Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 325: Muốn sờ ư?

Chương 325: Muốn sờ ư?
Natasha đầu tiên là nhìn số dư trong tài khoản, tiếp đó liền kích động ôm lấy Dương Hạo: “Honey, anh quá tốt rồi, số tiền này là đủ rồi!”
“Ngày mai em sẽ gửi lời mời đến người nhà.”
Natasha cực kỳ hưng phấn, nàng đã muốn mời người nhà đến đây chơi từ lâu rồi, nhưng đây là một khoản tiền lớn, nàng không gánh vác nổi.
Dương Hạo lại hỏi: “Đúng rồi, nhà em tổng cộng bao nhiêu người?”
“Trừ cha mẹ ra, còn có một người anh trai, một em trai và một em gái.”
“Anh trai đã kết hôn, cho nên còn có chị dâu và cháu…”
“Tổng cộng bảy người.”
“Đúng rồi, dường như em trai em có bạn gái, nếu như tính luôn thì là tám người.”
Natasha tính toán một phen.
Dương Hạo gật đầu: “Thật ra họ hàng muốn đến chơi, thì em cũng có thể mời họ đến, tôi sẽ thanh toán tất cả chi phí.”
Dù sao cũng có cha hack hoàn trả gấp đôi, bao nhiêu người cũng không quan trọng.
“A? Bao nhiêu người cũng được?”
Natasha sửng sốt, không nghĩ vị kim chủ ba ba này của mình lại hào phóng như vậy.
“Em ở đây một mình cũng rất buồn, có người nhà đến thăm cũng tốt, cũng để cho họ biết em đang sống rất tốt.”
Dương Hạo ra vẻ như đang suy nghĩ thay cho Natasha.
Cô nàng này quả nhiên là cảm động đến rối tinh rối mù, ôm cổ Dương Hạo hôn mấy cái, tiếp đó lại một đường hướng xuống dưới, hiện ra kỹ thuật miệng lưỡi dẻo quẹo của mình!
Dương Hạo không ngủ ở chỗ của Natasha, mà nửa đêm trở về Tinh Vân Loan.
Khi về hắn đã rất rón rén, kết quả vẫn bị tiểu bảo mẫu nghe thấy.
“Chủ nhân, em giúp chủ nhân tắm rửa nha?”
Tiểu bảo mẫu mặc váy ngủ đai lưng đi chân trần đến phòng Dương Hạo, nàng kéo tay Dương Hạo, vừa đung đưa vừa nũng nịu.
Trong lòng thì đang oán thầm: Hừ hừ, coi như anh lêu lổng ở bên ngoài, về nhà cũng không trốn được tiết học của cô giáo Giang!
Dương Hạo không biết ý nghĩ của tiểu bảo mẫu, bằng không nhất định sẽ nói một câu: Giáo viên mầm non quả nhiên cũng không quá nghiêm chỉnh!
“Chú Dương, tới đi…”
Tiểu bảo mẫu cố ý kéo dây đeo vai xuống.
Điểm nhấn chính là một cái vai đẹp trơn bóng!
Dương Hạo cuối cùng vẫn bị tiểu bảo mẫu bắt trả bài.
Cũng may hắn có thận kim cương bất hoại, bằng không đội sản xuất con lừa cũng không chịu nổi!
Hôm sau.
Dương Hạo đưa Hề Hề và tiểu bảo mẫu đến nhà trẻ, sau đó liền đến cổng tiểu khu cô nàng màu sắc Hoàng Thanh đang ở.
Hôm nay Hoàng Thanh ăn mặc không giống như mọi hôm, bên trong áo âu phục là một chiếc sơ mi đen, bên dưới là một chiếc váy bao mông, để lộ cặp đùi đẹp vô cùng có nhục cảm, khiến người ta muốn bóp một cái.
Dương Hạo quét mắt nhìn Hoàng Thanh, không khỏi nghĩ đến lời nói của nàng ngày hôm qua.
Bán thân!!
Mặc kệ là dáng người hay khuôn mặt, thì Hoàng Thanh cũng cùng một cấp bậc với Di Bảo và Manh Bảo, khả năng cao sẽ chuyển hóa thành NPC.
Nhưng cũng khó mà nói, với hoàn cảnh trưởng thành của Hoàng Thanh, quá khứ nhất định sẽ khá phong phú.
Mà quá khứ phong phú, sẽ bị trừ điểm, cho nên có thể chuyển hóa thành NPC hay không thì vẫn khó nói!
Hoàng Thanh leo lên ghế phụ xong, tiện tay thắt dây an toàn, đỉnh núi kia lập tức lộ ra quy mô kinh người của nó, làm Dương Hạo có chút muốn uống sữa bò.
Cảm nhận được ánh mắt của Dương Hạo, Hoàng Thanh lại trực tiếp hơn, nàng nhìn Dương Hạo hỏi: “Muốn sờ ư?”
“A?”
Câu hỏi thẳng này lại làm cho Dương Hạo sững sờ, nhưng hắn cũng là người thành thật, liền gật đầu một cái: “Nếu như nói không muốn thì quá giả. Có lẽ không người đàn ông nào là không muốn cả…”
Hoàng Thanh gật đầu: “Anh đúng là thành thật.”
Nói xong, nàng liền cầm tay phải của Dương Hạo, đặt lên địa phương mềm mại kia.
Động tác của nàng như nước chảy mây trôi, nhìn như thoải mái, nhưng qua lớp áo mỏng manh, Dương Hạo có thể cảm nhận được trái tim đang đập thình thịch của nàng, hình như rất khẩn trương.
Hoàng Thanh nhắm mắt lại nói: “Hôm qua đã nói, từ nay về sau, tôi là người của anh!”
Nàng đã chuẩn bị tâm lí để nghênh đón sóng gió chớp giật.
Kết quả tiếp theo lại không như nàng nghĩ, mà ô tô này nổ máy.
Hoàng Thanh mở mắt ra, nghi ngờ nhìn Dương Hạo một chút, kịch bản trong suy nghĩ của nàng là, vị ông chủ háo sắc này coi như không làm chuyện kia ở cổng tiểu khu, nhưng khả năng cao là sẽ sờ mó một phen.
Kết quả đối phương lại không làm gì.
Lúc này, liền nghe thấy Dương Hạo nhàn nhạt nói một câu: “Hôm qua tôi cũng nói, con người tôi không thích lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.”
Hoàng Thanh thì cúi đầu nhìn bàn tay trên ngực mình, nghĩ thầm: Nếu lúc nói câu này mà anh không có cánh tay này, hiệu quả sẽ khá hơn một chút nhỉ?
Mà ý nghĩ của Dương Hạo là, tay này là do cô đặt ở đó mà.
Hắn không thể làm trái nguyện vọng của phụ nữ, đó là phạm pháp!
Dương Hạo là công dân tuân thủ pháp luật.
Nhà của Hoàng Thanh ở ‘Quan Giang Nhất Hào’, nơi này là khuôn viên biệt thự có tiếng ở Giang Thành.
Có Hoàng Thanh quét mặt, hai người thuận lợi tiến vào khuôn viên, tiếp đó lại tiến đến biệt thự số 19 dưới sự chỉ dẫn của Hoàng Thanh.
Xe vừa mới lái vào sân, liền có mấy người trong biệt thự đi ra.
“Ô, nhà cô khách sáo quá vậy.”
Dương Hạo còn tưởng rằng mọi người đi ra nghênh đón hắn, sau khi đừng xe xong lại nói đùa một câu với Hoàng Thanh.
Nhưng lúc này, sắc mặt của Hoàng Thanh lại cực kỳ khó coi, bởi vì người ra đón không chỉ có cha mẹ mình, mà còn có Triệu Kim Long và cha là Triệu Duyệt Sơn.
Cha con Triệu gia xuất hiện trong nhà mình, vậy nhất định là đến bàn chuyện hôn sự rồi.
Chỉ là, nàng đã nói với cha chuyện hôm nay sẽ dẫn Dương Hạo về nhà, không biết vì sao cha con Triệu gia còn đến.
“Anh Hạo, tình hình có chút biến hóa!”
“Nhìn thấy quả bí lùn kia không? Tên này là người thừa kế tập đoàn Triệu thị, người đứng bên cạnh chính là cha của tên này, cũng là chủ tịch tập đoàn Triệu thị bây giờ…”
Trước khi xuống xe, Hoàng Thanh giới thiệu sơ qua về tình hình của cha con Triệu gia.
“Ừm, đã biết.” Dương Hạo lên tiếng, tiếp đó liền xuống xe.
“Ông chủ Dương, hoan nghênh quang lâm.”
Hoàng Đại Trung tươi cười tiến lên đón, ông biết Dương Hạo là kim chủ ba ba, tự nhiên cực kỳ khách khí.
“Hoàng tổng, quấy rầy rồi.”
Dương Hạo khẽ gật đầu, sau đó khách sáo hai câu với Hoàng Đại Trung.
“Ông chủ DƯơng, vị này là Triệu tổng Triệu Duyệt Sơn của tập đoàn Triệu thị, đây là con trai độc nhất của ông ấy, Triệu Kim Long…”
Hoàng Đại Trung lại giới thiệu song phương.
Triệu Duyệt Sơn lại rất nhiệt tình, trên khuôn mặt béo chất đầy nụ cười yếu ớt, không ai có thể nhìn ra ông ta đang nghĩ gì.
Nhưng bình gas thành tinh Triệu Kim Long lại không được như vậy, hắn quệt miệng, ngửa đầu đánh giá Dương Hạo đi cùng với người phụ nữ mình thích, lông mày nhíu chặt, còn ghen tỵ nghiến răng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận