Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 241: Tiểu bảo mẫu buồn phiền

Chương 241: Tiểu bảo mẫu buồn phiền
Đinh!
Chúc mừng kí chủ đánh bại quái rừng!
Ban thưởng 200.000 tiền mặt.
Lại học xong một khóa ngoại ngữ.
Âm thanh của cha hack cũng vang lên.
Tuy nhiên, phần thưởng lần này kém xa lần đầu quá nhiều.
Nhưng 200.000 cũng là hai tháng tiêu vặt của vị trà ngoại này rồi.
Dương Hạo nhìn mồ hôi đầm đìa trên Na Na của kỵ sĩ ngoại, cảm thấy mình thỉnh thoảng phải ban thưởng cho đối phương một chút, ví dụ như thuê cho nàng một căn nhà tốt.
Lúc trước khi nói chuyện, hắn biết nhà đang thuê một căn nhà 50m2, nàng ở một người tự nhiên không sao, nhưng sau này Dương Hạo đại khái sẽ không dẫn nàng về nhà, cho nên vẫn phải đổi chỗ ở cho nàng, như vậy tiện cho Dương Hạo đi qua farm quái hơn.
Cùng lúc đó.
Mạnh Ngọc Ngọc đang thu dọn hành lý trong nhà thuê, nếu không phải thời gian không cho phép, nàng muốn chuyển nhà luôn hôm nay rồi.
Căn nhà 330m2, cảnh sông, rất thoải mái.
“Ngọc Ngọc, phú quý đừng quên bạn cũ nha!”
Vu Lệ Lệ vừa hỗ trợ thu dọn, vừa hâm mộ không thôi.
Nàng tận mặt chứng kiến vị bạn thân nhựa này vượt qua giai cấp trong hai tháng ngắn ngủi.
Thật ra ban đầu nàng khá khinh thường hành động quỳ liếm của Mạnh Ngọc Ngọc, câu cá thì câu cá nha, không nhất thiết phải thấp kém như vậy.
Mà bây giờ, nếu như cho nàng một cơ hội quỳ liếm vị Dương đại ca kia, nàng nhất định sẽ liếm sạch sẽ hơn Mạnh Ngọc Ngọc!
Liếm thì sao?
Liếm hai tháng mà đã có được tài phú mà người khác phấn đấu cả đời cũng không có nổi!!
Hơn nữa, mặc kệ là nhà đẹp hay là xe sang, thì đều đứng tên Mạnh Ngọc Ngọc, chứ không phải chỉ có quyền sử dụng.
Điều này hoàn toàn khác với người khác.
“Lệ Lệ, chờ mình chuyển qua đó thì sẽ hỏi chồng mình một chút, nếu anh ấy không ngại thì cậu cũng qua đó sống với mình đi, ở một mình trong căn nhà 330m2 quá trống vắng.”
Mạnh Ngọc Ngọc cũng nói thật, ở một mình trong căn nhà 330m2 nàng thậm chí còn thấy hơi sợ, quá trống trải, hơn nữa có một người nói chuyện cũng sẽ không cô đơn.
Vu Lệ Lệ chuyển qua đó cũng có thể làm bạn với mình, ngoài ra, Vu Lệ Lệ còn có thể làm tổ không khí.
Mạnh Trà Trà nàng sống cuộc sống tốt lành, nhất định phải để người khác biết nha.
Quan trọng hơn là, Vu Lệ Lệ không có uy hiếp gì, Dương Hạo căn bản là chướng mắt vị bạn thân nhựa này của mình.
Bằng không, vị bạn thân nhựa này cũng không vẫn chỉ là lễ tân ở phòng tập.
“Ngọc Ngọc, vậy cậu hỏi luôn đi! Chúng ta cùng chuyển luôn.”
Vu Lệ Lệ không ngờ bị bạn thân nhựa này còn nghĩ đến mừng, lập tức mừng như điên.
Có thể sống trong khu nhà cao cấp, nàng tự nhiên là cầu còn không được, huống hồ còn có thể tiết kiệm tiền thuê nhà.
Mặt khác, tiến vào khuôn viên cao cấp, cũng đề cao khả năng gặp gỡ kẻ có tiền.
Hơn nữa khi Dương Hạo đi qua, nàng cũng có thể tìm cơ hội liếm vị đại gia này, nói không chừng một ngày nào đó đối phương thay đổi khẩu vị, nhìn trúng mình thì sao!
Tóm lại, chuyển qua là trăm lợi mà không có một hại.
“Ngọc Ngọc, cậu biết mình yêu cậu nhất mà!”
Vu Lệ Lệ kéo tay bạn thân nhựa Mạnh Ngọc Ngọc.
“Được rồi, để mình gửi tin nhắn hỏi xem sao.”
Mạnh Ngọc Ngọc cũng biết sau khi chuyển qua, đại đa số thời gian mình sẽ ở một mình, có người nói chuyện và tâm sự cũng tốt.
Nàng lập tức gửi wechat hỏi Dương Hạo.
Mà lấy được câu trả lời là: Nhà của em, em tự làm chủ là được.
Thật ra Dương Hạo cũng không quan tâm, dù sao Vu Lệ Lệ ở đó cũng không ảnh hưởng đến hắn, thậm chí trong nhà có người còn có thể tăng buff.
“Anh Dương nói thế nào?”
Vu Lệ Lệ vội vàng muốn biết đáp án.
“Chồng nói để mình tự làm chủ.”
Mạnh Ngọc Ngọc còn thuận tay cho Vu Lệ Lệ xem nội dung tin nhắn, bởi vì đối với nàng mà nói thì đây là câu trả lời rất có mặt mũi, ông chồng đại gia này của mình dường như cũng không coi nàng là một vật phẩm phụ thuộc, mà cho nàng đủ quyền tự chủ.
“Ngọc Ngọc, Ngọc Ngọc xinh đẹp…”
“Sau khi chuyển qua đó, việc nhà mình bao hết.” Vu Lệ Lệ vội vàng tỏ thái độ.
“Đây là cậu nói đấy! Đừng chuyển qua xong lại không làm!”
Mạnh Trà Trà vốn có ý muốn vị bạn thân nhựa này chuyển qua, bây giờ lại kiếm được thêm sức lao động, nàng vẫn rất vui vẻ.
“Yên tâm đi! Mình nói được thì làm được.”
Vu Lệ Lệ vội vàng cam đoan, dù sao cũng chuyển qua đó rồi nói.
“Ừm, vậy cùng chuyển qua đó thôi.” Mạnh Ngọc Ngọc gật đầu đáp ứng.
“A! Mình biết là Ngọc Ngọc tốt nhất mà.”
Vu Lệ Lệ lập tức nhảy cẫng lên hoan hô, tiếp đó cũng thu dọn hành lý của mình.
Trong Tinh Vân Loan.
Dương Hạo không để Natasha ngủ lại.
Theo hắn hiểu con gái bảo bối của mình, sáng mai rất có thể sẽ chạy đến phòng của mình, Natasha ở đây thì không hay lắm.
Thế là, vị kỵ sĩ ngoại này rất hiểu chuyện, đã rời đi lúc hửng đông.
Ban ngày có Di Bảo báo cáo công tác, buổi tối lại so tài ba hiệp với kỵ sĩ ngoại, Dương Hạo có cảm giác như thân thể bị móc sạch, sau khi Natasha rời đi, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Chờ hắn tỉnh lại đã là hơn 9 giờ sáng hôm sau.
Nhưng sau khi ngủ một giấc, hắn lại đầy máu phục sinh, tinh thần sức lực đều đầy bình.
Mở điện thoại ra, có không ít tin nhắn chưa đọc, hầu như đều là NPC gửi đến, ngoài ra còn có mấy tin nhắn công việc của Thái Mỹ Thần, và thông tin nguồn nhà của Vương Tú Tú.
Gần đây, cô em môi giới này kiếm được rất nhiều từ chỗ của Dương Hạo, hôm qua lại bán được một căn nhà 330m2, đêm qua nàng lại góp nhặt nguồn nhà cao cấp gần khu bệnh viện số 2.
Đáng tiếc bệnh viện số 2 ở khu phố cổ, bên đó chỉ có một tiểu khu Thịnh Thế Giang Nam là có giá nhà tương đối cao, nhưng khá cũ.
Tiểu khu này có hai loại sản phẩm là căn hộ và biệt thự liền kề, căn hộ diện tích lớn nhất là 162m2, cơ bản là không nằm trong phạm vi cân nhắc.
Biệt thự liền kề thì diện tích lớn nhất là 340m2, diện tích sử dụng lại vượt qua 400m2, tổng giá trị rơi vào khoảng 12 – 15 triệu, phải xem tình hình nội thất bên trong.
Bởi vậy mấy căn nhà Vương Tú Tú gửi cho Dương Hạo đều là biệt thự liền kề, nhưng tổng giá trị lại không được như Dương Hạo mong chờ.
Bởi vì nhiệm vụ này, mua nhà bao nhiêu tiền thì sẽ ban thưởng gói quà thần bí với giá trị tương đương.
Mà mua nhà thì có thể dùng tài chính riêng của Manh Bảo, ban thưởng thì thuộc về Dương Hạo, thuộc về cơ hội nhổ lông dê, cho nên phải cố gắng nhổ nhiều một chút.
“A, Kỳ Kỳ? Cô không đến nhà trẻ à?”
Dương Hạo vừa xem tin tức nhà, vừa đi ra khỏi phòng ngủ, lại nhìn thấy Giang Ngọc Kỳ ở trong phòng khách, vị tiểu bảo mẫu này đang ngồi trên ghế sô pha, mặt mày ủ rũ nhìn chằm chằm điện thoại.
“Hôm nay không có tiết, đưa Hề Hề đi học xong liền quay về.”
“Dương đại ca, tôi làm bữa sáng rồi, chỉ là có thể đã nguội.” TIểu bảo mẫu để điện thoại xuống và nói.
Dương Hạo khẽ gật đầu.
Đang định hỏi vị tiểu bảo mẫu này có tâm sự gì sao, âm thanh của cha hack bỗng vang lên.
Đinh!
Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Giang Ngọc Kỳ buồn phiền.
Em trai của tiểu bảo mẫu Giang Ngọc Kỳ sắp đến Giang Thành, cậu hi vọng chị gái có thể giới thiệu công việc cho mình, an ổn ở lại Giang Thành.
Nội dung nhiệm vụ: Giải quyết buồn phiền cho Giang Ngọc Kỳ.
Ban thưởng: Thẻ sản nghiệp sơ cấp x1.
Chú: Thẻ sản nghiệp chia làm bốn cấp bậc, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đặc cấp. Thẻ sản nghiệp sơ cấp có thể đổi một phần sản nghiệp ngẫu nhiên có tổng giá trị nhỏ hơn 1 tỷ, Thẻ sản nghiệp trung cấp từ 1 – 10 tỷ, Thẻ sản nghiệp cao cấp từ 10 – 100 tỷ, Thẻ sản nghiệp đặc cấp 100 tỷ trở lên.
Hả?
Ngon!
Cha hack quá trâu!
Nghe giới thiệu xong, Dương Hạo đầu tiên là hơi giật mình, tiếp đó lại phát ra cảm khái ‘cha hack quá trâu’ lần nữa!
Tiểu bảo mẫu cực kỳ thân thiết mà múc cho Dương Hạo một bát chóa trứng muối thịt nạc còn ấm.
Lại giúp Dương Hạo bóc một quả trứng.
Trên bàn còn có mấy món ăn do Giang Ngọc Kỳ tự làm.
Ăn được một lát, Dương Hạo mới mở miệng hỏi: “Lúc nãy thấy cô ủ rũ, là có tâm sự gì sao?’
“Em trai tôi đã lên xe lửa đến Giang Thành, lúc trước tôi đã nói đừng đi, ở nhà chăm sóc mẹ đi, kết quả tên nhóc này lại nghe bạn gái mình, nhất định đòi đến Giang Thành phát triển.”
Giang Ngọc Kỳ cũng không che giấu, mà căng mặt nhỏ nói chuyện khiến mình buồn phiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận