nhiệm văn phòng tổng tài, không biết chị có hứng thú không?
Kinh thành.
Vương Tĩnh Như đã thu dọn hành lý xong, sau khi trở về từ Giang Thành, nàng và Tôn Cát Tinh đã cãi nhau một trận, không chỉ là vì chuyện của em họ Phương Nghiên, mà nàng còn phát hiện chuyện Tôn Cát Tinh đang mập mờ với một nữ thuộc hạ.
Giống như nàng và em gái Vương Tuyết Như đã nói, loại vượt quá giới hạn này chỉ có không lần và vô số lần, nàng đã chịu đủ rồi, cho nên dứt khoát ly hôn.
Tôn Cát Tinh cũng không lựa chọn giữ lại, mà bắt đầu lộ ra bộ mặt thật ghê tởm, dùng đủ loại lý do để không chia hoặc là chia ít tài sản, Vương Tĩnh Như không muốn cãi cọ với hắn, liền giao tất cả cho luật sư xử lý.
Ở kinh thành vài chục năm, thật ra Vương Tĩnh Như không nỡ nhất là đứa con trai 10 tuổi của mình.
Lúc trước không ly hôn, cũng là vì cho con trai một mái nhà hoàn chỉnh, tin tưởng đại đa số người vẫn đang giãy dụa trong hôn nhân cũng là vì lý do này.
Nhưng để Vương Tĩnh Như thấy lạnh lẽo là, khi nàng ly hôn với Tôn Cát Tinh, đã hỏi con trai muốn theo cha hay theo mẹ, con trai lại lựa chọn theo cha.
Thật ra cũng không phải Tôn Cát Tinh tốt thế nào, cũng không phải người mẹ Vương Tĩnh Như này không xứng chức, chủ yếu là hai người đều bận rộn công việc, những năm nay con trai đều sống với ông bà nội nhiều hơn, cho nên có tình cảm với ông bà nội nhiều hơn, nói là theo cha nhưng thực ra là chọn theo ông bà nội.
Nhưng con trai vẫn hi vọng cha mẹ không ly hôn, nhưng đây là không thể nào, gương vỡ thì không thể lành nữa!
Loại phái nữ thành phần tri thức như Vương Tĩnh Như, không thể chịu đựng việc chồng mình vượt quá giới hạn nhiều lần và bạo lực lạnh, chỗ chết người nhất là Tôn Cát Tinh còn đam mê cờ bạc, trước kia từng thua hơn 200 ngàn, gần đây yên tĩnh được một chút, nhưng đánh bạc là sẽ nghiện, trời mới biết sau này hắn có tái phạm hay không.
“Tôi còn không hiểu cô nghĩ gì sai, trở về Giang Thành chẳng phải là muốn nương tựa họ Dương kia sao, tôi nói cho cô biết, tên đó cũng không phải người tốt lành gì đâu, nào có tổng tài đàng hoàng nào lại nhìn trúng một phụ nữ đã ly dị còn mang theo một cục nợ chứ!”
Tôn Cát Tinh lạnh giọng khiêu khích: “Trông chờ vào họ Dương kia, nằm mơ đi!”
Đối với Vương Tĩnh Như mà nói, có Dương Hạo hay không thì cũng không quan hệ với việc nàng ly hôn, dù sao cũng là người chỉ mới gặp một lần mà thôi, chẳng qua đối phương nói có thể cung cấp công việc, cho nên nàng trở lại Giang Thành thì bớt phải đi đường vòng thôi.
Nhưng câu trả lời của Dương Hạo lại để nàng hơi bất ngờ và vui mừng.
Chủ nhiệm văn phòng tổng tài, đặt ở chỗ nào cũng là một vị trí quan trọng, cũng là lãnh đạo tầng hạch tâm, huống chi còn là một công ty giải trí lớn như Thiên Mỹ.
Nếu Vương Tĩnh Như trực tiếp chuyển sang làm chủ nhiệm văn phòng tổng tài của Thiên Mỹ, có thể nói là thăng chức.
Đối với Vương Tĩnh Như đang cực kỳ chán nản mà nói, đây cũng là một loại an ủi.
“Chuyện của tôi không cần anh quan tâm!”
Vương Tĩnh Như lạnh lùng trả lời một câu, lúc này có người gõ cửa phòng, Vương Tĩnh Như đi mở cửa, là bạn thân Trịnh Thiến Thiến của nàng.
Hai người là bạn học kiêm bạn cùng phòng thời đại học, tình hữu nghị kéo dài vài chục năm, khác với Vương Tuyết Như, Trịnh Thiến Thiến đến giờ vẫn chưa kết hôn, trước mắt đang làm một Vlogger chủ đề du lịch, có hơn 500 ngàn fan trên TikTok, cuộc sống rất tự do.
Nàng là Vương Tĩnh Như gọi đến giúp dọn đồ, tiếp đó hai người sẽ cùng trở về Giang Thành.
Trên đường Trịnh Thiến Thiến có thể quay chụp một ít tài liệu.
Thật ra Trịnh Thiến Thiến đã khuyên bạn thân ly hôn từ lâu rồi, vượt quá giới hạn lại đam mê cờ bạc, người như vậy đương nhiên không thể chấp nhận.
Nàng cũng không chào hỏi Tôn Cát Tinh, mà tự mình hỗ trợ khuân hành lý xuống xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận