Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 359: Có cơ hội, em và Kỳ Kỳ cùng lên

Chương 359: Có cơ hội, em và Kỳ Kỳ cùng lên
11 giờ, mọi người trở về phòng ngủ.
Tiểu bảo mẫu vừa vào phòng liền nhào vào ngực Dương Hạo, gần đây vị chủ nhân này đều không về ngủ, khiến nàng rất có cảm giác nguy cơ, đồng thời cũng có chút không vui, thế là nàng nắm lấy vật nhỏ và phàn nàn: “Lúc trước đã nói không phải chị thì không biến to rồi mà?”
“Không nghe lời đúng không! Tốt, vậy chị cắn chết em!!!!”
11 giờ vào phòng ngủ, 11:20 tiểu bảo mẫu đã bắt đầu không ngừng cầu xin tha thứ.
“Chủ nhân…”
“Chú Dương… ô ô…”
Trình độ của tiểu bảo mẫu vẫn chỉ là con gà, mà còn lại là loại đã gà còn thích chơi, lần nào cũng bị Dương Hạo đánh cho vô lực đánh trả, chỉ có thể cầu xin tha thứ.
Âm thanh tự nhiên truyền đến phòng bên, Thái Mỹ Thần vẫn đang rầu rĩ, cuối cùng có nên khóa cửa phòng hay không.
Tuy Dương Hạo đã nhắn tin, nhưng nàng có thể không nghe nha, đây dù sao cũng không phải công ty.
Nhưng nghe thấy âm thanh mạnh mẽ tràn đầy cảm xúc ở bên cạnh, cặp chân dài trắng nõn và sung mãn của nàng lại vô thức khép chặt lại…
Trong lúc mơ hồ lại có chút chờ mong, hi vọng sếp nhanh lên một chút, cảm giác mỗi giây chờ đợi đều dài như một ngày hay một năm, nhất là âm thanh bên kia còn rất quyết liệt.
Khoảng tầm 12 giờ, âm thanh bên kia mới dừng lại, nhưng khoảng 20 phút sau, nó lại tiếp tục.
Chủ nhiệm Thái lại trải qua một vòng một ngày dài như một năm, thậm chí ngón tay đã bắt đầu có suy nghĩ riêng…
Khoảng tầm 1:30, cửa phòng của nàng cuối cùng cũng bị đẩy ra, tiếp đó bóng người cao to kia nhanh chóng chui vào trong phòng.
“Chờ sốt ruột lắm nhỉ!” Dương Hạo ngồi ở mép giường, cười ha ha hỏi một câu.
Chủ nhiệm Thái đương nhiên không thừa nhận, nhỏ giọng đáp: “Không, tôi sắp ngủ gật rồi!”
“Ngủ mà ngón tay cũng ướt đúng không!” Dương Hạo nắm tay Thái Mỹ Thần, trêu đùa một câu.
Chủ nhiệm Thái bị bắt tại trận, gương mặt lập tức nóng hừng hực, nàng dứt khoát nằm thẳng, hờn dỗi nhìn Dương Hạo một chút, nói nhỏ: “Anh vẫn được chứ? Đã 2 lần rồi!”
Nếu như đổi thành một người đàn ông trung niên khác, có lẽ nhất định không được, nhưng Dương Hạo có thận kim cương bất hoại, còn có hai buff trên người.
Trừ cái đó ra, hắn còn có bình mana nhỏ chưa sử dụng kìa.
Nhưng với tình trạng cơ thể của Dương Hạo bây giờ, bình mana nhỏ là không cần thiết.
“Được hay không, em thử một chút sẽ biết!”
Dương Hạo cũng không nói nhảm, trực tiếp dùng thực lực để chứng minh.
Không lâu sau, người cầu xin tha thứ đã từ tiểu bảo mẫu chuyển thành chủ nhiệm Thái.
Ban đầu Thái Mỹ Thần còn cố gắng kìm nín, sợ cháu gái ở phòng bên sẽ nghe thấy giọng của mình, nhưng về sau nàng thật sự không khống chế nổi bản thân, dứt khoát từ bỏ chống lại, triệt để nằm thẳng!
Nhưng Thái Mỹ Thần thật ra đã lo xa, tiểu bảo mẫu chịu hai đợt hỏa lực mãnh liệt của Dương Hạo, lúc này có động đất thì nàng chưa chắc đã dậy được.
Nhưng người già thì không ngủ sâu như vậy.
Khoảng ba bốn giờ sáng, Giang Thục Vân liền tỉnh lại, bà ở phòng ngủ chính, rộng rãi hơn phòng ngủ cho khách ở bên kia, cho nên khoảng cách khá xa, nhưng vẫn mơ hồ nghe thấy một ít âm thanh.
Bà cười lắc đầu, yên lặng cảm khái: Người trẻ tuổi đúng là…!
Giang Thục Tuệ cũng ở phòng ngủ chính, thứ nhất là phòng ngủ chính rộng rãi, thừa sức đặt hai chiếc giường, thứ hai là hai người ngủ chung cũng tiện chiếu cố.
Nghe thấy tiếng của chị gái, bà liền mở miệng nói: “Chị, chị dậy rồi à, muốn đi vệ sinh không?”
“Không đi, chị vừa dậy thôi!”
“Chị vừa mới dậy, còn em căn bản không ngủ được! Tiểu Dương này… thân thể thật là tốt!” Giang Thục Tuệ cảm khái nói.
Bà vốn cho rằng chồng mình đã khỏe rồi, nhưng hôm nay mới biết người ở trong thành phố cũng chưa chắc đã yếu hơn nông dân bọn họ, giày vò cả một đêm không ngủ.
“Chị, nhưng đây cũng là chuyện tốt, cứ như vậy chẳng mấy chốc Kỳ Kỳ sẽ mang thai.
“Tiểu Dương không có con trai, nếu Kỳ Kỳ có thể sinh một đứa con trai, như vậy địa vị sẽ vững chắc.” Giang Thục Tuệ lại nói.
“Cũng có đạo lý, Tiểu Dương là một ông chủ lớn, bên cạnh có rất nhiều phụ nữ muốn nhào lên người, cho nên Kỳ Kỳ vẫn phải có cảm giác nguy cơ. Nếu như sinh được một đứa con trai, vậy địa vị sẽ ổn.” Giang Thục Vân gật đầu, biểu thị tán thành.
“Đúng rồi, chị hai nói là muốn đến thăm chị, em thấy chị hai suy nghĩ quá nhiều rồi!”
“Lấy danh nghĩa đi thăm chị, nhưng không biết còn đang nghĩ cái gì kìa!”
Âm thanh bên phòng cho khách đã dừng lại, Giang Thục Tuệ cũng chuyển chủ đề.
Giang Thục Vân gật đầu, bà hiểu rõ người em gái kia của mình, lần trước mình ngã gãy chân, em gái đưa đến bệnh viện và liên hệ với Giang Ngọc Kỳ, sau đó liền vội vàng trở về nhà, chính là vì sợ mình hỏi vay tiền đóng viện phí hay gì đó, sau đó vẫn là Giang Thục Tuệ đến bệnh viện chăm sóc mình.
Mà tiếp đó, người con rể này đến thì đã thay đổi tình hình của nhà họ, nhất là con rể còn cảm ơn Giang Thục Tuệ đã chiếu cố, cho nên đã mua một căn nhà cho Giang Thục Tuệ, khiến Giang Thục Phân đỏ mắt không thôi.
Cho nên lần này Giang Thục Phân nói đến Giang Thành thăm mình, quá nửa là cũng muốn đến vớt chỗ tốt, nhưng dù sao cũng là chị em ruột, người ta đến thăm chị gái, bà cũng không thể không cho đến.
Trong phòng ngủ cho khách.
Dương Hạo vỗ vỗ lên cặp đùi nở nang của Thái Mỹ Thần, cười hỏi: “Thế nào, có được không?”
Lúc này chủ nhiệm Thái vẫn còn dư vị cực lạc vừa rồi, ánh mắt nàng mê ly, gương mặt đỏ hồng, hai lần chiến đấu, bởi vì con đường khác nhau, cho nên hai lần là hai loại trải nghiệm khác biệt, nhưng cuối cùng vẫn là trăm sông đổ về một biển.
Một chữ: Sướng!
Nhưng nàng cũng rất bội phục vị sếp này của mình, đều nói đàn ông qua 30 tuổi thì một đêm hai lần cũng khó.
Mà vị sếp này lại chiến đấu tận bốn năm trận!
Mấu chốt là trận chiến nào cũng có chất lượng cao, tương đối hiếm thấy.
“Hai người các em đều quá yếu, có cơ hội thì cùng lên đi!”
Dương Hạo nhìn chủ nhiệm Thái đã bị chinh phục, lúc này là thời cơ không tệ để đưa yêu cầu.
“A?”
Chủ nhiệm Thái kinh hãi, tiếp đó lại oán thầm: Cuối cùng cũng lộ đuôi cáo rồi nhé, thì ra tất cả đều là âm mưu từ trước.
Còn muốn mình và Kỳ kỳ cùng lên??
Không biết xấu hổ, không muốn mặt!
Thấy Thái Mỹ Thần không lên tiếng, Dương Hạo cũng không tiếp tục đề tài này, dù sao cũng làm nền rồi, chôn một hạt giống là ok.
Trở về phòng ngủ của tiểu bảo mẫu, cô bé này quả nhiên vẫn còn ngủ như heo, khóe miệng còn có chút nước miếng.
Bàn chân nhỏ nhắn lộ ra ngoài, trắng trắng mềm mềm óng ánh long lanh, Dương Hạo bỗng nhiên hiểu vì sao có một số đàn ông lại thích chơi chân, bàn chân nhỏ xinh đẹp như vậy, quả thực là cmn muốn cắn một cái.
Dương Hạo ngồi ở mép giường, vô thức nắm chặt chân nhỏ của tiểu bảo mẫu, bắt đầu thưởng thức, vừa trơn vừa mềm, quá thoải mái!
Nhưng tiểu bảo mẫu hơi ngứa, nàng vô thức co chân vào trong chăn…
Cảm giác nhẵn mịn trong tay biến mất, Dương Hạo mới phản ứng lại.
Mả mẹ nó, mình cmn đang làm gì?
Suy nghĩ, mày làm sao vậy??
Dường như trước kia mình không có đam mê này mà, tại sao lại đi lệch rồi??
Trước kia nghe nói có một ít đại lão, ban đầu còn rất bình thường, nhưng sau khi chơi nhiều, dần dần tâm lí bắt đầu vặn vẹo, bắt đầu thích một số cách chơi kỳ lạ.
Thậm chí bắt đầu không thích phụ nữ nữa…
Không!
Ông đây tuyệt đối không như thế!
Mình thích mỹ nữ!
Mình yêu mỹ nữ trẻ tuổi!
Dương Hạo yên lặng gào thét, tiếp đó ôm tiểu bảo mẫu ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận