Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 279: Coi như tôi không nói

Chương 279: Coi như tôi không nói
“Chính là mấy món mà con gái thích thì cô tôi đều thích, ví dụ như châu báu, đồng hồ, hàng hiệu, vân vân…”
“Nhưng năm ngoái cô mới đặt cọc tiền mua nhà, tháng 10 năm nay mới nhận nhà, đến khi đó còn phải trang trí và sửa sang, cũng là một khoản chi tiêu không nhỏ, cho nên gần đây rất tiết kiệm.”
Giang Ngọc Kỳ thẳng thắn về tình hình kinh tế của Thái Mỹ Thần hiện giờ.
“Vậy đến Hằng Long đi!”
“Ừm…” Giang Ngọc Kỳ gật đầu, lại hỏi: “Dương đại ca, anh dự toán bao nhiêu, tôi có thể chọn giúp. Dù sao tôi cũng rất hiểu cô mình.”
“Dự toán? Cô cảm thấy tôi cần dự toán ư?” Dương Hạo cười ha ha hỏi văn lại.
“A, được rồi.”
Giang Ngọc Kỳ chu miệng nhỏ, trong lòng thì oán thầm: Có kẻ tiền vạn ác này!
Chọn quà cũng không cần nhìn giá.
“Dương đại ca, anh Bằng và Toa Toa đi rồi à?” Giang Ngọc Kỳ lại nghĩ đến Dương Bằng và Điền Toa Toa ngày hôm qua, thuận miệng hỏi một câu.
“Chiều nay họ về rồi, chắc bây giờ đang tụ tập với bên nhà vợ.”
Lúc Dương Hạo rời đi, Dương Bằng và Điền Toa Toa vẫn đang uống rượu với họ hàng, tuy giữa họ hàng có ganh đua so sánh, nhưng đó chỉ là trong bóng tối thôi, mặt ngoài thì vẫn hòa hợp êm thấm, nhất là khi có mặt các phụ huynh ở đó, bọn họ có vẻ càng thân thiết hơn.
Mà Dương Hạo không biết là, em họ Dương Bằng và em dâu Điền Toa Toa được hoan nghênh như vậy, chính là công lao của hắn.
“Đúng rồi, cách xưng hô của cô với Đại Bằng có vấn đề.”
“Hả, vấn đề gì?” Tiểu bảo mẫu nghi hoặc.
“Cô bảo Hề Hề gọi mình là mẹ Kỳ Kỳ, như vậy, cô không thể gọi Đại Bằng là anh.” Dương Hạo nghiền ngẫm nói.
Két!!
Nghe vậy, tiểu bảo mẫu đột nhiên đạp phanh, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ lên.
“Dương đại ca, không phải tôi bảo Hề Hề gọi, mà là Hề Hề muốn gọi.”
Tiểu bảo mẫu một mặt ủy khuất, nhưng trong lòng lại đang oán thầm tiểu phản đồ Hề Hề kia, đã nói là giữ bí mật rồi, kết quả mới hai ngày mà Dương Hạo đã biết.
“Ai bảo cũng không quan trọng. Quan trọng là, đây đã là sự thật rồi, không phải sao?” Dương Hạo nhẹ nhàng nhún vai.
“A, chuyện này…”
Tiểu bảo mẫu không phản bác được.
“Cho nên, cô đã có danh phận mẹ của Hề Hề, cũng nên thực hiện nghĩa vụ của mình nhỉ?”
“Hả? Nghĩa vụ gì?”
Tiểu bảo mẫu hoàn toàn ngây ngẩn.
“Tự nghĩ đi. Khi nào nghĩ thông suốt thì tìm tôi.”
Dương Hạo cười ha ha đáp một câu, tiếp đó liền như không có việc gì mà nhìn ra ngoài cửa sổ, cho tiểu bảo mẫu không gian để suy nghĩ.
Giang Ngọc Kỳ suy nghĩ rất nhanh, chẳng mấy chốc đã hiểu hàm nghĩa trong lời nói của vị chủ nhân lăng nhăng này.
Vẻ đỏ ửng trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng còn chưa tán đi, giờ lại càng đỏ hơn.
Thật ra đoạn thời gian gần đây, ngày nào tiểu bảo mẫu cũng đang đấu tranh tâm lý.
Hết cách rồi, đối với một cô gái gia cảnh bần hàn và có tư tưởng bình thường mà nói, loại cuộc sống như bây giờ quả thực là mê hoặc trí mạng với Giang Ngọc Kỳ.
Trước khi thành công, các cô gái hám của cũng chỉ có thể ảo tưởng về cuộc sống sau khi câu được kẻ có tiền, mà Giang Ngọc Kỳ thì lại được trải nghiệm qua.
Sống trong căn nhà 688m2, ra ngoài có xe sang thay cho đi bộ, mặc đồ lao động hiệu Hermes.
Trong nhà trẻ thì nàng lại như là bug vậy, muốn dạy học thì đi làm, muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, viện trưởng nói chuyện với nàng cũng phải khách khách khí khí.
Bởi vị viện trưởng biết nếu như đắc tội với ‘mẹ nhỏ’ của Hề Hề, chỉ sợ cái ghế của bà cũng bay mất.
Mà tất cả những thứ này, đều là chủ nhân Dương Hạo ban cho nàng.
Bởi vậy, Giang Ngọc Kỳ thỉnh thoảng sẽ lo được lo mất, một khi Hề Hề trưởng thành, không cần nàng nữa.
Như thế, nàng phải đi con đường nào đây?
Đã quen với cuộc sống này, nàng còn có thể thích ứng với cuộc sống của người bình thường sao?
Mà muốn sống mãi như này, vậy chỉ có một con đường để đi, đó là trở thành mẹ kế thật sự của Hề Hề!
Thật ra trải qua nhiều ngày sống chung, Giang Ngọc Kỳ tự nhiên có hảo cảm với người chủ nhân Dương Hạo này, ngoại trừ lăng nhăng ra, tam quan quả đối phương cực kỳ chính nghĩa, nhân phẩm cũng không có vấn đề, không có tư tưởng hay sở thích vặn vẹo nào.
Nàng thường xuyên lên mạng xem, nói rất nhiều có kẻ tiền đều là đạo đức vặn vẹo, không việc xấu nào không làm.
Trên người Dương Hạo không có những vấn đề này, chủ yếu là ngoại hình tương đối xuất chúng, là loại hình ông chú mà các cô gái trẻ rất thích.
Đối với một người thiếu thốn tình cha từ nhỏ như Giang Ngọc Kỳ mà nói, thật sự rất có lực hấp dẫn.
Nhất là hai ngày trước Dương Hạo còn thu xếp công việc và chỗ ở cho Giang Tiểu Hải, khiến cho nội tâm của Giang Ngọc Kỳ có thêm vài phần cảm kích với Dương Hạo.
Trên đường đi, Giang Ngọc Kỳ vẫn luôn suy nghĩ chuyện này.
Chờ lái xe vào bãi độ của Hằng Long, nàng mới thu hồi tâm sự.
“Dương đại ca, cô tôi rất thích Patek Philippe, lần trước đi dạo phố cô còn xem rất nhiều lần, chỉ là quá đắt, nên chỉ dám xem mà thôi.”
Sau khi xuống xe, Giang Ngọc Kỳ lại nói đến chủ đề chọn quà.
“Ừm, vậy thì đi xem một chút đi.”
Dương Hạo gật đầu, thật ra hắn cũng không am hiểu mua quà cho phụ nữ, có tiểu bảo mẫu tham mưu cũng bớt lo.
Hai người lập tức đi vào cửa hàng Patek Philippe ở tầng một.
Tuy là cuối tuần, khu thương mại không ít người, nhưng cửa hàng đồng hồ đỉnh cấp như Patek Philippe thì lại không có mấy vị khách.
Thấy Dương Hạo và Patek Philippe đi vào, một nữ nhân viên bán hàng có ngoại hình tươi tắn tiến lên đón: “Hoan nghênh quang lâm, hai vị muốn xem đồng hồ gì, tôi có thể giới thiệu!”
“Kỳ Kỳ, cô chọn đi.”
Dương Hạo chép miệng với tiểu bảo mẫu, dù sao nàng cũng biết sở thích của Thái Mỹ Thần.
“Xem series Gondolo đi.”
Lúc trước Giang Ngọc Kỳ và Thái Mỹ Thần đi dạo phố, cô của nàng nhìn trúng chiếc đồng hồ Gondolo Serata, giá bán là 359.300 NDT.
Về sau Thái Mỹ Thần còn lẩm bẩm nhiều lần, nói là sau này phát tài nhất định sẽ mua.
“Dương đại ca, chiếc đồng hồ cô tôi nhìn trúng rất đắt, phải hơn 300 ngàn. Thật ra cô cũng thích mấy chiếc túi LV, chỉ hơn 20, 30 ngàn…”
Nữ nhân viên đi đằng trước, Giang Ngọc Kỳ thì tiến đến gần tai Dương Hạo và nhắc nhở một câu.
Nghe vậy, Dương Hạo cười cười, tiếp đó vỗ nhẹ bả vai của tiểu bảo mẫu: “Cô đang tiết kiệm tiền cho tôi à?’
“A…” Giang Ngọc Kỳ ngẩn người, tiếp đó bĩu môi: “Coi như tôi không nói.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận