Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 549: Nhà, xe và sính lễ

Chương 549: Nhà, xe và sính lễ
Ngày thường Vu Đông Đông chỉ mặc quần áo bình thường, hôm nay lại mặc một bộ âu phục tuấn tú, còn được tạo hình tỉ mỉ.
Vu Đông Đông vốn rất cao gầy sạch sẽ, ăn diện vào thì đẹp trai không khác gì minh tinh, Mã Văn Văn nhìn bạn trai mình mà hai mắt tỏa sáng lấp lánh.
Nàng ngây người giây lát, rồi lập tức nhào vào trong ngực Vu Đông Đông.
Cát Mẫn và Mã Tử Lương ở sau lưng nàng cũng rất rung động với Vu Đông Đông, lúc trước hai người từng gặp Vu Đông Đông, ngoại hình của đối phương không tệ, nhưng còn lâu mới bằng ngày hôm nay.
“Đây là tiểu câm điếc kia?”
Cát Mẫn nhỏ giọng lẩm bẩm, dùng tay chọc Mã Tử Lương một cái: “Quần áo của cậu ta có vẻ như rất đắt tiền.”
“Tôi nào biết được, cũng không có logo!”
Mã Tử Lương lắc đầu, ông hiểu xe, nhưng hoàn toàn không hiểu về hàng hiệu.
Cát Mẫn cũng không hiểu mấy thứ đồ hiệu này lắm, bà chỉ biết những logo thường thấy, mà bộ âu phục Hermes trên người Vu Đông Đông lại không có logo, bà chỉ cảm thấy chất liệu rất tốt, vừa nhìn đã biết không rẻ.
Vu Đông Đông không ngờ Mã Văn Văn sẽ trực tiếp đánh tới, lại còn là ở ngay trước mặt cha mẹ nàng, nên có hơi câu nệ, ánh mắt vẫn luôn nhìn trộm Cát Mẫn và Mã Tử Lương.
Cũng may hai người đều không có thái độ quá kịch liệt gì.
Chờ Mã Văn Văn buông ra, Vu Đông Đông mới dùng ngôn ngữ tay chào hỏi Cát Mẫn và Mã Tử Lương.
Mã Văn Văn thì làm phiên dịch.
Xét thấy nghi thức tiếp đón kia, Cát Mẫn cũng không làm khó Vu Đông Đông, nhưng cũng không nhiệt tình, chỉ khẽ gật đầu một cái, xem như đáp lại.
Mã Tử Lương thì bắt tay với Vu Đông Đông, còn vỗ nhẹ lên tay Vu Đông Đông, truyền tín hiệu hữu hảo.
Thấy chỉ có một mình Vu Đông Đông, Cát Mẫn mở miệng hỏi: “Phụ huynh của cậu đâu?”
Vu Đông Đông vội vàng dùng ngôn ngữ tay trả lời: Ở trên lầu.
Dương Hạo cố tình không xuống, dưới tình huống bình thường, hắn và Vu Cửu Cửu nên xuống đại sảnh tiếp đón.
Nhưng sau khi nghe Vu Đông Đông miêu tả về cha mẹ của Mã Văn Văn, Dương Hạo cảm thấy mình vẫn phải có giá một chút, cho nên chỉ bảo Vu Đông Đông xuống đón.
Nghe Vu Đông Đông trả lời, Cát Mẫn hơi cau mày, trong lòng tự nhiên có chút ý kiến.
Nghĩ đối phương không thèm ra nghênh đón, quá kiêu ngạo!
Nhưng vừa nghĩ đến nghi thức tiếp đón vừa rồi, trong lòng Cát Mẫn lại hơi bồn chồn, có lẽ đối phương là đại nhân vật nào đó thật?
Cho nên mới chờ ở trong phòng??
Cát Mẫn cũng không biết tình hình của đối phương, nên cũng không nói gì, mà đi theo Vu Đông Đông và con gái vào thang máy.
Lúc này Mã Văn Văn rất vui vẻ, nàng hít hà bó hoa hồng trong tay, tiếp đó hỏi Vu Đông Đông: “Là ai bảo anh chuẩn bị hoa?”
Mã Văn Văn rất hiểu bạn trai mình, bó hoa hồng này không phải phong cách của Vu Đông Đông.
Anh rể.
Vu Đông Đông không biết nói dối, có gì nói nấy.
“A, ra vậy!’
Mã Văn Văn gật đầu, nàng còn tưởng là chị gái của Vu Đông Đông cơ!
Mã Văn Văn lại tò mò hỏi: “Đúng rồi, chị anh quen biết vị Trương tổng kia à?”
Cát Mẫn cũng tò mò về vấn đề này, bà cũng ngẩng đầu lên nhìn vị ‘con rể’ câm điếc này.
Vu Đông Đông lắc đầu, dùng ngôn ngữ tay đáp: Chị không quen, là anh rể quen!
Lại là anh rể?
Mã Văn Văn hơi giật mình, nàng vốn cho rằng tất cả là chị gái của Vu Đông Đông sắp xếp, không ngờ lại là vị anh rể kia!
Cát Mẫn không hiểu ngôn ngữ tay, bà tò mò hỏi: “Văn Văn, cậu ta nói gì?”
“Đông Đông nói, người quen vị Trương tổng kia là anh rể của anh ấy!”
“Nghi thức tiếp đón cũng là anh rể của anh ấy an bài!”
Việc này cũng không có gì phải giấu diếm, Mã Văn Văn thuật lại một lần.
Cát Mẫn lại nhỏ giọng cảm khái một câu: “Xem ra vị anh rể kia không đơn giản rồi!”
Rất nhanh đã đến tầng 8.
Có nhân viên tiếp đón chờ ở cửa thang máy, thang máy vừa mở cửa, hai nữ nhân viên mặc sườn xám cúi đầu chào hỏi, tiếp đó liền dẫn đoàn người đi về phía phòng riêng.
Căn phòng riêng này là căn phòng sang trọng nhất của khách sạn, trang trí theo phong cách Trung Quốc cổ đại, tất cả mọi thứ trong phòng đều nhất quán.
Đoàn người tiến vào phòng.
Dương Hạo đang ngồi uống trà cũng đứng dậy đón tiếp, trên mặt mang theo nụ cười tươi rói.
Một nhà ba người Mã Văn Văn đều tò mò đánh giá Dương Hạo, bởi vì họ biết tất cả đều là vị này an bài, đối phương hiển nhiên là rất có năng lực.
Mà hình tượng và khí chất của Dương Hạo cũng tương đối phù hợp với sự tưởng tượng của họ, thậm chí còn hơn xa.
Bởi vì Dương Hạo còn trẻ tuổi và đẹp trai hơn bọn họ nghĩ!
“Cháu là Dương Hạo, anh rể của Đông Đông!”
“Chú, dì, hai người gọi cháu Tiểu Dương là được.”
Dương Hạo tuy không xuống nghênh đón, nhưng thái độ rất tốt, dù sao hôm nay cũng đến để bàn chuyện kết hôn, có nhiều thứ cần dừng thì dừng, chỉ cần không phải đồ đần thì đều hiểu.
“Tiểu Dương, chào cậu!”
Cát Mẫn là loại người tương đối nịnh hót, nhìn thấy Dương Hạo rõ ràng là loại nhân sĩ thành công, cộng thêm một loạt làm nền lúc trước, bà tự nhiên không dám thất lễ.
Bà vừa chào hỏi vừa tiến lên bắt tay với Dương Hạo, thái độ nhiệt tình hơn so với lúc gặp Vu Đông Đông nhiều lắm.
“Mời ngồi!’
“Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
Dương Hạo khách khí mời ba người ngồi xuống bàn ăn, tiếp đó ra hiệu cho phục vụ dọn món lên.
Bữa tiệc này là Dương Hạo đặt, các món ăn tự nhiên là cao cấp nhất, Trương Trường Giang thậm chí còn bảo người ra ngoài mua một ít nguyên liệu cao cấp mà khách snaj không có sẵn.
Lúc này, một bàn đồ ăn cao cấp đã lên bàn, sắc hương vị đều đủ, trang trí bày biện rất đẹp!
Cát Mẫn lấy điện thoại ra chụp mấy tấm, chuẩn bị về nhà sẽ đăng lên vòng bạn bè để khoe khoang một phen.
Trò chuyện một lát, Dương Hạo liền chuyển đề tài: ‘Hôm nay mời chú và dì đến đây, chủ yếu là muốn trò chuyện vấn đề hôn sự của Đông Đông và Văn Văn.”
“Không biết chú và dì có yêu cầu hoặc ý nghĩ gì không? Nếu có cứ việc nói ra.”
Nghe Dương Hạo nói vậy, Cát Mẫn lập tức thả đũa xuống, tuy hôm nay bà hơi chấn động với nghi thức tiếp đón kia, nhưng vẫn nhớ dự tính ban đầu của mình.
Con gái không gả cho vị nhân sĩ thành công Tiểu Dương này, mà là cho ‘tiểu câm điếc’ bên cạnh kia!
“Tiểu Dương, nếu cậu đã nói vậy, thì tôi liền nói thẳng!’
Cát Mẫn hơi hắng giọng một cái, nghiêm mặt nói: “Nói thật, tôi cũng không muốn gả con gái cho một người có vấn đề về thính giác, và không thể nói chuyện.”
“Nhưng mà, tôi cũng là loại phụ huynh tương đối sáng suốt, tôn trọng người con gái tôi lựa chọn!’
“Nếu như Văn Văn muốn gả, vậy tôi cũng không ngăn cản, nhưng vì suy nghĩ cho tương lai của Văn Văn, tôi vẫn có mấy điều kiện.”
“Đầu tiên là vấn đề nhà tân hôn!”
“Trong nội thành, 140m2 trở lên, trả hết chứ không mua trả góp!”
“Thứ hai là xe, cần một chiếc xe không kém hơn 300 ngàn!”
“Cuối cùng là sính lễ!”
Cát Mẫn hơi sừng lại một chút, sau đó nhìn Dương Hạo nói: “Nếu như thỏa mãn hai điều kiện trên, sính lễ không cần 5 triệu nữa, 3 triệu là được rồi!”
“Số tiền này không cần đưa cho tôi, mà gửi vào tài khoản của Văn Văn, xem như là một loại đảm bảo cho cuộc sống tương lai của Văn Văn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận