Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 366: Quay lại đi

Chương 366: Quay lại đi
Phần thưởng của nhiệm vụ phúc lợi ‘208’ đã vào sổ, Dương Hạo chuẩn bị chuyển tài chính chuyên dụng của Vu Nhiễm Nhiễm sang bên ngân hàng Hoa Quốc này.
Thật ra Dương Hạo còn có thể gửi nhiều hơn, bởi vì tài chính chuyên dụng của các NPC căn bản không xài hết, hơn nữa đều còn rất nhiều.
Dương Hạo không dùng được số tiền này, nhưng có thể để trong tài khoản.
Cho nên, đừng nói là 200 triệu, 2 tỷ cũng không thành vấn đề.
“Ô ô, vẫn là bạn cũ tốt!”
Vương Xuân Hiểu ra vẻ cảm động đến rơi nước mắt.
Vu Nhiễm Nhiễm ngồi bên cạnh cũng kinh hãi, 200 triệu nha, nói chuyển liền chuyển.
Tuy nàng chưa tiếp xúc với kẻ có tiền ở đẳng cấp này, nhưng cũng hiểu được, dù người có tài sản 1 tỷ, cũng rất khó lấy ra 200 triệu tiền mặt.
Tài sản là tài sản, tiền mặt là tiền mặt.
Mà loại người có thể tùy tiện lấy ra 200 triệu tiền mặt như Dương Hạo thì cực kỳ khủng bố!
Vương Xuân Hiểu cười ha ha nói: “Hạo ca, bữa này tôi mời, ngân hàng sẽ thanh toán, coi như phí chiêu đãi khách hàng!”
“Không cần, đi cửa hàng của tôi! Tôi còn mở một tiệm lẩu.”
Trong khi nói chuyện, Dương Hạo đã lái xe vào phố thương mại Tinh Vân, rất lâu rồi hắn không đến tiệm lẩu, thuận tiện qua xem luôn.
“Tôi suýt quên, Hạo ca cậu chính là phát tài từ tiệm lẩu nha!”
Vương Xuân Hiểu cảm khái một câu.
Vu Nhiễm Nhiễm thì có chút buồn bực, trong lòng nghĩ: Tiệm lẩu của Dương Hạo không phải đóng cửa hết rồi sao!
“Phát tài cái gì? Mấy tiệm cũ đóng cửa hết rồi, tiệm này mới khai trương không lâu.” Dương Hạo cười khổ.
Lúc này vừa hay là giờ cơm trưa, nên trong tiệm rất đông, ngồi kín khoảng 8/10.
“Anh Hạo!”
Nhìn thấy Dương Hạo, Từ Mỹ Trúc rất ngạc nhiên, lâu rồi Dương Hạo không đến tiệm, Từ Mỹ Trúc còn rất mất mát, chỉ có thể chuyển hóa nỗi nhỡ thành động lực làm việc.
Nhưng nàng đi theo Dương Hạo từ năm 18 tuổi, nên cũng quen với việc chôn sâu tình cảm xuống đáy lòng, yên lặng làm việc rồi.
“Anh dẫn hai người bạn đến ăn! Phòng vẫn giữ lại chứ!”
Dương Hạo chỉ chỉ Vu Nhiễm Nhiễm và Vương Xuân Hiểu ở sau lưng.
Tiệm lẩu Dương Lý này tuy vẫn rất hot sau khi khai trương, nhưng Dương Hạo đã dặn dò, căn phòng riêng số 1 trên tầng 2 không kinh doanh, để hắn có thể đến ăn bất cứ lúc nào.
“Vâng! Vẫn giữ!”
Từ Mỹ Trúc tự nhiên nhớ kỹ lời dặn dò của Dương Hạo, căn phòng đó không chiêu đãi khách.
Nhưng ánh mắt nàng lại nhìn vào Vương Xuân Hiểu và Vu Nhiễm Nhiễm, nàng biết bên cạnh Dương Hạo có không ít phụ nữ, còn từng gặp bác sĩ Quan có dáng người khủng bố kia.
Mà trong hai cô gái này, người xinh đẹp hơn cũng kém bác sĩ Quan một chút, chủ yếu là nhiều tuổi hơn, bác sĩ Quan mới 23 24 tuổi, nhưng lại có một gương mặt baby, cộng thêm tâm hồn khủng bố của nàng, thật sự là không có người đàn ông nào không động tâm.
Ba người ngồi xuống, cũng không cần gọi món, Từ Mỹ Trúc đã bảo người mang tất cả nguyên liệu lên, mỗi thứ một phần.
Chờ nguyên liệu lên, Vương Xuân Hiểu cười ha ha nói: “Hạo ca, chúng ta uống mấy chén đi, khó khăn lắm mới tụ tập.”
“Chiều nay cậu còn phải đi làm, có uống được không?”
“Bình thường thì không, nhưng tôi kiếm được khách hàng lớn như cậu nha, nếu lãnh đạo dám nói một chữ không, tôi liền ném biên lai gửi tiền vào mặt ông ta.”
Vương Xuân Hiểu đắc ý nhún vai, tính chất công việc của nàng cũng có chút tương tự với nhân viên tiêu thụ, chỉ cần có khách hàng lớn trong tay, lãnh đạo cũng không dám làm gì nàng.
Dương Hạo cười nói: “Được, vậy thì làm vài chén.”
Nói xong, Dương Hạo lại nhìn về phía Vu Nhiễm Nhiễm, hắn biết đối phương có thể uống rượu, nhưng tửu lượng cũng bình thường.
“Uống ít cũng không sao.”
Vu Nhiễm Nhiễm khẽ gật đầu, nàng cũng không muốn làm mất hứng.
Hơn nữa tình hình của nàng cũng không khác Vương Xuân Hiểu là bao, nhiệm vụ đã hoàn thành, cho nên dù chiều có đi làm, lãnh đạo cũng sẽ không hỏi nhiều, dù sao nàng uống rượu cũng là vì công việc mà.
Trái lại, lãnh đạo sẽ cản tán dương năng lực làm việc của nàng khi biết Dương Hạo đã đồng ý tham gia.
Thế là ba người đều uống, mà vài chén rượu vào bụng, chủ đề cũng chuyển từ sinh hoạt đến thời kỳ đi học, đối với ba người mà nói, thời đại học là thời gian thanh xuân tốt đẹp nhất.
“Hạo ca, khi đó cậu và Nhiễm Nhiễm rất đẹp đôi.”
“Hồi đó tôi vẫn luôn cho rằng hai người tốt nghiệp xong sẽ kết hôn cơ.”
Uống chút rượu, Vương Xuân Hiểu bộc lộ cảm xúc, thật ra đây cũng là suy nghĩ của nàng ở năm đó, sau khi nói xong, nàng lại cười nói với Dương Hạo: “Nhưng quanh đi quẩn lại mười mấy năm, hai người gặp lại, lại độc thân, có phải là rất có duyên không?”
“Hay là, hai người quay lại đi, thấy thế nào??”
“Có câu nói rất hay, phân lâu tất hợp!”
Vương Xuân Hiểu nửa đùa nửa thật, thật ra nàng cực kỳ hi vọng hai người này quay lại với nhau, dù sao năm đó nàng cũng rất hâm mộ cặp đôi này.
Ngoài ra, nàng cũng thật lòng hi vọng bạn thân của mình sống tốt, với giá trị con người của Dương Hạo bây giờ, tự nhiên có thể cho Vu Nhiễm Nhiễm một cuộc sống sung sướng, bạn thân mình không cần lo lắng nửa đời sau nữa.
Vương Xuân Hiểu vừa nói xong mấy câu đó, mặt Vu Nhiễm Nhiễm vốn đã đỏ nay còn đỏ hơn.
Nàng trừng mắt với bạn thân: “Hiểu Hiểu, nói gì vậy!”
Dương Hạo thì cười nói: “Nhiễm Nhiễm, với điều kiện của em, muốn tìm bạn trai cũng không khó mà! Sao nhiều năm rồi vẫn còn FA?”
“Chờ cậu thôi!” Vương Xuân Hiểu cười trêu.
“Được, vậy tôi sẽ cho là thật!”
Dương Hạo cười ha ha một tiếng, giờ vị Dương tổng này của chúng ta đã triệt để nằm thẳng, đã có 208 lần rồi, số liệu này còn tăng lên nữa không, Dương Hạo cũng không quan trọng, coi như trở lại chốn xưa thôi.
Thuận tiện tìm lại chút cảm giác lúc trẻ, cha hack nói hắn kết thúc thân trong trắng của Vu Nhiễm Nhiễm, trái lại, Vu Nhiễm Nhiễm cũng là người phụ nữ đầu tiên của hắn.
Mà đàn ông luôn có một loại tình cảm đặc thù với người phụ nữ đầu tiên của mình, khi hai người chia tay, nếu không phải vì các vấn đề như ngoại tình hoặc là các tình tiết máu chó khác, vậy trong lòng vẫn sẽ giữ lại một phần tốt đẹp.
Lúc này, điện thoại của Dương Hạo lại vang lên, là tiểu thư ký Từ Nhã Lỵ gửi đến, báo cáo lộ trình của Tôn Tâm Di, hiện giờ Di Bảo ra ngoài đều có vệ sĩ và tài xế đi theo, hơn nữa tài xế còn báo cáo lộ trình thời gian thực cho Từ Nhã Lỵ, tiểu thư ký lại báo cáo cho hắn.
Lúc này Từ Nhã Lỵ nhắn tin nói Di Bảo đang đi dạo phố, chắc là ở nhà quá nhàm chán.
Loại tin nhắn này thì không cần trả lời, Dương Hạo nhìn một chút liền ném qua một bên.
Nhưng tin nhắn này cũng cắt đứt chủ đề vừa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận