Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Chương 355: Bạn gái cũ

Chương 355: Bạn gái cũ
Lúc này, chợt có một giọng nói vang lên phía sau Dương Hạo, giọng nói này còn có chút quen thuộc.
“Nhược Hàm, đang định tìm em, không ngờ lại gặp em ở đây.”
“A, cô Vu.”
Trên mặt Trần Nhược Hàm hiện ra vẻ hoảng hốt, tựa như học sinh làm chuyện xấu và bị giáo viên bắt gặp vậy.
Ừm, thực tế thì nàng cũng đang làm chuyện xấu nha!
Nhưng một tiếng cô Vu này của Trần Nhược Hàm, lại làm cho Dương Hạo nhớ ra giọng nói quen thuộc vừa rồi.
Vu Nhiễm Nhiễm, bạn gái thời đại học của mình!
Không trùng hợp như vậy chứ?
Đối phương thi nghiên cứu sinh xong thì ở lại trường làm chỉ đạo viên, cho nên theo lý thuyết thì gặp nàng ở quán cà phê mèo gần cổng trường cũng là chuyện có khả năng.
Dương Hạo quay đầu lại, quả nhiên là khuôn mặt quen thuộc kia, chỉ là có vẻ chín hơn so với ấn tượng trong lòng.
Vu Nhiễm Nhiễm là chỉ đạo viên của lớp Trần Nhược Hàm, mà cuối tuần này nhà trường sẽ tổ chức kỷ niệm ngày thành lập trường, Trần Nhược Hàm có tiết mục trong đó, Vu Nhiễm Nhiễm đang định tìm nàng nói chuyện này.
Lúc này lại gặp được trong quán cà phê mèo, nàng vốn định nói qua, kết quả người đàn ông kia bỗng nhiên xoay người, nàng lập tức ngây ngẩn cả người.
“Dương Hạo???”
Vu Nhiễm Nhiễm không ngờ lại gặp được mối tình đầu của mình ở đây, đôi mắt hoa đào mang theo vẻ mị hoặc kia cũng trợn tròn lên.
Hai người bắt đầu hẹn hò vào năm thứ hai, đến năm tư, bởi vì chí hướng khác biệt, quy hoạch với tương lai cũng bất đồng, cho nên đã chia tay.
Vu Nhiễm Nhiễm học nghiên cứu sinh xong thì ở lại trường, mà Dương Hạo thì đi vào xã hội, từ một người làm thuê biến thành một ông chủ nhỏ.
Về sau Dương Hạo quen biết Lý Mạn Thù, kết hôn và sinh con.
Mà hai người chưa từng gặp lại sau khi tốt nghiệp đại học.
Nghe bạn học nói thì người bạn gái cũ này vẫn chưa kết hôn, nhưng đó là chuyện của mấy năm trước, bây giờ thì không rõ.
“Nhiễm Nhiễm, đã lâu không gặp.”
Dương Hạo cười gật đầu với nàng, lúc này Vu Nhiễm Nhiễm không đi một mình, bên cạnh nàng còn có một cô gái khoảng 30 tuổi, chắc hẳn cũng là giáo viên của học viện tài chính và kinh tế Giang Thành.
“Cô Vu, Dương đại ca, hai người quen nhau??”
Trần Nhược Hàm nghi ngờ nhìn hai người một chút, đồng thời nhạy bén phát giác được, hai người này dường như không chỉ quen nhau, mà còn có quan hệ rất không bình thường.
“Ừm, bạn học cũ.”
Dương Hạo cười gật đầu, khi hai người chia tay cũng tính là hòa bình, không có vấn đề gì.
Giờ phút này gặp lại, ngoại trừ cảm khái về thời gian ra, Dương Hạo cũng không có cảm giác đặc biệt gì.
Nhưng Vu Nhiễm Nhiễm chỉ nhỏ hơn hắn một tuổi lại có vẻ rất trẻ trung, trên người không có loại hương vị của thiếu phụ, chắc là còn chưa kết hôn.
“Đã lâu không gặp.”
Sửng sốt chốc lát, Vu Nhiễm Nhiễm nhẹ nhàng trả lời một câu, tiếp đó lại nói với Trần Nhược Hàm: “Nhược Hàm, tiết mục đơn ca của em có thể đổi thành hợp xướng rồi.”
“A.”
Nếu như là lúc trước, Trần Nhược Hàm nhất định sẽ cực kỳ để ý, đơn ca có thể thể hiện bản thân tốt hơn, hợp xướng thì phải chia sẻ với những người khác.
Nhưng bây giờ nàng đã là nghệ sĩ của Truyền thông Thiên Mỹ, đơn ca hay là hợp xướng cũng không quan trọng nữa, một tiệc tối kỷ niệm ngày thành lập trường mà thôi, huống hồ trường học không cho nàng hát đơn ca, cũng là tổn thất của trường học.
Lúc này, điện thoại của Dương Hạo bỗng nhiên vang lên, là Vương Tuyết Như gọi đến.
“Tôi nghe điện thoại, mọi người nói chuyện đi.”
Tiếp đó Dương Hạo liền đi qua một bên nghe điện thoại, mà Vương Tuyết Như gọi đến tự nhiên là chuyện ăn cơm.
Hai người và Vương Tĩnh Như hẹn 6:00, bây giờ đã là 5:30.
“Có việc, tôi đi trước.”
“Hàm Hàm, đẩy wechat của tôi cho cô Vu của cô đi.”
Dương Hạo lên tiếng chào, tiếp đó liền rời khỏi quán cà phê mèo.
Nhìn bóng lưng tiêu sái của ông chú đẹp trai này, Trần Nhược Hàm lại có chút thất vọng mất mát, vốn đang nói đến chỗ mấu chốt, kết quả lại bị cắt đứt.
Nhưng tiểu trà xanh vô cùng coi trọng nhiệm vụ sếp tổng giao cho, nàng lập tức đẩy wechat của Dương Hạo cho Vu Nhiễm Nhiễm.
Thật ra Dương Hạo đang chơi tâm cơ, hắn nói đẩy wechat của mình cho Vu Nhiễm Nhiễm, chứ không bảo Trần Nhược Hàm đưa wechat của Vu Nhiễm Nhiễm cho mình, nói như vậy, chính là để Vu Nhiễm Nhiễm lựa chọn.
“Cô Vu, cô và Dương đại ca là bạn đại học ư?” Trần Nhược Hàm đẩy wechat xong thì tò mò hỏi: “Như vậy chẳng phải Dương đại ca cũng tốt nghiệp từ trường chúng ta sao?”
Vu Nhiễm Nhiễm gật đầu: “Không sai, anh ấy tốt nghiệp học viện tài chính và kinh tế Giang Thành.”
“A?” Trần Nhược Hàm hơi kinh ngạc: “Hóa ra trường học chúng ta còn có một vị học sinh trâu bò như vậy! Vậy chắc cũng phải mời Dương đại ca tham gia tiệc tối kỷ niệm thành lập trường nhỉ?”
“Nhược Hàm, người vừa đi rất lợi hại sao?”
Lúc này, cô gái bên cạnh Vu Nhiễm Nhiễm mở miệng nói, nàng là một giáo viên bên đoàn ủy, tên là Hàn Tuệ.
Hiện giờ, công việc quan trọng nhất của đoàn ủy chính là hoạt động kỹ niệm 60 năm ngày thành lập trường, nhân viên nhà trường mời rất nhiều sinh viên ưu tú quay về tham gia, nhưng trong danh sách khách mời không có người vừa rồi.
“Cô Hàn, mọi người không mời Dương đại ca á?”
“Dương đại ca chính là tổng tài của Truyền thông Thiên Mỹ nha, tài sản cá nhân phải vài tỷ!!”
Trần Nhược Hàm có chút bất bình thay sếp tổng của mình.
“Cái gì???”
Lần này Vu Nhiễm Nhiễm trực tiếp ngơ ngác, tuy nàng không gặp mặt Dương Hạo từ khi chia tay, nhưng mà nàng vẫn luôn yên lặng chú ý người bạn trai cũ này.
Nàng biết đối phương kinh doanh rất tốt, mở năm tiệm lẩu, còn cưới một người vợ trẻ tuổi xinh đẹp, nhưng vì sự kiện khẩu trang cách đây không lâu, Dương Hạo đã phá sản, nghe nói còn ly hôn rồi.
Mà bạn trai cũ chán nản xuống dốc, cũng chứng minh lựa chọn trước kia của nàng là đúng, cho nên khi biết tin tức này, nội tâm nàng còn rất phức tạp, không phải là hả hê, nhưng đúng là cũng có loại cảm giác như mình đã chọn đúng.
Nàng theo đuổi là ổn định, mà Dương Hạo khi đó lại muốn lập nghiệp.
Nhưng mà, bây giờ Trần Nhược Hàm lại nói cho nàng, bạn trai cũ của mình dĩ nhiên lại là một tổng tài có giá trị con người vài tỷ.
Nàng đương nhiên là cực kỳ khiếp sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận