Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 259: Không ăn cơm

Chương 259: Không ăn cơm
Rời khỏi đại sảnh giao dịch bất động sản.
Dương Hạo đưa Quan Manh Manh về bệnh viện, xe của nàng vẫn ở bệnh viện.
“Dương đại ca, muốn đến nhà em ăn cơm chiều không?”
Quan Manh Manh có chút không nỡ bạn trai rời đi.
“Không được, anh còn phải đi đón Hề Hề tan học.”
Dương Hạo khoát tay, nhiệm vụ đã xong, hắn chuẩn bị trở về nhận phần thưởng, dù sao cũng là đồng hồ 30 triệu, không phải chiếc Rolex trên tay hắn có thể so sánh.
Sau này ra ngoài, nếu có ai dám dùng đồng hồ làm chói mắt hắn, Dương Hạo liền dí chiếc Richard Mille RM56-02 trị giá 30 triệu này vào hắn kẻ đó.
chói mắt đi!
Cmn làm chói mắt nữa đi!!
Tuy đồng hồ nhìn bình thường, nhưng lại là thần khí để trang bức!
Vậy là được rồi!
Moa!
Manh Bảo hôn lên mặt bạn trai một cái rồi mới xuống xe.
Đưa mắt nhìn đối phương lái xe rời đi, Quan Manh Manh mới đi về phía chiếc Panamera của mình.
Lúc này, chị Vương vừa hay đi đến bãi đỗ xe.
“Manh Manh, chiều nay cô đi đâu vậy?”
“A, xử lý vài việc cá nhân.”
Quan Manh Manh cũng không phải loại người thích khoe khoang, cho nên cũng không định nói chuyện mua nhà.
“Tiểu Trần nói em gái đã chuyển chính thức rồi, Manh Manh, bạn trai cô thật là lợi hại.” Chị Vương lại cảm thán một câu.
“Vậy à, vậy thì tốt rồi.” Quan Manh Manh gật đầu cười.
“Tối rảnh không? Chúng ta cùng đi ăn cơm đi, tôi mời.” Chị Vương lại khách khí mời.
“Xin lỗi chị Vương, tối nay có hẹn rồi.”
Quan Manh Manh tuy chưa có nhiều kinh nghiệm xã hội, nhưng nàng vẫn cực kỳ thông minh, biết chị Vương đang muốn làm thân với mình.
Nhưng loại làm thân này là có mục đích, mà nàng chỉ muốn bảo trì quan hệ đồng nghiệp bình thường.
“Để hôm khác vậy, có nhiều thời gian mà.”
Thật ra chị Vương cũng chỉ thuận miệng nói một một chút thôi, thể hiện thiện ý của mình, hai người cùng một phòng, còn có nhiều cơ hội bấu víu quan hệ.
“Chị Vương, thứ hai gặp.”
Quan Manh Manh nói xong liền leo lên chiếc Panamera của mình.
Thấy thế, chị Vương lập tức kinh ngạc há hốc miệng, Quan Manh Manh hôm nay mới lái chiếc xe này đi làm, nên chị Vương mới biết nàng lại đổi xe, còn là một chiếc Porsche.
Tuy nhiên, vừa nghĩ đến bạn trai đối phương là tổng tài, hình như cũng hợp lý.
A, nếu như mình trẻ lại 20 tuổi, nói không chừng còn có cơ hội tìm một đại gia.
Nhìn chiếc Panamera mới tinh kia, chị Vương nghĩ thầm như vậy.
Lúc Quan Manh Manh về đến nhà, Quan Vi Dân cũng vừa vào nhà.
“Manh Manh, chiều này con xin nghỉ à?”
Quan Vi Dân thuận miệng hỏi, các ông có nhóm bạn học cũ, bởi vì mọi người đều trong ngành y, cho nên nhóm rất sôi nổi.
Chiều nay bạn học cũ Phùng Đông Phong nhắn tin trong nhóm, trêu: “Lão Quan, con gái ông chiều nay trốn việc đi hẹn hò rồi.”
Nên Quan Vi Dân biết chuyện con gái không đi làm.
Từ Diễm Phân đi từ nhà bếp ra, tò mò hỏi: “Manh Manh, con xin nghỉ đi hẹn hò với Tiểu Dương thật à?”
“Cũng không tính là hẹn hò. Chỉ là đến đại sảnh giao dịch bất động sản thôi.”
Quan Manh Manh vốn muốn nói chuyện mua nhà cho cha mẹ, không ngờ vừa vào nhà đã nói đến đề tài này.
Quan Vi Dân nghi ngờ hỏi: “Đi đến đó làm gì?”
“Con đi mua nhà với Tiểu Dương à??” Từ Diễm Phân suy nghĩ rất nhanh.
“A, hai người tự xem đi.”
Quan Manh Manh móc giấy tờ bất động sản từ trong túi ra, đưa cho hai người.
“Đây là???”
Từ Diễm Phân tiếp nhận giấy tờ, vội vàng mở ra xem, tiếp đó liền nhìn thấy tên của con gái.
Mà lại là chỉ một mình con gái.
Bà liếc nhìn diện tích, lại tận 346m2.
Quan Vi Dân tiến lại gần vợ, xem xong cũng trợn tròn mắt lên.
“Manh Manh, Tiểu Dương mua nhà cho con?” Quan Vi Dân hỏi.
Từ Diễm Phân thì lại lườm ông một cái: “Ông nói nhảm, không phải Tiểu Dương thì còn có thể là ai!”
“Còn chưa hết đâu.”
Quan Manh Manh lại móc thêm hai phần giấy tờ bất động sản ra.
“A? Đây là thế nào??”
Từ Diễm Phân và Quan Vi Dân mỗi người cầm một cái, mở ra xem xét.
Kết quả trên giấy tờ đều viết tên con gái mình, cũng chỉ có một mình con gái, trong đó có một căn có diện tích 346m2 như căn lúc nãy, một căn khác là 246m2.
Ba căn nhà, tổng diện tích vượt quá 1000m2!
Hai vợ chồng Quan Vi Dân và Từ Diễm Phân xem xong, vô thức liếc mắt nhìn nhau một cái, tiếp đó nhìn về phía con gái: “Manh Manh, sao Tiểu Dương lại tặng liền ba căn nhà rồi?”
“Đó là một khu biệt thự liền kề, một khu ba căn. Mà ba căn này vừa hay nằm cùng một khu, cho nên anh ấy trực tiếp mua luôn, nói là ở như vậy cho thanh tịnh.”
Khi ở đại sảnh giao dịch, Quan Manh Manh đã hỏi Dương Hạo vì sao lại mua một lúc ba căn, hắn đã trả lời như vậy.
“Một hơi mua ba căn nhà, chỉ vì yên tĩnh??”
Vợ chồng Quan Vi Dân lại khiếp sợ với tài lực của người con rể này.
“Thịnh Thế Giang Nam này gần bệnh viện con đúng không?” Lấy lại bình tĩnh xong, Quan Vi Dân nói.
“Vâng, chính là tiểu khu đó.” Quan Manh Manh gật đầu.
“Tiểu Dương có lòng rồi, tiểu khu đó không chỉ gần bệnh viện các con, mà còn tiểu khu cao cấp duy nhất ở chung quanh đó!”
Quan Vi Dân mở miệng tán thưởng.
“Manh Manh, đã sang tên rồi, bây giờ có thể đi xem nhà chứ?” Từ Diễm Phân mặt đầy mong chờ hỏi.
“Tất nhiên là được, chìa khóa trong tay con mà.” Quan Manh Manh gật đầu.
“Vậy thì đi xem nhà thôi!”
Từ Diễm Phân nói xong liền cởi tạp dề trên người xuống.
“Mẹ, không ăn cơm sao?”
“Vội cái gì, xem nhà xong rồi nói sau!”
“Ừm, vẫn còn sớm, tôi cũng chưa đói…” Quan Vi Dân cũng biểu thị tán thành.
Thấy cha mẹ có nhã hứng như vậy, Quan Manh Manh cũng không tiện làm mất hứng, chỉ có thể lái xe đưa cha mẹ đến Thịnh Thế Giang Nam.
Bởi vì nàng đã là chủ nhà nơi này, cho nên có thẻ lái xe vào khuôn viên, tiếp đó dừng lại trước cửa một căn biệt thự đã thuộc về nàng.
Nàng đưa cha mẹ đi tham quan căn phía đông trước, phong cách că nhà này rất hợp với thẩm mỹ của Quan Manh Manh, nàng chuẩn bị ở lại chỗ này.
Sau đó lại mang cha mẹ đi tham quan căn ở giữa và căn phía tây, hai người cũng có thẩm mỹ tương tự với cha mẹ của anh Triệu kia, cảm thấy căn ở giữa rất tốt.
Nhưng so sánh ra thì diện tích nhỏ hơn rất nhiều, nếu như chỉ xem một căn ở giữa thì không sai, nhưng so sánh với hai căn bên cạnh thì không đáng nhắc đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận